Cố Hiểu Huy chưa từng thấy ai kiểm tra hợp đồng như vây, kiểm tra từng điều khoản một, khi anh ta kí hợp đồng, đọc lướt nhanh như gió, tùy ý nhìn thoáng qua rồi kí. Nào có dáng vẻ như Cố Tuyết Cầm chứ?
Cố Tuyết Cầm càng nhìn kỹ, dự cảm không lành trong lòng Cố Hiểu Huy càng thêm dữ dội.
“Sao, vẫn chưa đọc xong hả?”
Cố Hiểu Huy lại thúc giục.
“Anh vội thế, anh bận lắm hả? Thỏa thuận hợp đồng là thứ quan trọng như thế, đương nhiên phải xem cẩn thận tồi, lẽ nào tôi phải học theo một số người, ngay cả điều khoản bổ sung quan trọng cũng không đọc sao?”
Cố Tuyết Cầm hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn Cố Hiểu Huy có phần lo lắng, nói bằng giọng điệu bình tĩnh.
“Cô…”
Cố Hiểu Huy nghe thấy vậy, tức giận nói. Lúc này, Cố Tuyết Cầm nói ra những lời này, hiển nhiên là đang trêu tức anh ta, anh ta muốn vùng lên, nhưng chỉ có thể kìm nén lửa giận trong lòng.
Người phụ nữ đê tiện này, bây giờ cô cứ kiêu ngạo đi, đợi cô ký xong bản hợp đồng này, cô sẽ biết ngay thôi, tôi nhất định sẽ cho cô nếm trải cảm giác mất tất cả.
Cố Hiểu Huy thầm nghĩ, anh ta cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể, anh ta ngồi ngay ngắn ở trên xe lăn. Chỉ là càng như vậy, dáng vẻ của anh càng buồn cười.
“Hợp đồng này không phải một hai giờ là có thể đọc xong, anh có muốn uống chút gì đó không?”
Lúc này, Cố Tuyết Cầm nhìn về phía Long Thiên Tiếu, hỏi.
“Gì cũng được”.
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.
“Hai ly cà phê nóng, cảm ơn!”
Cố Tuyết Cầm nói với nhân viên phục vụ, Cố Hiểu Huy ở một bên tức giận đến nỗi sắp rơi con ngươi mắt ra ngoài. Người phụ nữ ti tiện này sẽ không định đọc bản thỏa thuận từ đầu đến cuối đấy chứ, fuck! Trong lòng Cố Hiểu Huy thầm mắng.
“Bản hợp đồng này cũng không có nhiều chữ, không cần đọc một hai tiếng đồng hồ chứ?”
Cố Hiểu Huy nói, ngoài cười nhưng trong lòng không cười.
“Tại sao không cần, thỏa thuận này liên quan đến lợi ích cá nhân tôi, lẽ nào tôi không nên đọc kỹ hả?”
Cố Tuyết Cầm cầm hợp đồng lên, nói với Cố Hiểu Huy.
“Chẳng lẽ tôi còn có thể gian lận trong hợp đồng hay sao?”
Khi Cố Hiểu Huy nghe thấy điều này, anh ta vô cùng tức giận.
“Lẽ nào anh không gian lận hả?”
Cố Tuyết Cầm hỏi.
“Cô…”
Vừa nghe thấy vậy, mặt Cố Hiểu Huy đỏ bừng lên, anh ta quả thực là có giở trò, cho nên mới chột dạ.
“Quên đọc đến chỗ nào rồi, tôi sẽ xem lại từ đầu!”
Lúc này, Cố Tuyết Cầm lại nói.
“Cố Tuyết Cầm, cô xem cho kỹ đi, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, sao tôi có thể giở trò ở trong hợp đồng chứ?”
Cố Hiểu Huy giả bộ nói. Cố Tuyết Cầm nghe xong lại không nói chuyện nữa, cô chỉ cúi đầu tiếp tục nhìn vào bản hợp đồng.
“Phục vụ, cho tôi một ly capuchino!”
Cổ Hiểu Huy có chút không kiên nhẫn nói, con mẹ nó, người phụ nữ này chắc chắn là cố ý, thật ghê tởm, trong lòng anh ta oán thầm.
Cà phê đã được đưa lên, nhưng Long Thiên Tiếu không thích cà phê, thứ anh thích nhất là nước lọc, bình thường anh cũng rất ít khi uống các loại nước ngọt. Khi còn ở Nam Cảnh, thói quen ăn uống của anh rất nghiêm khắc, thói quen này khiến cơ thể anh lúc nào cũng có thể duy trì trạng thái tốt nhất.
“Không thích uống sao?”
Cố Tuyết Cầm hỏi.
“Cô thấy tôi hằng ngày thích uống à? Tôi bình thường chỉ uống nước lọc thôi!”
Long Thiên Tiếu cười khổ nói.
“Phục vụ, có thể cho chồng tôi một ly nước lọc không?”
Lúc này, Cố Tuyết Cầm lại nói với nhân viên phục vụ.
“Thưa cô, chỗ chúng tôi không cung cấp nước lọc”.
Phục vụ nói.
“Cố Tuyết Cầm, cô có thể nghiêm túc đọc được không, đọc xong rồi, quan tâm đến chuyện nước nôi sau”.
Cố Hiểu Huy vô cùng thiếu kiên nhẫn nói, làm cái trò quái quỷ gì vậy, Long Thiên Tiếu này không có chân hay là không có tay, còn cần cô chăm sóc như đứa trẻ con?
“Chúng tôi có thể trả tiền, thanh toán dựa theo giá của một ly cà phê”.
Cố Tuyết Cầm lại nói.
“Ok! Xin chờ một chút!”
Phục vụ nghe thấy thế, chỉ có thể nói, không phải là không cung cấp, suy cho cùng không phải là vấn đề tiền sao, có tiền rồi thì muốn gì chẳng được.
“Anh vội gì chứ, thứ quan trọng như hợp đồng, đương nhiên phải xem kỹ rồi. Con người tôi mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, tôi luôn cảm thấy khó chịu nếu mọi thứ không được xử lý hoàn hảo”.
Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Cố Hiểu Huy đang sốt ruột, thản nhiên nói.
“Cô…”
Cố Hiểu Huy nhất thời không biết nên nói gì nữa.
“Ban nãy đọc đến chỗ nào rồi nhỉ? Quên rồi, đọc lại từ đầu vậy!”
Cố Tuyết Cầm mở hợp đồng ra, nói bằng vẻ mặt mơ hồ. Cố Hiểu Huy nghe thấy vậy, suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh, cố ý hả, nhất định là người phụ nữ ti tiện này đang cố ý.
“Cố Tuyết Cầm, tôi thấy cô là đang cố ý đó”.
Cố Hiểu Huy bùng nổ, rõ ràng cô biết anh ta đang nôn nóng, lại cố ý kéo dài thời gian, tâm của người phụ này thật hiểm độc.
“Cô ấy cố ý thì đã sao? Lẽ nào cô ấy không thể cố ý hả?”
Long Thiên Tiếu liếc nhìn Cố Hiểu Huy, nhàn nhạt nói, khi nói chuyện, ánh mắt anh không có biểu cảm gì, thấy vậy Cố Hiểu Huy lại cảm thấy không được tự nhiên.
Kẻ vô dụng này, sao lại thay đổi rồi, trước đây đâu có dáng vẻ như vậy, bị Long Thiên Tiếu liếc nhìn, toàn thân Cố Hiểu Huy cảm thấy không được tự nhiên, giống như gặp phải ma vậy. Trong lòng anh ta oán thầm, nhưng không dám nhiều lời.
“Anh gấp gì chứ, mai mới là thứ hai, hợp đồng được ký kết, dự án sẽ tiếp tục vào ngày mai. Anh vội thế, tôi còn cho rằng anh đang nóng lòng đạt được mục tiêu nào đó”.
Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Cố Hiểu Huy, xác thực nói.
“Đâu có đâu, tôi chỉ nghĩ rằng, dự án được khởi động càng sớm càng tốt sẽ có lợi có tất cả mọi người, lẽ nào không đúng sao?”
Cố Hiểu Huy bị Cố Tuyết Cầm nhìn chằm chằm, anh ta đã có chút chột dạ, nghĩ một đằng nói một nẻo.
“Nếu không phải, vậy anh vội làm gì? Sao hôm nay trời lạnh thế này mà anh lại đổ mồ hôi nhễ nhại vậy? Anh nóng lắm hả?”
Cố Tuyết Cầm thản nhiên nói.
“Hơi nóng, ha ha!”
Cố Hiểu Huy lau mồ hôi lạnh trên trán, nói. Người phụ nữ này thật không dễ đối phó, tại sao anh ta cảm thấy Cố Tuyết Cầm đã nhìn ra được điều gì đó rồi nhỉ?
Dưới tình huống này, anh ta rất mất tự nhiên, nhưng suy nghĩ trong nội tâm lại vô cùng phong phú.
“Phục vụ, xin hỏi có quạt điện không?”
Lúc này, Long Thiên Tiếu nói.
“Chào anh, có quạt điện ạ, anh cần quạt điện làm gì?”
Phục vụ khó hiểu nói, bàn này thật kỳ quái, đưa ra đủ loại yêu cầu quái đản, ban nãy cần nước lọc, bây giờ lại cần quạt điện, trời lạnh thế này, cần quạt điện làm gì?
“Bạn tôi hơi nóng, cô mang một cây quạt ra đây giúp tôi nhé”.
Long Thiên Tiếu liếc nhìn Cố Hiểu Huy đang đổ mồ hôi, quan tâm nói. Cố Hiểu Huy nghe thấy vậy, trong lòng khẽ chửi thề, con mẹ nó, đầu tôi đang đổ mồ hôi lạnh, ok? Là vì ban nãy bị dọa sợ nên đổ mồ hôi lạnh!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK