“Bà nội, thế nào, có phải là thật không?”
“90% là giả, tôi biết ngay cậu ta đang giở trò mà, chỉ dựa vào cậu ta mà mua được biệt thự trên đỉnh núi, buồn cười chết đi được”.
“Không phải 90%, tôi thấy 100% là giả”.
Đám người xôn xao bàn tán, nhìn về phía bà cụ, chỉ là lúc này, bà cụ cau mày lại, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Giấy chứng nhận nhà này quả thực là thật”.
Lúc này, bà cụ cầm giấy chứng nhận giơ lên, sau đó nói bằng giọng điệu bình thản.
“Cái gì? Sao có thể chứ?”
“Bà nội, có phải là nhìn nhầm rồi không?”
“Đúng thế, bây giờ dưới gầm cầu có thể làm ra giấy chứng nhận nhà thật giả khó phân đó”.
Đám người xì xào bàn tán, ai cũng không tin. Sắc mặt Vương Mỹ ở một bên có chút thay đổi, bà cụ nói giấy chứng nhận nhà của Long Thiên Tiếu là thật, chuyện này sao có thể?
Cố Tuyết Cầm lại bình tĩnh ngồi ở đó, trong lòng cô biết rõ giấy chứng nhận đó có phải là thật hay không.
Bà cụ Cố nghe được những lời bàn tán, cũng vô cùng bình tĩnh, bà ta nói tờ giấy này là thật, nhưng trông có vẻ là như thế thôi, rốt cuộc có phải hay không, bà ta cũng không phải là dân chuyên nghiệp, khó mà phân biệt được.
“Giấy chứng nhận này trông rất giống thật. Bên trên còn có dấu chạm nổi và các chứng chỉ liên quan, nhưng chỉ là nhìn qua mà thôi. Hiện nay, công nghệ làm giả rất cao siêu, làm sao cậu có thể chứng minh tính chân thực của tờ giấy này?”
Bà cụ nhìn một lượt rồi nói.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ khẽ mỉm cười, anh sớm đoán ra rằng, bà già này sẽ không dễ khuất phục như vậy, anh liền lấy điện thoại ra, gửi đi hai đoạn tin nhắn.
“Tôi sẽ chứng minh đây là thật, chỉ cần 10 phút”.
Long Thiên Tiếu cười nói.
“10 phút, chúng tôi mất 10 phút để diễn trò với cậu hả?”
“Làm sao để chứng minh, 10 phút nữa cậu có thể làm được gì? Trong lòng cậu không biết rõ giá trị con người mình sao?”
“Đúng đó, người như cậu mà mua được biệt thự trên đỉnh núi, buồn cười chết đi được”.
Mọi người xôn xao bàn tán, tiếng giễu cợt vang lên không dứt, chỉ có Long Thiên Tiếu vẫn vững vàng ngồi ở đó, yên lặng đợi chờ.
Không biết là ai lấy một chiếc ghế đẩu đến cho bà cụ, kêu bà ta ngồi xuống.
Đám người ngồi đó không nói tiếng nào. Cố Vân Sơn ở bên cạnh cũng có chút xấu hổ, từ khi rời khỏi nhà họ Cố, ông ta rất ít khi phải trải qua cảnh tượng như vậy. Ông ta cũng biết rõ rằng, người mẹ này của mình thật ra không ưa ông ta.
10 phút trôi qua nhanh chóng, nhưng đám người đã có chút nóng nảy không thể đợi thêm nữa.
“Long Thiên Tiếu, gần 10 phút rồi, cậu chứng minh kiểu gì?”
“Đúng thế, chứng nhận giả là chứng nhận giả, có gì đáng để chứng minh?”
“Ha ha ha, làm giấy chứng nhận giả, chắc là có thể tố cáo rồi đó? Đến cả sổ đỏ biệt thự trên đỉnh núi cũng dám làm giả, thật sự đầu cậu ta có vấn đề rồi, cho dù là làm ra, liệu có ai tin chứ?
“Ai mà biết được, có một số người không biết tự lượng sức mình”.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Long Thiên Tiếu, thấy anh không nói chuyện, bọn họ càng nói hăng say hơn, dù sao, đối với bọn họ mà nói, Long Thiên Tiếu căn bản không thể có nhiều tiền như vậy.
Biệt thự trên đỉnh núi là địa phương nào, nơi như vậy đến người có tiền cũng không đủ tư cách mua, Long Thiên Tiếu chẳng qua chỉ là một kẻ vô dụng, một kẻ nghèo nàn thì có bao nhiêu tiền chứ?
“Bây giờ đã qua 10 phút, cậu có thể chứng minh tính chân thực của giấy chứng nhận này rồi chứ?”
Bà cụ Cố nhìn đồng hồ, sau đó nói. Cũng đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng xe ầm ầm, đám người nhất thời sửng sốt.
Cố Vân Sơn có chút tò mò bèn đi ra ngoài, chỉ thấy có một chiếc xe cảnh sát đang đậu ở cổng, cửa xe mở ra, Trần Hướng Thiên mặc đồng phục bước xuống, đi cùng với ông ta còn có một người đàn ông trung niên trong bộ vest tóc chải ra sau.
Người đàn ông trung niên xuống xe, trên tay ông ta cầm một chiếc cặp, chiếc cặp căng phồng, dường như chứa rất nhiều đồ vậy. Dưới sự dẫn đường Trần Hướng Thiên, ông ta bước vào nhà.
“Ông Chân, mời vào, người bạn đó của tôi đang ở trong kia”.
Trần Hướng Thiên nói. Cố Vân Sơn đương nhiên cũng biết Trần Hướng Thiên, nhưng lúc này, ông ta xuất hiện ở đây làm gì? Trong lòng Cố Vân Sơn cảm thấy khó hiểu.
“Cục trưởng Trần, hoan nghênh ông, xin hỏi ông đến chỗ chúng tôi làm gì?”
Trần Hướng Thiên dù sao cũng là một nhân vật lớn, Cố Vân Sơn có chút lo lắng tiến lên, cúi đầu hỏi.
“Cậu Long kêu tôi đến, vị này là ông Chân Phàm”.
Trần Hướng Thiên giới thiệu với Cố Vân Sơn, nói xong, ông ta liền dẫn Chân Phàm vào.
“Đây không phải là cục trưởng Trần sao? Cục trưởng Trần đến đây làm gì?”
“Đúng vậy, sao lúc này lại đến đây?”
“Nơi rách nát như thế này, cục trưởng Trần có thể đến làm gì chứ? Chắc chắc là bắt kẻ làm giấy chứng nhận giả, ha ha ha!”
Có người lanh lợi liền đưa ra giả thuyết này, đám người nghe xong cười ồ lên, chỉ là sau khi Trần Hướng Thiên bước tới, đám người nhịn không cười nữa, đứng sang một bên nhường đường cho ông ta.
“Cục trưởng Trần, lâu rồi không gặp, không ngờ lại trùng hợp như vậy?”
Thấy Trần Hướng Thiên bước vào, hai mắt bà cụ Cố sáng lên, vội vàng chào hỏi. Chỉ là Trần Hướng Thiên có vẻ như không muốn đáp lại bà cụ, ánh mắt ông ta luôn nhìn về phía Long Thiên Tiếu, vừa vào đã đi về phía anh.
“Cậu Long, cô Cố. Để mọi người đợi lâu rồi”.
Trần Hướng Thiên bước tới, hơi cúi đầu chào Long Thiên Tiếu, kính cẩn nói.
Thấy cảnh này, mọi người đều rất khó hiểu, đây không phải là lần đầu tiên họ thấy Trần Hướng Thiên như thế này, chỉ là bọn họ không hiểu, Long Thiên Tiếu rõ ràng chỉ là một kẻ vô tích sự, tại sao Trần Hướng Thiên lại đối xử cung kính với anh như vậy?
Thế giới này quả thực điên hết rồi, Trần Hướng Thiên là ai? Vậy mà lại đối xử với Long Thiên Tiếu như thế, thật khiến cho người khác khó mà hiểu được.
“Không sao, ngược lại bọn tôi làm phiền ông rồi”.
Long Thiên Tiếu đứng dậy, nhàn nhạt nói.
“Cậu Long nói gì thế, có thể phục vụ cậu, đó là niềm vinh dự của tôi. Tôi giới thiệu với cậu một chút, vị này là ông Chân- Chân Phàm!”
Sau khi Trần Hướng Thiên nói mấy lời khách sáo, ông ta lại nhìn về phía người đàn ông trung niên chải tóc ra phía sau ở bên cạnh, giới thiệu với Long Thiên Tiếu.
“Chào cậu Long, nghe nói cậu là người mà cục trưởng Trần vô cùng kính trọng, thật vinh dự khi được cống hiến sức lực giúp cậu”.
Người đàn ông đó tiến lên trước một bước, tươi cười nói, ông ta vươn tay ra bắt tay với Long Thiên Tiếu, Long Thiên Tiếu đương nhiên sẽ không ra vẻ ta đây, dù sao người ta cũng đến giúp anh làm việc.
Về thân phận của Long Thiên Tiếu, mặc dù Trần Hướng Thiên không nói với ông ta, nhưng từ trong lời nói của Trần Hướng Thiên, ông ta có thể nhìn ra, Long Thiên Tiếu này chắc chắc là một nhân vật không tầm thường.
Mặc dù Trần Hướng Thiên xử lý mọi việc rất khôn khéo, nhưng cũng là người có nguyên tắc, ở thành phố Lâm Giang, ông ta có tiếng ngay thẳng chính trực.
Thành phố Lâm Giang rộng lớn là thế, nhưng không ai có thể khiến Trần Hướng Thiên tỏ ra kính nể như vậy, có thể thấy thân phận của cậu Long này không đơn giản.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK