Buổi sáng hôm sau, Cố Tuyết Cầm xuất hiện phía dưới tập đoàn Cố Thị, còn Long Thiên Tiếu đưa Long Tiểu Tịch tới trường.
Hôm nay là ngày đầu tiên bắt đầu khởi động lại dự án với nhà họ Tần, Cố Tuyết Cầm lại lần nữa tiếp quản dự án, đối với nhà họ Cố mà nói, đây không phải chuyện gì đáng để khoe khoang, vì vậy chưa đến giây phút cuối cùng, thậm chí cả tập đoàn cũng không ai biết điều này.
Cố Tuyết Cầm đến tập đoàn nhà họ Cố có hơi muộn, khi cô vừa bước vào tập đoàn Cố thị, nghênh đón cô là một gương mặt rất quen thuộc.
“Lương Giai, chuyện gì vậy, sao lại cầm đồ đạc của mình đi, đây là sắp lên chức sao?”
Cố Tuyết Cầm hỏi, cô cùng Lương Giai cũng xem như quen biết đã lâu, năm năm trước còn là cô và ông nội đích thân thăng chức cho cô ta lên làm phó trưởng phòng bộ phận pháp chế, tuổi tác của Lương Giai và cô cũng tương đương nhau, từ năm năm trước bản thân cô ta đã lập không ít công lao cho công ty, tương lai cũng vô cùng rộng mở.
Nhưng từ khi Cố Tuyết Cầm mất quyền kiểm soát nhà họ Cố trong tay, Lương Giai cũng hoàn toàn mất đi quyền lực, trở thành phó trưởng phòng của tổ 2 tổ pháp chế gì đó, một vị trí trống không không có thực quyền, cô ta cũng không thể nhúng tay vào bất kỳ chuyện lớn quan trọng nào của bộ phận pháp lý.
Trong lòng Cố Tuyết Cầm cũng rất rõ, gia cảnh của nhà Lương Giai không tốt lắm, hơn nữa lại bị Cố Hiểu Huy nhắm vào uy hiếp, cô ta chỉ có thể lựa chọn ở lại Cố Thị.
“Chào buổi sáng chị Tuyết Cầm, chị đang nói đùa gì vậy, nào có lên chức gì, tôi bị đuổi việc rồi”.
Lương Giai nghe vậy, chỉ biết cười khổ. Con người Lương Giai dáng người cao gầy, đứng sau Cố Tuyết Cầm, dáng vẻ cũng xem như đàng hoàng, vóc dáng cũng ổn, mặc trên người bộ đồ công sở, cả người trông khá có khí chất.
“Bị đuổi việc? Vì sao chứ?”
Cố Tuyết Cầm nghe vậy, khẽ cau mày, hỏi.
“Nói là bởi vì sai sót trong công việc!”
Lương Giai lắc đầu, cô ta còn có một câu chưa nói ra, đó là ngay cả cô ta cũng không biết mình mắc sai lầm trong công việc là gì, bao năm qua, cô ta là một tiến sĩ luật nhưng ở Cố Thị chỉ là chân sai vặt, cô ta chỉ làm mấy việc linh tinh lặt vặt không có bất kỳ chút giá trị nào.
“Cô đi theo tôi một lát!”
Cố Tuyết Cầm nghe thấy, nhìn Lương Giai nói, Lương Giai nghe được do dự một hồi vẫn đi theo Cố Tuyết Cầm. Nhưng trong lòng cô ta rất rõ dù có nói chuyện với Cố Tuyết Cầm cũng không có tác dụng gì.
Cố Tuyết Cầm đã không còn là Cố Tuyết Cầm của năm năm trước nữa rồi, Cố Tuyết Cầm hiện tại đến lo cho mình còn không xong, càng không có khả năng làm chủ đòi lại công bằng cho cô ta.
Thời gian trước khi nói về dự án hợp tác với nhà họ Tần khiến cả tập đoàn đều phải chấn động, cô ta thậm chí còn hy vọng Cố Tuyết Cầm giành lại quyền kiểm soát tập đoàn Cố Thị, nhưng ngày vui ngắn chẳng tày ngang, Cố Tuyết Cầm không ở được mấy ngày liền bị hất cẳng đi, nguyên nhân trong số đó mọi người đều biết chỉ là không nói ra thôi.
“Nguyên nhân đuổi việc cô là gì, mắc sai lầm trong công việc là sao?”
Cố Tuyết Cầm đi vào trong văn phòng của mình, đặt túi xách xuống, rót cho Lương Giai một ly nước ấm rồi hỏi.
“Sai lầm trong công việc! Nhưng tôi cũng không biết cụ thể sai sót đó là gì, họ nói tôi đã mắc sai lầm lớn khi soạn thảo hợp đồng phân chia lợi nhuận, nhưng gần đây tôi căn bản không soạn bất kì hợp đồng nào cả”.
Lương Giai có chút uất ức nói, bản thân cô ta mấy năm nay, đều an phận thủ thường, Cố Hiểu Huy sợ cô ta sau khi rời đi sẽ tạo thành mối uy hiếp cho tập đoàn nhưng lại không dùng cô ta, vì thế sắp xếp cho cô ta một chức vị nhàn nhã.
Nói cho cùng, cô ta chỉ là một người bình thường, không chỗ dựa, không quan hệ, không có sự cho phép rời đi của Cố Hiểu Huy, Cố Hiểu Huy chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho cô ta, khiến cô ta không thể tiếp tục sinh tồn trong giới luật sư nữa.
Hiện giờ Cố Hiểu Huy đuổi việc cô ta, trong lòng cô ta không vui cũng chẳng buồn, rời đi cũng không phải chuyện không tốt, cô ta bây giờ vẫn còn trẻ, tiền đồ còn rộng mở.
“Nếu tôi bảo cô ở lại giúp tôi, cô có đồng ý ở lại không?”
Cố Tuyết Cầm trầm ngâm một lúc, rồi mới mở miệng nói.
“Đương nhiên là tôi đồng ý”, Lương Giai nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia sáng, cơ hồ đáp lời theo bản năng nhưng sau một hồi cô ta nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt lại ảm đạm xuống: “Chị Tuyết Cầm, chị đừng nói đùa, tôi ở lại chỉ càng gây thêm phiền toái cho chị thôi. Tôi biết tình cảnh bây giờ của chị Tuyết Cầm cũng vô cùng khó khăn, vì vậy không cần thêm gánh nặng là tôi nữa, hơn nữa chị giữ tôi lại không phải là sẽ đối nghịch với bên trên sao? Tôi vô cùng cảm ơn chị nhưng tôi cũng không muốn liên lụy đến chị”.
“Cô xem bản hợp đồng này đi, có phải là bản hợp đồng mà Cố Hiểu Huy nói cô mắc phải sai lầm không?”
Cố Tuyết Cầm lấy từ trong túi xách ra một bản hợp đồng, trình độ sao chép của bản hợp đồng này có hơi kém, vừa nhìn đã biết là bản sao nhưng các con dấu khác trên đó vẫn rất rõ ràng.
Hiển nhiên đây là bản hợp đồng mà Cố Tuyết Cầm đã sao ra từ bản hợp đồng chính của Cố Hiểu Huy, vốn dĩ cô chỉ muốn lấy bản hợp đồng Cố Hiểu Huy soạn ra làm bằng chứng nhưng cô là người biết suy nghĩ thấu đáo về mọi mặt, vì vậy trong túi xách sẽ có thêm một bản sao nữa.
“Hợp đồng của dự án sao?”
Lương Giai lật trang đầu tiên của hợp đồng ra xem, nhìn thoáng qua có chút cơ sở hỏi lại, nói xong lại tiếp tục đọc bản hợp đồng, xem từng tờ từng tờ một, thời gian trôi qua rất nhanh ước chừng qua bảy tám phút đồng hồ.
“Chị Tuyết Cầm, bản hợp đồng này căn bản không phải tôi soạn ra, chẳng lẽ sự sai sót nghiêm trọng trong hợp đồng mà Cố Hiểu Huy nói chính là bản hợp đồng này sao?”
Lương Giai giơ bản hợp đồng lên, thẳng thắn nói, nhìn thấy bản hợp đồng này cô liền cảm thấy người soạn thảo ra bản hợp đồng đơn giản là một tên ngu dốt, ngây thơ, không có chút kiến thức pháp luật nào, cô ta là một tiến sĩ luật sao có thể soạn ra một bản hợp đồng thiểu năng đến vậy được.
“Hẳn là vậy đi!”
Cố Tuyết Cầm uống một ngụm nước rồi thản nhiên nói.
“Quả thực là hoang đường, Lương Giai tôi tốt xấu gì cũng là một tiến sĩ luật sao có thể soạn ra được bản hợp đồng ngu dốt đến thế, hợp đồng này có lỗi chính tả không nói làm gì đến mấy điều khoản quan trọng còn mắc phải sai lầm lớn. Người soạn ra bản hợp đồng này nên trực tiếp chết đi, bởi đúng là quá mất mặt rồi”.
Lương Giai có chút tức giận nói, cho dù là vu oan hãm hại, cũng nên tìm một lí do thích đáng chút, cứ như vậy vu oan hãm hại cô ta, cô ta cũng cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị sỉ nhục rồi.
“Tôi cũng nghĩ như vậy”.
Lúc này, Cố Tuyết Cầm đáp.
“Còn nữa, nhà họ Cố là một trong những bên chủ thể ký kết, tên Cố Hiểu Huy này muốn lấy đi 70% lợi nhuận của dự án với nhà họ Tần sao? Chị Tuyết Cầm mọi người đều biết, dự án này là chị kí được, bọn họ hất cẳng chị ra, vậy mà hiện giờ đã bắt đầu phân chia tiền dự án rồi? Quả thực là hoang đương! Quả thực quá đáng mà! Chị Tuyết Cầm tôi khuyên chị cũng nên rời đi đi ở lại đây không có tiền đồ gì đâu, càng không có bất kì sự công bằng chính đáng nào!”
Lương Giai có chút kích động nói, lợi nhuận này thực sự quá nhiều rồi, vả lại dự án cũng không phải Cố Hiểu Huy đàm phán được, anh ta có tư cách gì lấy nhiều như vậy.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK