Nghe được những lời này, trong lòng Long Thiên Tiếu có chút cảm động.
“Bà ơi, bà cứ yên tâm. Không sao, bọn họ không thể làm gì tôi cháu, cháu có thể xử lý những chuyện này”.
Long Thiên Tiếu nói với bà lão.
“Nhưng, tôi vẫn còn lo lắm. Trên đời này, người đáng chết không chết sớm, để lại tai họa ngàn năm”.
Bà lão khẽ cau mày, vô cùng lo lắng nói.
“Bà ơi, bà yên tâm, chúng ta về nhà thôi, cháu chở hai người một đoạn”.
Long Thiên Tiếu lại nói.
“Tôi nghĩ cậu vẫn nên cân nhắc đề nghị của tôi, nếu thực sự không được, cứ đi theo đường bà chỉ”.
Bà lão nói tiếp.
“Được rồi, đến lúc đó thực sự không ổn, cháu sẽ làm theo lời bà nói”.
Long Thiên Tiếu cười nói, nghe thấy vậy, bà lão mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi chào tạm biệt Lương Tuyết Oánh, Long Thiên Tiếu cho bà lão và cô bé mập đi nhờ một đoạn.
Sau khi đặt cô bé mập xuống, cô bé lại cúi đầu chào Long Thiên Tiếu, bày tỏ cảm ơn.
“Mặc dù đứa trẻ này không thể nói chuyện, nhưng nội tâm cô bé lương thiện và tốt bụng hơn rất nhiều người”.
Thấy bóng lưng rời đi của bà lão và cô bé mập, Cố Tuyết Cầm có chút xúc động nói.
“Vốn dĩ bà lão không có bất kì quan hệ huyết thống gì với cô bé, nhưng bà lão lại thu nhận và nuôi cô bé lớn, sự khó khăn trong đó, sợ rằng chỉ có bà lão biết. Bà lão thu nhận và nuôi dưỡng cô bé, điều này xuất phát từ lòng thương người, lương thiện của bà lão”.
Long Thiên Tiếu lặng lẽ nói, Cố Tuyết Cầm rất đồng tình với cách nói của anh.
Khoảng thời gian tiếp theo, đối với nhà họ Vương mà nói, rất khó chịu.
Chuyện trang viên nhà họ Vương bị bao vây đã khiến cho nhà bọn họ bị công kích nặng nề, đêm nay, Vương Mộng Sinh không tài nào ngủ được.
Ông ta đã tung hoành ngang dọc ở thành phố Lâm Giang mấy chục năm, chưa bao giờ nếm thử qua nỗi uất ức và một thân một mình như ngày hôm nay.
Cả thành phố Lâm Giang, thấy ông ta như thấy ôn thần vậy, trốn tránh rất xa.
Ông ta có linh cảm rằng, có một bàn tay đang thao túng một âm mưu to lớn, một âm mưu được sắp đặt riêng cho nhà họ Vương bọn họ, chỉ là từ đầu đến cuối ông ta không nhìn ra mà thôi, hoặc là nói từ đầu đến cuối ông ta không muốn nhìn thấu bộ mặt thật của kẻ thao túng đứng phía sau.
“Ông nội, cháu cảm thấy tình thế có chút không đúng”.
Lúc này, Vương Như Long nói với Vương Mộng Sinh.
“Cái gì không đúng?”
Vương Mộng Sinh hỏi.
“Hôm nay, cổ phiếu của nhà họ Vương chúng ta có biên độ tăng khá lớn, cháu cảm thấy không bình thường”.
Vương Như Long khẽ cau mày, nói.
“Có biên độ tăng không phải là chuyện tốt hả? Sao lại không bình thường?”
Vương Mộng Sinh hỏi.
“Trước khi đóng cửa, có một số tin đồn trên thị trường rằng ai đó đang mua cổ phiếu của chúng ta với số lượng lớn”.
Nghe thấy vậy, Vương Như Long liền giải thích.
“Cháu đang nói, có người muốn hạ bệ chúng ta?”
Vương Mộng Sinh hỏi.
“Có khả năng đó”.
Vương Như Long có chút không chắc chắn.
“Không thể nào. Nhà họ Vương không phải là bùn đất, muốn bán khống nhà chúng ta là chuyện rất khó. Cho dù là nhà họ Tần cũng không làm được, tuyệt đối không có khả năng”.
Vương Mộng Sinh quả quyết nói.
“Cháu cũng hy vọng là như vậy!”
Vương Như Long khẽ cau mày, có chút do dự nói.
Một đêm trôi qua rất nhanh, đêm nay Vương Mộng Sinh không ngủ, ông ta ngồi ở phòng khách, ngồi đến tận bình minh, trời sáng rồi, ông ta mới ngủ gật.
Được quản gia khuyên ngủ, ông ta lên giường, chuẩn bị nghỉ ngơi chút.
“Ông chủ, cả đêm không ngủ cũng không phải là cách, ông phải nghỉ ngơi cho tốt, cả nhà họ Vương đều trông cậy vào ông đó”.
Quản gia khuyên nhủ, lúc này, Vương Mộng Sinh nằm trên giường, ông ta nhắm mắt lại, nhưng không phải đang ngủ mà là đang suy nghĩ.
“Theo dõi kĩ lưỡng chiều hướng của thị trường cổ phiếu, một khi có biến động gì, lập tức nói với tôi”.
Hồi lâu sau, Vương Mộng Sinh mới nói.
“Cậu cả cũng đang chú ý tới tình hình cổ phiếu!”
Quản gia đáp.
“Thằng bé chú ý là việc của thằng bé, các người chú ý là việc của các người”.
Vương Mộng Sinh nói.
“Ông chủ, ông cũng không cần bận tâm quá nhiều, tôi nghe cậu Như Long nói, hôm qua cổ phiếu các công ty niêm yết của chúng ta có biên độ tăng, đây là tin tốt!”
Quản gia trấn an.
“Nếu có người muốn bán khống nhà họ Vương, sẽ có rất nhiều tiền tràn vào thị trường thu mua lượng lớn cổ phiếu của nhà chúng ta. Thao tác như vậy, cũng có thể khiến cổ phiếu của chúng ta tăng lên trong một khoảng thời gian ngắn”.
Vương Mộng Sinh nhắm mắt lại, từ từ nói.
“Vậy được, ông chủ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ cẩn thận chú ý, tôi cũng sẽ kêu mấy người trong ngành để ý tới. Ông không cần nghĩ nhiều như vậy, cứ nghỉ ngơi thật tốt là được”.
Quản gia lại trấn an, nhưng lúc này, Vương Mộng Sinh không lên tiếng nữa, chắc đã ngủ rồi.
Sau khi xác định Vương Mộng Sinh đã ngủ, quản gia mới rời đi.
Sáng tinh mơ, trong công ty nhà họ Vương, Vương Như Long đã đến công ty từ rất sớm.
Mặc dù trang viên nhà họ Vương bị bao vây, nhưng đó là địa bàn của nhà họ Vương, bọn họ luôn có thể tìm được một số lối ra đặc biệt, nhà họ Vương đã hoạt động ở thành phố Lâm Giang nhiều năm, không thể không có đường lui.
“Tình hình thế nào?”
Trong một phòng làm việc rất lớn, Vương Như Long có chút lo lắng nói. Trong phòng làm việc này có rất nhiều máy tính, ai cũng đang chuyên tâm làm việc của mình.
“Cậu cả, quả thực có một dòng vốn có quy mô lớn chảy vào thị trường, hơn nữa, nó chủ yếu nhắm vào công ty của nhà họ Vương chúng ta”.
Một người phụ nữ ăn mặc đoan trang nói với Vương Như Long.
“Bắt đầu từ khi nào?”
Vương Như Long hỏi.
“Trước trưa hôm qua, bắt đầu có một dòng tiền đổ vào, sau đó ngày càng có nhiều tiền chảy vào, trực tiếp khiến cho cổ phiếu của chúng ta tăng mạnh”.
Người phụ nữ lại báo cáo.
“Con số là bao nhiêu?”
Vương Như Long hỏi.
“Ít nhất có quy mô hàng trăm tỷ tệ!”
Người phụ nữ đáp.
“Hàng trăm tỷ? Hàng trăm tỷ có thể mua trọn mấy nhà họ Vương, tại sao bây giờ các người mới phát hiện ra?”
Vương Như Long có chút phẫn nộ nói.
“Giá cổ phiếu tăng, đó là chuyện tốt. Quy mô của các doanh nghiệp dưới trướng nhà họ Vương rất lớn, thông thường mà nói, căn bản không ai có khả năng đánh lén chúng ta trên thị trường cổ phiếu”.
Nghe thấy vậy, người phụ nữ nhàn nhạt nói.
“Vậy hiện tại là sao?”
Vương Như Long hỏi.
“Cái này vẫn khó nói, phải theo dõi thêm mới có thể biết số tiền này có nhắm vào chúng ta hay không”.
Người phụ nữ lắc đầu nói.
“Theo dõi sát sao cho tôi, một khi có biến động nhỏ gì, lập tức báo cáo với tôi”.
Vương Như Long nói.
“Vâng, cậu cả”.
Người phụ nữ cung kính nói, nghe xong, Vương Như Long lại lo lắng không yên bước ra ngoài, anh ta luôn cảm thấy có một âm mưu to lớn đang giăng lưới, chực chờ con mồi nhà họ Vương.
Buổi sáng, Long Thiên Tiếu đã dậy, anh đang đánh răng.
Anh nhớ ra điều gì đó, lấy điện thoại ra gọi cho Tần Viễn Lâm.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Vừa kết nối, Long Thiên Tiếu liền hỏi.
“Chuẩn bị xong rồi”.
Đầu dây bên kia, Tần Viễn Lâm nói.
“Vậy ra tay đi, cho nhà họ Vương một bất ngờ lớn”.
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói, nói xong, anh liền cúp máy, ném điện thoại sang một bên, tiếp tục đánh răng.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !