Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, một con cương thi khác lại tới gần ông chủ Hầu.

Lý Dục Thần vung kiếm, bắn ra một đạo kiếm khí, đầu của cương thi rơi xuống và lăn đi. Thân thể lắc lư hai cái và cũng ngã xuống đất.

Sau khi thấy ông chủ Hầu tạm thời không gặp nguy hiểm, Lý Dục Thần xoay người, đối mặt với thi thể của Quỷ Vương trên bệ đá, giơ kiếm chém xuống.

Ngay vào lúc này, hai tay đặt trên ngực Quỷ Vương đột nhiên cử động, lá cờ nó cầm trong tay đột nhiên được mở ra.

Kiếm Huyền Minh đánh vào lá cờ, giống như một con dao cùn chém vào áo giáp dây leo.

Lý Dục Thần rất kinh hãi.

Anh rất ngạc nhiên trước phản ứng này của Quỷ Vương, càng ngạc nhiên hơn là lá cờ này kiên cố đến mức có thể đỡ được cả kiếm Huyền Minh.

Phải biết với nhát kiếm này, anh đã vận dụng hết sức lực của bản thân.

Từ khi xuống núi, ngoài việc đối phó với chân long trong bí cảnh Hoang Trạch, Lý Dục Thần cũng chưa bao giờ sử dụng hết sức lực như vậy.

Khi đối phó với con rồng kia, trong tay anh còn không có Huyền Minh, cũng chưa học được điệu múa Thiên Ma và kiếm pháp Huyền Minh.

Hiện tại đã có Huyền Minh trong tay, dùng hết sức lực mà lá cờ vẫn không hề bị tổn hại gì cả.

Không những vậy, lực phản chấn do lá cờ linh hoạt còn đánh bật kiếm Huyền Minh bắn lên cao, Lý Dục Thần cũng phải lùi lại hai bước.

Mà lúc này, Quỷ Vương trên bệ đá cũng đứng thẳng dậy.

Thân hình nó cao lớn, nhìn qua giống như một người khổng lồ.

Lá cờ đã ở trong tay nó.

Lý Dục Thần ổn định cơ thể, vừa dùng Thiên Đô lệnh khống chế các âm linh đang ngo ngoe rục rịch, một chân vừa dùng bộ Võ và phát động kiếm khí Huyền Minh một lần nữa.

Kiếm khí màu đen liên tục được phát động, giống như một cơn mưa kiếm dày đặc, bắn về phía Quỷ Vương từ nhiều hướng khác nhau.

Quỷ Vương vung tay lên, lá cờ trong tay nó đột nhiên biến lớn, hóa thành một tấm màn đen, ngăn ở trước mặt nó.

Toàn bộ kiếm khí đều đánh vào bức màn, giống như thất bại.

Kiếm khí của Lý Dục Thần vừa dừng lại, Quỷ Vương lại vung lá cờ lên, âm phong thổi xào xạc cuốn mây đen lên, bay về phía Thiên Đô lệnh trên đầu.

Lý Dục Thần kinh hãi, một khi đám mây đen này che phủ ánh sáng vàng của Thiên Đô lệnh thì hàng ngàn âm linh sẽ không bị cưỡng chế, đến khi chúng tản ra và hòa nhập với các thi thể xung quanh thì sẽ rất khó giải quyết.

Anh lập tức lấy ra Tử Như Ý, rắc lên những tầng mây tím, cuộn chúng lại và chặn những đám mây đen.

Quỷ Vương dường như không ngờ được trên người anh lại có bảo vật như vậy, nó hơi sửng sốt, lại cuộn lá cờ lên, mây đen ngày càng dày đặc, cuồn cuộn ngăn chặn đám mây tím.

Lý Dục Thần không còn cách nào khác ngoài việc tập trung ý niệm vào Tử Như Ý, không ngừng thả ra những đám mây tím để ngăn cản đám mây đen.

Một bên phải khống chế Thiên Đô lệnh, một bên phải dùng Tử Vân Như Ý để chống lại cờ đen của đối phương, nếu buộc phải làm cả hai thì kiếm Huyền Minh trong tay anh sẽ rất khó để giải phóng uy lực của kiếm khí.

Quỷ Vương chậm rãi tiến về phía trước trong khi vẫn vẫy lá cờ của mình.

Lý Dục Thần cảm nhận được một áp lực cường đại và dày đặc đang bao trùm lên người mình.

Hiện tại anh đã biết nguồn gốc của quỷ khí cực âm ở nơi này chính là phát ra từ lá cờ trong tay Quỷ Vương.

Đây chắc chắn là một món bảo vật.

Đạm Đài Ngọc đến đây có lẽ chỉ vì lá cờ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK