Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không hiểu sao, Mã Sơn lại rưng rưng nước mắt, nói: “Dục Thần, có câu này của em, quả không uổng công anh và Đinh Hương lo cho em!”

Rồi anh ta lại chợt cười tự giễu: “Anh thực sự có thể theo đuổi cô ấy à?”

Lý Dục Thần nói: “Người anh em của Lý Dục Thần em, đừng nói là con gái cả nhà họ Tra, cho dù có là bà cụ nhà họ Tra, anh thích theo đuổi thì đều có thể theo đuổi”.

Mã Sơn đập anh một cái: “Biến đi, mẹ kiếp, em mới thích bà cụ ấy!”

Lý Dục Thần cười to.

Thực ra, kể từ sau chuyện của Trương Diễm Diễm, Lý Dục Thần vẫn luôn muốn kiếm một người bạn gái cho Mã Sơn. Anh còn từng hỏi Lâm Mộng Đình xem có ai phù hợp không thì giới thiệu.

Lâm Mộng Đình cảm thấy rất khó, Mã Sơn là người cực kỳ nặng tình nặng nghĩa, về chuyện giữa anh ta và Trương Diễm Diễm, vấn đề không phải là tình cảm của họ sâu đậm đến đâu mà là cái chết của Trương Diễm Diễm là một gánh nặng khó có thể chịu đựng nổi đối với anh ta.

Thực ra ban đầu Mã Sơn và Châu Na cũng rất hợp nhau, chị Na rất quan tâm anh ta, anh ta cũng từng giúp chị Na nhiều lần, hai người cũng ít nhiều có tình cảm với nhau. Thế nhưng sau chuyện của Trương Diễm Diễm, Mã Sơn bắt đầu giữ khoảng cách với Châu Na. Đối với Mã Sơn, tình cảm là gánh nặng. Anh ta không muốn làm bất kỳ ai tổn thương.

Chị Mai nói, với tình huống của Mã Sơn thì chỉ có thể chờ đợi, chờ đến khi một người phù hợp xuất hiện, khiến anh ta có lại lòng tin vào chuyện tình cảm.

Lý Dục Thần không ngờ người đó lại xuất hiện trong tình huống như vậy, Mã Sơn còn chưa từng nói gì với Tra Na Lệ, vậy mà anh ta đã rung động rồi sao?

Xét về ngoại hình thì Tra Na Lệ cũng là người xinh đẹp nhưng không phải quá xinh đẹp, Châu Na cũng không hề thua gì cô ta, thậm chí còn quyến rũ hơn.

Chẳng lẽ là vì cô ta lái máy bay, cứu được tính mệnh mọi người trên máy bay ư?

Nhưng rõ ràng việc khống chế máy bay hạ cánh an toàn cũng có công của mình mà!

Lý Dục Thần không hiểu nổi nhưng anh vẫn mừng cho Mã Sơn.

Dù sao đi nữa, anh cũng sẽ nghĩ cách giúp đỡ người anh em một chút.

Trước khi Tra Na Lệ đi, cô ta và Lý Dục Thần đã lưu phương thức liên lạc của nhau. Cô ta đồng ý với Lý Dục Thần, sẽ trở về trưng cầu ý kiến của sư phụ mình, bất kể sư phụ có đồng ý gặp anh hay không, cô ta đều sẽ báo lại cho anh biết.

Lý Dục Thần không mấy quan tâm chuyện Fatima có đồng ý hay không. Chỉ cần anh tới Nam Dương thì bà ta không đồng ý cũng có làm được gì? Kiểu gì cũng phải gặp, chẳng qua là gặp lịch sự hay bị ép gặp, hoặc là lịch sự trước rồi ép buộc sau, chỉ khác nhau ở thái độ mà thôi.

Có điều hiện tại xem ra, lưu phương thức liên lạc của Tra Na Lệ lại hóa may.

Sau khi âm thầm hạ quyết tâm, Lý Dục Thần không nhắc lại chuyện của Tra Na Lệ nữa, vừa cười vừa nói với Mã Sơn, đi ra ngoài sân bay.

Mã Sơn bỗng dừng lại, chỉ tay về phía đám đông tới đón khách xuống máy bay, nói: “Em nhìn kìa”.

Lý Dục Thần nhìn sang, phát hiện ra có một người giơ một tờ giấy, trên giấy viết tên Lý Dục Thần.

Máy bay tới muộn mười tiếng, Lý Dục Thần và Mã Sơn đều không ngờ rằng Nguyễn Hướng Đông vẫn còn đích thân ở lại sân bay để đón khách.

Nguyễn Hướng Đông là người phụ trách Hồng môn ở Hương Giang, có địa vị rất cao trên giang hồ. Về lý mà nói, ông ta chỉ cần phái tài xế tới đón bọn họ là được, thế nhưng chẳng những ông ta đích thân tới đón mà còn chờ ở sân bay hơn mười tiếng đồng hồ.

Nguyễn Hướng Đông đã ngoài sáu mươi, vóc người cao gầy, trông rất quắc thước, tính cách nhiệt tình, hay nói, vừa lái xe vừa giới thiệu về đặc trưng của Hương Giang cho bọn họ biết.

Sau một hồi trò chuyện, Mã Sơn chợt hỏi: “Tôi trông ông rất quen mặt, có phải ông từng quay phim không?”

Nguyễn Hướng Đông cười to: “Đúng vậy, đúng vậy. Hồi đó phim võ thuật rất được ưa chuộng, tôi thường xuyên đóng vai phụ trong phim nhưng chưa đóng vai chính bao giờ, chỉ toàn là vai nhỏ thôi, hơn nữa còn toàn là nhân vật phản diện, hahaha!”

Lý Dục Thần đã tới Thiên Đô từ hồi bảy tuổi nên đương nhiên không có cơ hội xem phim, cho nên anh không hề có chút ấn tượng nào về Nguyễn Hướng Đông, đồng thời cũng không có ký ức và hoài niệm về những bộ phim võ thuật Hương Giang.

Nhưng Mã Sơn thì khác, từ nhỏ anh ta đã thích đánh đấm, xem phim võ thuật, từng có dạo cực kỳ sùng bái các ngôi sao võ thuật.

Mã Sơn mở máy nói, trò chuyện sôi nổi với Nguyễn Hướng Đông.

Nguyễn Hướng Đông nói: “Hồi đó, chúng tôi đều sùng bái Bruce


Lee, à phải rồi, cậu Lý họ Lý, Bruce Lee cũng họ Lý, có khi nào hai người cùng một dòng họ không? Nghe nói tổ tiên của Bruce cũng di dân từ miền Bắc tới thành phố Thiền”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK