Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

'Thật ra Lý Dục Thần dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được là do ai làm, nhưng anh cần chứng cứ xác thực.

Bởi vì chuyện gì đều có ngoài ý muốn.

Từ Hiểu Bắc đáp: "Là Vương Văn Tĩnh".

"Người đang ở đâu?"

"Trên tầng, tôi bảo vệ sĩ trông cô ta rồi".

"Đi, dẫn tôi lên".

Từ Hiểu Bắc nói với những người khác: "Mọi người tiếp tục, cần phải xóa sạch sẽ các bài đăng. Nhớ kỹ, không phải lo việc dùng tiền, tiêu bao nhiêu cũng được, tôi bỏ ra. Ngoài ra, cũng phải theo dõi trên mạng, không

để làm nó tro tàn lại cháy, xuất hiện trên các nền tảng khác".

Mọi người cùng đáp "Được", rồi lại lâm vào bận rộn.

Từ Hiểu Bắc nghiễm nhiên đã trở thành "lãnh tụ" của những người này.

Từ Hiểu Bắc dẫn Lý Dục Thần lên tầng hai, trong một căn phòng trên đó, anh gặp được Vương Văn Tĩnh.

Người trông coi Vương Văn Tĩnh chính là vệ sĩ đi theo bên người Từ Hiểu Bắc trên Tiệc chào người mới hôm nay. "Là cô"

Lý Dục Thần nhận ra, đây là người phụ nữ muốn hắt rượu vào người Lâm Mộng Đình trên Tiệc chào người mới.

"Tại sao phải làm như thế?"

Vương Văn Tĩnh sớm đã bị dọa sợ, co rúm lại trong góc, nhưng không nói một lời nào.

Từ Hiểu Bắc trầm giọng nói: "Vương Văn Tĩnh, đã đến lúc này rồi, cô còn giấu giếm cái gì nữa? Cô đã quên kết cục của Chung Thần rồi à?"

Thân thể Vương Văn Tĩnh đột nhiên run rẩy, cô ta chợt sụp đổ, khóc òa lên.

"Bọn họ không cho tôi nói, tôi không dám nói. Bọn họ hạ chú trên người tôi, nếu tôi nói ra, sẽ chịu đau đớn gấp trăm lần so với cái chết, còn cả người trong nhà tôi nữa, cũng sẽ bị bọn họ hại chết… Hu hu hu…"

"Hạ chú?"

Lý Dục Thần sững sờ, chú mà dùng phương pháp hạ, chỉ có cổ độc mới có thể hạ trên người.

Nhưng nếu là cổ độc, sao có thể tránh được thần thức của anh.

Anh đi đến trước người Vương Văn Tĩnh, nắm lấy mạch môn của cô ta.

Khoảnh khắc tiếp xúc với làn da của Vương Văn Tĩnh, Lý Dục Thần cảm nhận được một dòng khí cực kỳ âm hàn.

"Ma ha ma ha, khặc khặc khặc… a ma a la… hì hì hì hì hì…"

Một âm thanh kỳ quái truyền đến từ trong cơ thể Vương Văn Tĩnh, lại như thể đến từ hư không vô biên, chú ngữ vô hình xen lẫn với tiếng cười the thé.

"Tiếng tim đập của thiên mai"

Lý Dục Thần giật nảy mình.

Tiếng tim đập của thiên ma là công pháp ma đạo.

Vương Văn Tĩnh này bị người khác thi triển ma chú, ma âm nhập hồn, ma chủng gửi trong người Vương Văn Tĩnh.

Tại sao Tiền Đường lại có người trong ma đạo lui tới?

Điều này khiến Lý Dục Thần mơ hồ lo âu.

Giáo phái nước ngoài đang theo dõi Hoa Hạ, Thái Dương Thánh Giáo đã hoạt động tại Tiền Đường, giờ lại thêm hoạt động của ma đạo, đây không phải là tin tức tốt đối với Đạo Môn Hoa Hạ.

Năm đó, một trăm ngàn kiếm tiên bày kiếm trận Vạn Tiên trên đỉnh Thiên Đô, kiếm khí quét ngang hư không, đánh lui thiên ma ngoại vực.

Cũng bởi vậy, đỉnh Thiên Đô được các Tiên Môn trong thiên hạ tôn vinh thành Tổ Đình, được gọi là cổng Vạn Tiên.

Kiếm trận Vạn Tiên ở ngay trong hư không trên đỉnh 'Thiên Đô, Lý Dục Thần từng tu luyện tại đỉnh núi, ngửa mặt nhìn lên mặt trời trên không trung, thân thể được kiếm khí Vạn Tiên tẩm bổ.

Nếu như phàm trần lại xuất hiện bóng dáng của Ma giáo, vậy rất có thể thiên ma ngoại vực đã ngo ngoe rục rịch.

Chuyện này quan trọng hơn cả việc giáo phái nước ngoài xâm lấn Hoa Hạ.

Lý Dục Thần điểm một ngón tay tại mi tâm Vương Văn Tĩnh, cương khí Thiên Đô bắn vào trong cơ thể.

Một âm thanh sắc nhọn chói tai vang lên, trong đó mang theo một ít chú ngữ nghe không hiểu, rồi dần dần nhạt đi.

Lý Dục Thần thu tay lại, nói: "Tôi đã giúp cô loại bỏ ma chú, nói đi, chuyện gì đã xảy ra".

Vương Văn Tĩnh dường như không dám tin tưởng, liêu mạng lắc đầu.

Từ Hiểu Bắc nói tiếp: "Vương Văn Tĩnh, giờ cô không nói sẽ không còn cơ hội nữa đâu. Rơi vào trong tay bọn họ, cô sẽ chỉ gặp phải kết cục bi thảm hơn. Nói cho cậu

Lý, có lẽ cô còn có thể được cứu".

"Là, là Viên Thế Kiệt!"

Lúc bấy giờ, Vương Văn Tĩnh mới khóc sướt mướt, kể lại những chuyện đã xảy ra.

Hóa ra, cô ta bị Cù Hạo Dân cổ vũ, hai người cùng đi tìm Viên Thế Kiệt.

Cù Hạo Dân nghĩ ra ý tưởng, nói có thể viết bài trên mạng, bôi đen Lâm Mộng Đình và Lý Dục Thần, lợi dụng internet kích động quần chúng, làm bọn họ thất bại trên mặt truyền thông, đồng thời cũng khiến nhà họ Lâm rơi vào tai họa.

Viên Thế Kiệt cung cấp rất nhiều tư liệu có liên quan đến nhà họ Lâm, Cù Hạo Dân và Vương Văn Tĩnh đều là sinh viên đại học Nam Giang, bản thân lại rất có tài, nên bài viết của bọn họ hoàn thành và đăng lên mạng rất nhanh.

Làm xong mọi chuyện, Viên Thế Kiệt đột nhiên muốn Vương Văn Tĩnh đi vào buổi đêm cùng anh ta.

Vương Văn Tĩnh còn tưởng rằng mình gặp may, được. cậu Viên coi trọng, từ đây có thể trèo lên cành vàng.

Ai ngờ, cô ta ôm ấp yêu thương, mây mưa một hồi, chợt nhận ra kẻ đè ép trên người mình không phải Viên Thế Kiệt, mà là một bóng đen.

Cô ta không nhìn rõ khuôn mặt người kia, chỉ cảm thấy vô cùng kinh khủng từ tận đáy lòng.

Cô ta hoàn toàn không có sức lực giấy giụa, chỉ có thể mặc cho bóng đen thao túng, đến tận khi bóng đen kia thỏa mãn và rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK