Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuộc họp mặt đồng hương hôm nay là do Trần Tiểu Lục tổ chức, Trần Tiểu Lục nói sẽ cho Lý A Tứ một bất ngờ nên bảo anh ta nhất định phải tới.

Tần Thụ Nghĩa đang ngồi trên ghế sô pha nghe thanh niên trước mặt báo cáo, lông mày nhíu chặt.

Sau khi người đó nói xong, Tần Thụ Nghĩa phất tay, bảo anh ta lui ra ngoài, sau đó nhìn về Tôn Trường Hải ở bên cạnh.

"Trường Hải, ông thấy thế nào?"

"Việc này có rất nhiều điều kì lạ, vẫn phải đi điều tra một chút", Tôn Trường Hải nói: "Tiêu Ngôn khiến Tiêu Minh Hạc bị thương, tôi thấy chuyện này là không thể xảy ra. Tôi biết thực lực của Tiêu Minh Hạc, dù Tiêu Ngôn có đánh lén cũng không thể làm khiến ông ta bị thương".

"Nếu Tiêu Ngôn cũng đột phá cảnh giới Tông Sư thì sao?", Tần Thụ Nghĩa nói.

"Chuyện này là không thể", Tôn Trường Hải lắc đầu: "Tiêu Ngôn quả thật là thiên tài, nhưng trở thành Tông Sư ở tuổi này thật sự không thể tưởng tượng nổi. Huống gì nếu cậu ta đột phá cảnh giới Tông Sư, nhà họ Tiêu đã sớm tuyên truyền với bên ngoài rồi. Một nhà ba Tông Sư, vinh hạnh tới cỡ nào cơ chứ!"

"Thế còn Lý Dục Thần thì sao? Tông Sư số một của Nam Giang, chuyện này không phải là giả chứ".

"Anh ta chưa chắc đã là Tông Sư".

"Làm sao biết được?"

"Có thể viên đạn cong queo, đó là thuật Ngự Vật".

"Ý ông là anh ta là người trong Đạo Môn sao?"

"Rất có thể", Tôn Trường Hải nói: "Mấy ngày hôm trước, anh ta tới Bạch Vân Quan, sau đó, Vương Quan Chủ đã bế quan suốt 20 năm lại đột nhiên xuất quan. Tiếp đó, Vương Quan Chủ lại tới Bắc Mỹ. Theo như tôi điều tra được, Lý Dục Thần đã từng tới thủ đô vào năm ngoái và cũng tới Bạch Vân Quan. Sau đó, Đạo trưởng Kim Tam Mộc cũng đưa người tới Bắc Mỹ".

"Bọn họ tới Bắc Mỹ làm gì?"

"Trung Phu Quan ở Los Angeles bị dị giáo tấn công, tới cầu cứu Hoa Hạ, bọn họ tới đó để chi viện".

"Chuyện này có liên quan gì tới Lý Dục Thần?"

"Chắc chắn là có liên quan, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ là cái gì. Tôi đã phái người tới Los Angeles điều tra, rất nhanh sẽ có tin tức gửi về thôi. Mặt khác, thế lực người Hoa lớn nhất Bắc Mỹ là Hồng Môn, dị giáo tấn công Trung Phu Quan là Thái Dương Thánh Giáo mới trỗi dậy. Hai thế lực này có lẽ có thể lợi dụng được".

Tần Thụ Nghĩa gật đầu: "Ừ, nhưng mà thế lực Bắc Mỹ rắc rối phức tạp, không cần nhúng tay quá sâu".

Ông ta đột nhiên thở dài: "Tên Lý Dục Thần không đơn giản, tới câu lạc bộ Dao Quang mua cái xe mà đã khiến hơn nửa thủ đô phải khiếp sợ. Tứ đại gia thủ đô và nhà họ Tiêu đã kết minh, qua chuyện này, nhà họ Sở và nhà họ Vương nhất định sẽ không chịu làm chim đầu đàn nữa. Không ai có thể áp chế được anh ta, xem ra nhà họ Lý trỗi dậy không ai có thể cản được!"

Tôn Trường Hải không nói gì.

Tần Thụ Nghĩa nhìn ông ta, tò mò nói: "Trước đây ông được trời ban cho trí tuệ, tại bây giờ lại không nói nữa?"

Tôn Trường Hải cười: "Tần gia muốn hòa sao?"

"Ông thấy thế nào?"

"Thật ra cũng được, nhưng chỉ là hơi mất mặt một chút. Nhưng…”

"Nhưng cái gì?"

"Nhưng Tần gia chịu hòa, người ta chưa chắc đã chịu".

"Tên họ Lý chỉ muốn lợi dụng tôi để tạo đà cho nhà họ Lý quay lại, bây giờ anh ta đã có đà rồi, không cần phải dựa chân tôi nữa nhỉ?"

!

"Nếu anh ta không chỉ đơn giản là muốn dựa chân Tần gia thì sao?"

"Ồ, làm sao biết được?"

Tôn Trường Hải trầm ngâm nói: "Có một việc, tôi cũng chỉ đoán thôi, không thể xác định được. Tần gia còn nhớ chuyện Cái Bang Kinh Môn năm ngoái không?"

"Đương nhiên là nhớ", Tần Thụ Nghĩa nói: "Thế lực của Yếu Môn rất lớn mạnh, Trương Điên cũng được coi là anh hùng một thời, toàn bộ Yếu Môn đột nhiên biến mất, thật sự rất kì lạ".

"Thời điểm Yếu Môn biến mất, cũng chính là lúc Lý Dục Thần tới thủ đô", Tôn Trường Hải nói.


"Ý ông là, Lý Dục Thần giết Trương Điên, diệt Cái Bang thủ đô sao?", Tần Thụ Nghĩa giật mình nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK