Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gã ta quay đầu nhìn thằng nhóc khờ khạo tên A Đông, bỗng cảm thấy hâm mộ, vỗ vai anh ta và nói: “Cậu may mắn thật đấy!”

A Đông mờ mịt đáp lời, không hiểu mình may mắn ở chỗ nào, rõ ràng còn mất việc ở quán nướng.

Lâm Mộng Đình kéo cánh tay Lý Dục Thần, hai người họ bước chậm trên đường phố thành phố Hòa.

“Em còn tưởng anh sẽ đích thân đi chứ”, Lâm Mộng Đình nói.

“Hửm? Đích thân đi đâu?”

“Đi đón vợ chồng chủ quán nướng về. Rõ ràng Hoàng Tam biết bọn họ ở đâu”.

Lý Dục Thần nói: “Chuyện nhỏ ấy giao cho anh Thái đi làm là được, nếu đến cả việc này anh cũng phải tự mình đi làm thì sau này sẽ có vô số việc đến tay”.

“Ồ, biết nhìn ra trông rộng rồi nha!”, Lâm Mộng Đình khen anh: “Càng ngày càng có phong thái của ông lớn, xem ra nhà họ Lý sắp được hồi sinh rồi”.

Lý Dục Thần cười nói: “Xin nhận lời chúc của phu nhân, hy vọng điều này trở thành sự thật”.

“Anh nói xem anh Hoàng sẽ xử lý Hoàng Tam thế nào”, Lâm Mộng Đình khá là tò mò.

“Hoàng Tam là người của anh ta, anh ta muốn xử lý thế nào cũng được, anh không hỏi”, Lý Dục Thần nói.

“Vậy anh cảm thấy anh Thái có thể chỉnh đốn thành phố Hòa được không? Đây không phải việc dễ dàng. Từ một đại ca côn đồ bình thường trong nháy mắt trở thành ông trùm một khu, anh ta đi quá nhanh”.

“Ý của em là anh ta đi nhanh sẽ thấy thốn?”

“Thôi đi, đừng đùa nữa”, Lâm Mộng Đình đánh Lý Dục Thần một cái: “Em đang nói chuyện nghiêm túc đấy”.

“Được, được, được, em nói đi”, Lý Dục Thần nói.

Lâm Mộng Đình nói tiếp: “Thế lực của anh Thái bành trướng quá nhanh, nửa năm qua anh ta có thể chèn ép các ông lớn nơi khác đều là nhờ danh tiếng của anh. Quá trình phát triển của anh ta thật ra là sự thu nhỏ quá trình phát triển của anh. Nhưng anh biết đạo pháp, còn anh ta thì không. Bên cạnh anh có Lang Dụ Văn, có anh Sơn Mã, có chị Mai, còn anh Thái thì không có. Dưới trướng anh ta chỉ có một nhóm ô hợp. Người như Hoàng Tam đã là thành viên cốt cán rồi. Nếu anh ta muốn chỉnh đốn lại mớ hỗn độn này thì chẳng những cần có đầu óc thông minh mà còn cần có sự can đảm và quyết đoán”.

Lý Dục Thần nhìn chằm chằm vào Lâm Mộng Đình.

Lâm Mộng Đình bị anh nhìn đâm ra ngại, cô nói: “Sao đấy? Trên mặt em mọc hoa hay gì à?”

“Đẹp hơn cả hoa ấy chứ!”, Lý Dục Thần nói.

“Anh cứ đùa thôi!”, Lâm Mộng Đình nhăn mặt, song ý cười đã tràn ra.

“Anh không ngờ vợ chưa cưới của anh không những xinh đẹp, học giỏi, mà còn sáng suốt thông tuệ, chẳng khác nào nữ Gia Cát!”

“Được chưa, khen làm em vui là được, đừng tâng bốc quá đà, em không dám nhận”.

Lý Dục Thần cười nói: “Hôm nay anh còn phải cảm ơn em, nếu không phải hôm nay em dẫn anh đi ăn đồ nướng thì anh cũng không ngờ được bọn họ sẽ lấy danh nghĩa của anh để mà làm chuyện xằng bậy. Anh chưa bao giờ để ý đến thanh danh của mình, nhưng anh không thể không chú trọng danh tiếng của nhà họ Lý. Nhà họ Lý muốn phục hưng, chỉ dựa vào nằm vũ lực và tiền bạc thôi là chưa đủ. Anh không thể khiến ông nội mất mặt”.

Lâm Mộng Đình gật đầu: “Thế mới phải chứ. Thế gia vọng tộc thật sự là phải dựa vào lòng người để phát triển”.

Rồi cô lại lo lắng nói: “Lần này anh cưỡng chế xuất quan, tâm ma bị dao động mạnh, giết nhiều người, liệu có ảnh hưởng đến anh và sư môn không? Còn cả những lời đồn đãi bên ngoài nữa, người ta nói nhà họ Liễu của thành phố Dũng bị anh diệt tộc...”

Lý Dục Thần nói: “Lần này đúng là sát tính quá mãnh liệt. Nhưng người anh giết đều là những kẻ đáng chết, nhà họ Phan không một ai đáng để tha thứ. Còn nhà họ Liễu thành phố Dũng, việc này khá kỳ lạ. Khi ấy anh ở thành phố Dũng thật, chuyện này quá trùng hợp”.

“Ý anh là có người cố ý hại anh? Là ai được cơ chứ?”

“Không biết. Nhà họ Liễu không phải gia tộc bình thường, nhà bọn họ có truyền thống võ đạo, lắm cao thủ. Tuy lần này Liễu Kim Sinh phái nhiều cao thủ đến đối phó anh, nhưng chắc chắn sẽ để một vài người lại trong nhà”.

“Nếu đã vu oan giá họa cho anh, vậy thì chắc chắn người đó có thù oán với anh. Mà có thù với anh lại không tìm anh, chứng tỏ đánh không lại anh. Nhưng mà có thể tiêu diệt nhà họ Liễu một cách dễ dàng, chứng tỏ người đó là cao thủ rất lợi hại. Thế này thì có phải phạm vi nhỏ đi rất nhiều rồi không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK