Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Dục Thần cười đáp: “Đẹp ạ, chị Mai lúc nào cũng đẹp”.

Chị Mai cười khúc khích, nói: “Cậu đã nhìn thấy hết từ lâu rồi, còn nhìn chưa đủ hay sao!”

Lý Dục Thần nói: “Thứ gì nhìn lâu rồi cũng sẽ thấy ghét, chỉ riêng chị Mai là nhìn mãi không chán”.

“Thôi đi, đi thủ đô một chuyến, làm cậu Lý chân chính một cái là liền học được thói lẻo mép!”, chị Mai cười trêu.

Lý Dục Thần cười to, nhìn ra sau bếp, nói: “Chị Mai, sư phụ Vinh và ông chủ Vương đều đi vắng, một mình chị quán xuyến chỗ này, lúc có khách tới thì chị đích thân xuống bếp à?”

Chị Mai nói: “Bọn họ đi vắng thì chẳng lẽ chị không thể dẫn một anh chàng đẹp trai về à?”

Nói rồi, chị Mai gọi với vào bếp: “A Đông, ra đây một chút”.

Rèm cửa được vén lên, một cậu thanh niên đi ra, đứng ở cửa phòng bếp, thoáng ngạc nhiên khi trông thấy Lý Dục Thần rồi lập tức đứng thẳng người dậy, cung kính chào: “Đại ca!”

Lần này tới lượt Lý Dục Thần ngẩn người. Mãi một lúc sau anh mới nhớ ra người này là thuộc hạ của Hoàng Tam, tên là A Đông.

Chị Mai không nhịn được bật cười.

“Sao cậu lại ở đây?”, Lý Dục Thần hỏi.

Chị Mai nói: “Chính cậu bố trí cậu ta tới quán Giang Hồ mà, cậu quên à?”

Lý Dục Thần nghĩ lại, hình như đúng là vậy.

Lúc ấy, anh thấy A Đông là người chính trực, lại không sợ chết, tấm lòng cũng coi như lương thiện, sợ A Đông đi theo Hoàng Tam thì sớm muộn gì cũng hư người nên bảo Thái Vĩ Dân bố trí anh ta vào làm cho quán Giang Hồ.

Đây chỉ là chuyện nhỏ nên anh không hề để tâm.

Chị Mai nói: “Chàng trai này rất được việc, chỉ có điều không khéo léo nên dễ đắc tội với người khác. Hễ tôi không để mắt tới là cậu ta lại đánh nhau với đám khách giang hồ kia, tới làm cho quán được ba hôm thì bị đánh bốn bận. Dục Thần, lúc đó cậu nghĩ gì mà lại bảo cậu ta tới quán Giang Hồ vậy?”

Lý Dục Thần gãi đầu, cười to: “Là do tôi thiếu suy tính, tôi vốn thấy cậu ta là một hạt giống tốt nên muốn các chị bồi dưỡng cậu ta một chút. Nếu không hợp thì để tôi bố trí cho cậu ta công việc khác”.

Chị Mai nói: “Thôi, dù sao cũng đã tới đây rồi, ông Vinh và ông Vương lại đang đi vắng, tôi cũng đang thiếu người làm. Chỗ này ít khách, dẫu có khách thì cũng toàn là người bình thường, không sao hết. Có điều nói đi cũng phải nói lại, cậu ta đúng là một nhân tài, vừa chịu được cực khổ lại chịu khó học hỏi, ngoại trừ không khéo miệng ra thì học gì cũng giỏi, từ luyện võ tới nấu ăn, chỉ cần nói một lần là hiểu”.

Lý Dục Thần nhìn A Đông một cái, được chị Mai khen như vậy chẳng phải là chuyện dễ.

Chị Mai hiện tại không phải là chị Mai ngày xưa. Bà ta đã lấy được truyền thừa hoàn chỉnh của bí thuật Lan Môn, lại được Lý Dục Thần chỉ bảo để cải tiến, hoàn thiện nó, cộng thêm có long hồn và Thất Bảo Hàng Long Tráo của nhà họ Liễu, võ giả bình thường không thể lọt nổi vào mắt bà ta.

“Về sau đừng gọi tôi là đại ca nữa”, Lý Dục Thần nhắc nhở.

A Đông gãi đầu, hỏi: “Vậy gọi là gì?”

“Tùy cậu”.

“Vâng, thưa đại ca!”

Lý Dục Thần ngạc nhiên nhìn A Đông nhưng chẳng biết phải làm gì với anh ta, đành quay qua cầu cứu chị Mai.

Chị Mai cười vẹo cả hông.

“A Đông, đừng gọi đại ca, đại ca nữa, nghe giống một tên côn đồ vậy, bây giờ cậu là đầu bếp của quán chúng ta, là người có công việc đàng hoàng”.

A Đông nghĩ ngợi, nói: “Ồ, tôi biết rồi, vậy hay là gọi là ông chủ?”

Chị Mai nhìn Lý Dục Thần một cái, nói: “Gọi vậy cũng được đó, dù sao cậu cũng là ông chủ của tập đoàn Kinh Lý, toàn bộ quán Giang Hồ đều là của cậu”.

Lý Dục Thần cảm thấy có gì đó sai sai, chợt nghe A Đông hỏi: “Bà chủ, trưa nay ăn gì?”

Chị Mai nói: “Ông chủ tới đây, cậu nấu mấy món sở trường nhất của cậu đi”.

Lý Dục Thần còn chưa kịp uốn nắn xưng hô của A Đông, A Đông đã vui vẻ quay lại phòng bếp.

“Dục Thần, gần đây tôi cảm thấy rất hoảng hốt, nhất là lúc luyện công, cảm giác này lại càng rõ ràng hơn, có phải tôi đã luyện sai ở đâu đó rồi không?”, chị Mai hỏi.


Lý Dục Thần ngạc nhiên nhìn bà ta, dùng thần thức kiểm tra rồi bắt mạch, cảm nhận chân khí đầy tràn trong cơ thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK