Viên Thọ Sơn sợ hãi đứng ở nơi đó.
Tập đoàn Kinh Lý gom góp mấy chục tỷ còn không đến mức khiến ông ta phải sợ hãi. Mấy chục tỷ ở trong mắt Viên Thọ Sơn cũng chỉ là vài con số mà thôi.
Nhà quyền thế có căn cơ của nhà giàu, không phải dựa vào tiền là có thể tích tụ ra được. Nếu như có thể sử. dụng tiền để tích tụ ra một nhà, vậy cũng không phải chỉ cần mấy chục tỷ là đủ.
Nhưng bây giờ nhiều nhà quyền thế bỏ vốn ủng hộ như vậy, nhất là nhà họ Cao, vừa ra tay đã chỉ mười tỷ. Quan trọng nhất là Cao Tử Hạng còn đồng thời tuyên bố tập đoàn Thông Ích hợp tác toàn diện với tập đoàn Kinh Lý, sự hợp tác này còn có giá trị hơn là trực tiếp ném mười tỷ.
Mục tiêu tiếp theo của tập đoàn Kinh Lý chủ yếu là nhà họ Viên, mà lúc này Cao Tử Hạng lại tuyên bố hợp tác, vậy có nghĩa là nhà họ Cao cũng sẽ xung đột chính diện với nhà họ Viên.
Viên Thọ Sơn không sợ nhà họ Lâm, không sợ bốn nhà thành phố Hòa bắt tay, thậm chí không sợ Từ Thông và nhà họ Trần, bởi vì thế lực của Từ Thông là ở Giang Đông, thế lực nhà họ Trần là ở Thân Châu, mà nơi này là Tiền Đường.
Nhưng ông ta không thể không sợ nhà họ Cao. Nhà họ Cao ở ngay Tiền Đường, thế lực lớn hơn nhà họ Viên.
Mà bây giờ điều khiến ông ta càng thêm lo lắng chính là có vẻ nhà họ Tiền cũng muốn tham gia cuộc phân tranh này.
Viên Thọ Sơn đột nhiên giật mình trong lòng.
Đây không phải là nhà họ Tiền bắt tay với nhà họ Cao để diễn một tuồng kịch chứ?
Mục đích đúng là muốn thâu tóm nhà họ Viên!
Ông ta không tin chỉ băng Lý Dục Thần có thể làm ra được cảnh tượng hoành tráng như hôm nay.
Từ đầu tới cuối đều là nhà họ Tiền và nhà họ Cao ở sau lưng giở trò quỷ.
Nếu không, nhà họ Lâm dám đắc tội nhà họ Viên ư?
Viên Thọ Sơn nhớ lại từng chuyện một, càng nghĩ càng thấy đúng là như vậy. Từ khi Lý Dục Thần giết con trai ông ta Viên Quốc Thành, nhà họ Viên đã tiến vào †rong cạm bãy mà nhà họ Tiền và nhà họ Cao lập ra rồi.
Khó trách gần đây nhà họ Lâm đã đến đường cùng rồi mà vẫn không xảy ra chuyện gì, hóa ra là phía sau có hai nhà Tiền Cao làm chỗ dựa!
Cơn giận trong lòng Viên Thọ Sơn càng ngày càng bùng nổ.
Tiền Nhược Vọng! Cao Sĩ Hiến! Hôm nay hai lão già chết tiệt này không đến, ông ta sẽ tự tay kết liễu bọn họ!
Nhưng mà ông ta nhìn Lý Dục Thần một chút, nhớ tới biểu hiện của anh ở cổng nhà họ Viên ngày đó, trong lòng chậm rãi trầm xuống.
"Bố, chúng ta phải làm sao bây giờ?", Viên Nãi Minh hỏi.
"Đừng hoảng ", Viên Thọ Sơn cố gắng kiềm chế: "Cứ nghe nhà họ Tiền nói thế nào trước đã".
Viên Nãi Minh không rõ vì sao bố mình còn muốn nghe tiếp.
Nhà họ Tiền có thể nói thế nào được? Chắc chắn là đầu tư mười tỷ, hoặc là nhiều hơn nhà họ Cao một chút, hai mươi tỷ chẳng hạn. Cũng không có khả năng lúc này Tiền Khôn còn nói chuyện giúp nhà họ Viên chứ?
Ông ta nhìn thoáng qua bốn phía đang im lặng, so sánh với tình cảnh một giờ trước, bây giờ bọn họ còn đứng ở nơi này quả thực là vô cùng xấu hổ.
"Bố… "Sao nào, cảm thấy mất thể diện?", Viên Thọ Sơn cười lạnh nói: "Người ta muốn cười, cũng sẽ chỉ cười cái mặt già này của bố, con sợ cái gì?"
Viên Nãi Minh không dám nói nữa, chỉ có thể tiếp tục đứng ở chỗ này, nhưng cả người đều cảm thấy không thú vị.
Xung quanh trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang nhìn Tiền Khôn.
Cao Tử Hạng cười ni o Tiền, còn thiếu mỗi ông
nữa thôi, ông không nói hai câu sao?"
Tiền Khôn vui vẻ đi vê phía trước hai bước, nói: "Mấy người đều là kẻ có tiền, tôi lại không có nhiều tiền như vậy!"
Lời này của ông ta khiến xung quanh vang lên những tiếng huýt sáo. Ai cũng biết nhà họ Tiền là thế gia số một Tiền Đường, thậm chí là Nam Giang, thậm chí còn là thế gia số một toàn bộ địa khu Giang Nam. Nếu nhà họ. Tiền không có tiền, vậy còn ai có tiền nữa?
Mà những người có thân phận địa vị ngang hàng Cao Tử Hạng đều không cười, cũng không kinh ngạc Tiền Khôn sẽ nói như vậy, bởi vì bọn họ biết hình thức †ruyền thừa của nhà họ Tiền hoàn toàn khác biệt với những gia tộc khác.
Thế gia bình thường, tài sản và quyền lực gia tộc đều bị một số người nắm trong tay, gia chủ có được: quyền uy tuyệt đối.
Chỗ tốt của việc tập trung tài sản và quyền lực là có thể tập trung lực lượng để làm chuyện lớn.
Nhưng nhà họ Tiền lại khác. Nhà họ Tiền trải qua ngàn năm, con cháu đông đảo, phân bố khắp toàn thế giới, đều có nhân tài đỉnh cao trong các lĩnh vực như tài chính, thương mại, khoa học kỹ thuật, học thuật.
Mỗi một dòng của bọn họ, thậm chí là mỗi một gia đình đều tự do độc lập, có quyền chỉ phối tuyệt đối với tài sản và hành vi của mình, không bị gia tộc quản lý.
Nhưng bọn họ lại là một chỉnh thể, cùng nhau tuân thủ một số quy định cổ xưa.
Khi gia tộc cần, bọn họ có thể liên hợp lại bất cứ lúc nào, đây chính là một loại lực lượng cường đại đến đáng SỢ.
Về phần tộc trưởng thì giống như một người liên lạc, hoặc là người phát ngôn của gia tộc.
Ông ta không có tài sản riêng, quản lý tài sản chung, không thuộc về bất cứ người nào, chỉ thuộc về toàn bộ nhà họ Tiền.
Những tài sản chung này được sử dụng theo một quy định vô cùng nghiêm chỉnh, cho dù là tộc trưởng cũng không thể tuỳ tiện sử dụng.
Cho nên Tiền Khôn nói ông ta không có nhiều tiền như vậy cũng không phải là nói quá, càng không phải là nói dối.
Đúng là ông ta và Tiền Nhược Vọng không có khả năng lấy ra vài tỷ để đầu tư cho tập đoàn Kinh Lý.
Thật ra Cao Tử Hạng rất hy vọng nhà họ Tiền không đầu tư, như vậy nhà họ Cao sẽ xuất sắc nhất hôm nay. Mà sự hợp tác với Lý Dục Thần cũng có thể sâu sắc hơn một chút. Ông ta đã từng được chứng kiến bản lĩnh của Lý Dục Thần, bây giờ biết thân thế của Lý Dục Thần, càng. có thể kết luận người này có tiền đồ vô hạn.
Nhưng Cao Tử Hạng biết nếu hôm nay Tiền Khôn đã tới thì tuyệt không có khả năng cứ cười ha ha bỏ qua như vậy được.
Cho nên ông ta đang chờ đoạn tiếp theo của Tiền Khôn.
Tiền Khôn nhìn Lý Dục Thần một chút, tiếp tục nói: "Mặc dù không có tiền, nhưng lại có mấy mạng sống. Không phải vừa rồi tổng giám đốc Lang đã nói có tiền chỉ tiền, có sức ra sức sao, không phải tập đoàn Kinh Lý còn đang nhận người ư? Mặc dù bộ xương già này của tôi đã lỏng lẻo một chút, nhưng vẫn còn có thể sử dụng, nếu không tôi đến tập đoàn Kinh Lý làm bảo vệ được không?”