Mục lục
Thần y xuất chúng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bẽn trong “Trường Sinh Tiên Kinh” có giới thiệu, cảnh giới ngự khí, tu luyện sơ cấp, chính là điếm bắt đầu cho tất cả mọi người tu luyện, tống cộng có ba giai đoạn và chín tầng. Trong đó tầng một đến ba là giai đoạn sơ cấp, giai đoạn này là một quá trình tụ khí, người tu luyện không ngừng tu luyện chân khí trong giai đoạn này, làm bản thân trở nẽn mạnh mẽ, chân khí càng hùng hậu, uy lực của chiêu thức càng lớn.

Tâng bốn đến sáu là giai đoạn trung cấp, người tu luyện trong giai đoạn này, chân khí vô cùng hùng hậu, khi đạt được có thể đến cảnh giới có thế phóng thích khỏi cơ thể. Người như vậy, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với người tu luyện ở giai đoạn sơ cấp, có thế ra các đòn tấn công bằng các nắm đấm cú đánh mạnh như gió, đánh thương người khác mà không cần chạm tới không phải là chuyện khó.

Còn về giai đoạn cao cấp của ngự khí, chính là cảnh giới tầng bảy đến tầng chín của ngự khí. Người tu luyện lúc này kiếm soát được chân khí đã đạt đến cảnh giới tinh túy hoàn mỹ, có thế làm lá rụng hoa rơi, chân khí như có hình, thực lực càng mạnh.

Đến tầng chín ngự khí, người tu luyện có thế xâm nhập vào cảnh giới tiếp theo, cảnh giới này cũng có ghi chép trong “Trường Sinh Tiên Kinh”, tên là “trúc cơ”. nhưng vì Hoàng Hách vần chưa đạt được bước này, nẽn anh vẫn chưa tìm hiếu nhiều về nội dung của trúc cơ.

“Chỉ là không biết thực lực bây giờ của mình so với tên đầu trọc tối qua thì như thế nào”, Hoàng Hách nắm chặt nắm đấm, cảm nhận được lực lượng hùng hậu trong nắm đấm, ánh mắt bất giác lộ ra một tia sáng lạnh lẽo.

Đi ra khỏi phòng, Tô Lệ đang dọn nhà, thấy Hoàng Hách đi ra, Tô Lệ lại hơi sững sờ: “Đồ dẻ xồm, anh ra đây làm gì”.

“ơ”.

Ngay lập tức, Tô Lệ như thế phát hiện ra điều gì đó, chạy thẳng đến trước mặt Hoàng Hách, mắt nhìn Hoàng Hách không chớp.

BỊ Tô Lệ nhìn chằm chằm như vậy, Hoàng Hách cảm thấy hơi ngại, bèn kháng nghị: “Lệ Lệ, em nhìn anh nhưvậy làm gì thế, anh mọc hoa trên mặt à?”.

Nhưng Tô Lệ lại lắc đầu lia lịa, sự kỳ lạ trong mắt cô càng rõ rệt hơn: “Hoàng Hách, vết thương trên trán anh không còn nữa”.

“Cái gì?” Hoàng Hách không khỏi ngỡ ngàng, bèn đưa tay lên sờ trán, quả nhiên, vết thương trên trán anh lúc này đã trơn nhẵn, không những vết đóng vảy không thấy nữa, mà thậm chí còn không đế lai chút seo nào.

“Hoàng Hách, anh đã uống thần dược gì thế?”, đôi mắt đen láy của Tô Lệ không ngừng lưu chuyến, trỏng y hệt một cô bé hiếu kỳ.

“Em đừng quên anh là thần y đó!”, Hoàng Hách cười hi hi, nhìn Tõ Lệ nói với giọng xấu xa: “Hầu hạ anh cho tốt, anh sẽ giữ thanh xuân cho em, khiến em trẻ mãi!”.

Chuyện “Trường Sinh Tiên Kinh” đương nhiên không thế tiết lộ, Hoàng Hách chỉ có thế đùn đấy cho y thuật của bản thân.

“Hừ, đồ dẻ xồm, ai thèm chứ! Nếu anh không sao rồi thì em đi học đây”, nhìn bộ dạng dẻ già của Hoàng Hách, Tô Lệ liền ném chiếc chổi trong tay sang cho Hoàng Hách, sau đó hất tóc quay người đi, vương lại một mùi tóc thơm ngào ngạt.

“Hi, miệng nói một đằng bụng nghĩ một nẻo!”, nhìn bóng dáng rời đi của Tô Lệ, Hoàng Hách lấm bấm một câu, khuôn mặt anh lộ ra nụ cười mờ ám.

Tỏ Lệ đi học, Hoàng Hách phát huy phấm chất tốt lao động là vinh quang, anh dọn dẹp nhà cửa thật sạch. Đương nhiên, Hoàng Hách không thế vào được phòng của Tô Lệ, cô nhóc này cũng không biết đang đề phòng Hoàng Hách cái gì, khi đi khỏi nhà là luôn khóa phòng lại.

Dọn dẹp nhà cửa xong, Hoàng Hách liền đi tắm rửa cho thoải mái, rồi thay bộ quần áo sạch và đi ra ngoài.

Vì vấn đề của kinh mạch, việc tu luyện của Hoàng Hách như nút thắt cổ chai, anh buộc phải nhanh chóng phá vỡ cổ chai này mới có thể ứng phó được những rắc rối tiếp theo.

Nhà họ Thẩm đã lựa chọn ra tay với Hoàng Hách, vậy thì chắc chằn sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, thất bại một lần sẽ có lần hai, lần ba. Chỉ có thể nhanh chóng gia tăng thực lực mới có thế khiến Hoàng Hách không bị thất bại.

Hoàng Hách có kiến thức rộng về Y Tiên Truyền Thừa, đương nhiên sẽ biết một chút về phương pháp phá vỡ nút thắt cổ chai, và phương pháp dễ thực hiện nhất trong đó là tắm thuốc. Trong Y Tiên Truyền thừa có vài kiểu tắm thuốc, có thể đả thông kinh mạch, nâng cao độ mạnh của kinh mạch.

Chỉ là thông qua việc tắm thuốc để nâng cao độ mạnh của kinh mạch cũng không phải dễ thực hiện, không cần nói những cái khác, riêng việc chuẩn bị các loại thuốc cần cho việc tẳm thuốc, cho dù là loại sơ cấp nhất, cũng cần một số loại thuốc quý, bình thường khó mà tìm thấy trong các nhà thuốc.

Hoàng Hách cần chuẩn bị lần này chính là kiểu tắm thuốc thuộc loại sơ cấp nhất, tên là Cường Thân Thang. Nguyên liệu của loại tắm thuốc này ngoài mấy loại khá là khó kiếm ra, những loại còn lại đều là nguyên liệu thuốc khá phố thông.

Vì muốn thử, nên Hoàng Hách đi một vòng các hiệu thuốc trong Hải Thành. Nhưng lần này Hoàng Hách sờ vào thẻ ngân hàng trong tay anh, gương mặt tràn đầy hưng phấn: “Giờ bố mày có tiền rồi, ra đường cũng không phải đi xe buýt nữa, hi hi, đi taxỉ thôi!”.

Cùng lúc này, trong một căn biệt thự ở ngoại thành, Thấm Phong đang tức giận nhìn vào người đàn ông đầu trọc trước mặt hắn, mặt sa sầm lại: “Bọ Cạp Đen, thế mà mày lại thất bại!”

Tên đầu trọc nhắm mắt ngồi khoanh chân dưới đất, sắc mặt hơi tái. Hắn như thế không hề nghe thấy những gì Thẩm Phong nói vậy.

“Không nói gì mà được hả tên chó chết Bọ Cạp Đen kia, nghĩ lại xem lúc trước mày hứa với tao thế nào, nếu không giết được, sẽ bồi thường hai lần tiền vi phạm hợp đồng!”, Thẩm Phong tức tối gầm hét như một con chó dại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK