Tuy Hoàng Hách cũng quý Liều Vi Nhi, nhưng bảo anh kết hôn bây giờ thì anh chưa sẵn sàng, Tô Lệ và Lý Yên phải làm sao, đầu óc anh bây giờ khá rối bời.
Thấy vẻ mặt của anh, ông Liễu cũng đoán ra ngay: “Bây lâu tôi giấu cậu chuyện này cũng là vl con bé Vi Nhi không cho tôi nói, nó muốn luôn là người khỏe mạnh, vui tươi, xinh đẹp trong mât cậu, muốn được vun đâp tình cảm với cậu một cách tự nhiên nhất, chứ không phải sự sảp đặt của các bậc bề trên, nhưng… lần này không kịp nữa rồi”.
“Chỉ có cậu mới cứu được Vi Nhi, con bé cũng chí có tình cám với môi cậu, tôi biết chuyện này hơi bất ngờ và đến quá nhanh, nhưng Vi Nhi không còn nhiều thời gian nữa, trước khi đến đây tôi gia chủ nhà họ Liều đã nói với tôi rồi, chỉ cần ai cứu được Vi Nhi, kết hôn với con bá, nhà họ Liễu ngoài giao toàn bộ Dưỡng Hư Đường ra, còn có thể thừa kế một nửa số tài sản khống lồ của nhà họ Liều nữa”.
Hoàng Hách suýt nữa thì sặc, ông Liều nói vậy cứ như anh có tình câm với Vi Nhi là vì gia tài không bằng, tuy “của hồi môn” kia quá khủng, nhưng anh cũng không phải là kẻ bất tài phái dựa vào số tài sản đó. Trầm tư một lúc, anh nói: “Ông đế cháu suy nghĩ đến trưa cháu sẽ trả lời ông”.
õng Liễu nhìn anh bằng ánh mẵt đầy mong chờ, giọt nước mắt trên mặt ông Liều vẫn chưa khô, chứng tỏ ông ấy lo lẳng đến mức nào. ông ấy nói: “Được, tôi chờ tin cậu”.
Sau khi ông Liễu về, Hoàng Hách nằm dài ra ghế sofa suy nghĩ, anh cầm điện thoại lên nhắn tin cho Tô Lệ, sau đó gọi cho Lý Yên để nói chuyện này, dù sao hai cô gái này cũng là người có vị trí nhất định trong tim anh.
“Cái gì? Anh sẽ cưới Liễu Vi Nhi?” Lý Yên vừa nghe thấy đã hét lên. Nhưng ngay sau đó, được anh giải thích rõ ràng, Lý Yên cũng xuôi xuôi, Hoàng Hách nói với cô về quan điểm một chồng nhiều vợ của anh, Lý Yên cũng hiếu ra và ngầm chấp nhận, dù sao được ở bên cạnh người mình thích là được rồi.
Tô Lệ chắc bận nên vẫn chưa trá lời tin nhắn, anh sợ làm phiền cô nên không dám gọi, nhưng trong lòng anh đã quyết, phái được sự đồng ý của Tô Lệ nữa thì anh mới làm được.
Mãi đến gần 10 giờ, Tô Lệ sau khi xem hết tin nhắn của anh, cũng đã hiểu, dù sao cứu người rất quan trọng, cô tin anh không lừa cô, không viện cớ để đi lấy một người con gái khác, cô tin sau này anh vần sẽ cho cô một cuộc sống hạnh phúc, lớn lên trong gia đình có liên quan đến võ thuật từ nhỏ, nên quan niệm một chồng nhiều vợ đã không còn xa lạ với cô, chí cần mọi người đều yêu thương nhau thật lòng là được.
Hoàng Hách không ngờ lại được hai cô gái kia ủng hộ, trong lòng anh cũng đỡ áy náy hơn, nằm nghĩ vấn vơ một lúc, anh liền gọi điện cho ỏng Liễu nói anh sẽ qua đó ngay.
Khi đến nơi được ông Liều đưa vào giường nơi Liễu Vi Nhi đang nằm, Hoàng Hách không tin vào măt mình cô nhóc gần như ngày nào cũng nhắn tin wechat nói chuyện với anh mà giờ đây lại đang nằm bất động ở đó, gương mặt nhợt nhạt, thậm chí đôi môi cũng không có chút hồng hào nào, trông vô cùng đáng thương.
Hoàng Hách thử dùng Vô Thượng Tiẽn Đồng để nhìn vào bên trong xem rốt cuộc là bệnh gì, nhưng anh không thể phát hiện ra gì hết, căn bệnh này anh chưa gặp bao giờ, và đầu óc anh bây giờ vô cùng trống rông, xem ra có lẽ cách duy nhất để chữa được bệnh cho Liễu Vi Nhi là hai người phải kết hôn với nhau.
Sự suy tư trên gương mặt Hoàng Hách đã được ông Liếu nhìn thấy hết, ông ấy như đọc được suy nghĩ của anh: “Sao, cậu chưa sẵn sàng à? Hay là cậu không thích Vi Nhi?”.
Nếu nói là không thích Vi Nhi, thì không đúng, anh thích sự vui tươi nhí nhảnh của cô ẩy, nhưng nói về độ sẵn sàng, anh thực sự chưa sẵn sàng cho lắm, nhưng giờ Liễu Vi Nhi đang trong tình thế gấp rút, anh có thể nói ‘không’ sao?
“Cháu sẵn sàng rồi ạ, Vi Nhi như thế này, liệu khi tố chức đám cưới cô ấy có…”, ông Liễu liền ngắt lời: “Yên tâm, đúng hôm cưới tôi sẽ cho con bé uống một loại thuốc có thể khiến sức khỏe con bé khỏe lên, nhưng chỉ có tác dụng trong 24 giờ, ngoài ra chí được dùng một viên duy nhất”.
Hoàng Hách gật đầu, anh đến bên cạnh Liễu Vi Nhi ngồi xuống, cầm lấy tay cô. Bàn tay cô rất lạnh, chỉ là vẫn thờ đều, còn không có sức lực làm gì cả, đôi mất vô thần của cô nhìn về phía anh, đột nhiên nước mât ờ hai khóe mát chảy ra, như thế Liễu Vi Nhi muốn nói gì đó nhưng không nói được.
Ngồi với Liễu Vi Nhi một lúc, ông Liều hẹn anh ra ngoài đại sảnh để nói qua về đám cưới của hai người sẽ tố chức vào hal ngày sau.
Ống Liễu nói: “Ngày mai gia chủ nhà họ Liễu và tất cả những người họ hàng đều đến đây, tôi đã kế về cậu cho gia chủ nghe, ông ấy vô cùng vui mừng, và nói ngày mai sẽ đến gặp cậu luôn. Bây giờ cậu về nghỉ ngơi để chuẩn bị đi nhé”.
Mọi việc đến quá đột ngột và quá nhanh, đến bây giờ Hoàng Hách vẫn chưa hết sốc, nhưng vì tính mạng của Vi Nhi, anh không thế không làm.
Thấm thoẵt hai ngày đã trôi qua, hôm nay chính là ngày cưới của anh và Liều Vi Nhi, đám cưới được tổ chức vô cùng lớn, đa số toàn quan chức cấp cao trong ở Hải Thành và các tỉnh lân cận và những cao thú võ lâm, nhìn cũng biết thế lực nhà họ Liễu khủng đến mức nào.