Mục lục
Thần y xuất chúng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng, Liêu Vi Nhi đấy vệ sĩ thân cận Lưu Thanh Vân ra. Lưu Thanh Vân tuy không phải người nhà họ Liễu, nhưng vì có mối quan hệ gì đó, nẻn địa vị của Lưu Thanh Vân trong nhà họ Liều cũng ngang bằng với con cháu cùng huyết thống của nhà họ Liễu. Hơn nữa, mối quan hệ giữa Liều Vi Nhi và Lưu Thanh Vân không bình thường, còn rốt cuộc là mối quan hệ gì thì chí có một số ít người trong nhà họ Liễu mới biết.

Lần này Liễu Vi Nhi đến Hải Thành, Lưu Thanh Vân cũng đi cùng theo. Trên danh nghĩa, Lưu Thanh Vân tạm thời làm vệ sĩ thân cận của Liều Vi Nhi, còn trên thực tế, Lưu Thanh Vân cũng có việc của cậu ta. Đương nhiên, cho dù là ông Liễu hay ông Trương, cũng không biết Lưu Thanh Vân rốt cuộc có bí mật gì.

Lưu Thanh Vân tuy cũng không chịu được mùi thối của Cường Thân Thang, nhưng cậu ta không từ chối nối sự nài ní của Liêu Vi Nhi, đành cắn răng nhảy vào trong bồn tắm đựng Cường Thân Thang.

“Ái da”.

Sự đau đớn mà Cường Thân Thang đem lại khiến Lưu Thanh Vân lập tức kêu lên.

“Sao thế?”, những người còn lại đều hồi hộp nhìn Lưu Thanh Vân: “Cậu cám thấy thế nào?”.

“Đau, đau lắm!”, Lưu Thanh Vân cắn răng, cố nhịn rồi nói.

“Đau thế này lẽ nào là do Cường Thân Thang đã luyện chế thất bại rồi sao”, thấy bộ dạng của Lưu Thanh Vân, hai ông lão băt đâu lo lâng: “Thanh Vân, hay là cậu đi ra ngoài đi đã!”.

“Không, ngốc mới ra ngoài!”, điều khiến bọn họ ngạc nhiên là Lưu Thanh Vân cứ một mực lâc đầu, rồi nói với vẻ không đông ý: “Cường Thân Thang này đúng là thứ tốt đó, tôi cám thấy kinh mạch trên người tôi mỗi giây mối phút đều đang lớn mạnh lên!”.

Vừa nói, trong mắt Lưu Thanh Vân IÓG lẻn một cảm giác tuyệt vời.

“Có thật là có hiệu quả tốt vậy không?”, mắt hai ông lão trợn tròn, trên gương mặt đầy niềm vui sướng. Lúc này, sự lo lăng trong lòng họ đã được trút bó.

Kế hoạch Cường Thản Thang của Hoàng Hách, nhìn thì như bọn họ đã hào phóng đầu tưf cả Dưỡng Hư Đường đều nghe theo lời sẳp xếp của bọn họ, nhưng trên thực tế, hai ông lão này phái gánh áp lực vô cùng lớn. Dưỡng Hư Đường là sán nghiệp của nhà họ Liễu, tuy bây giờ giao cho bọn họ kinh doanh, nhưng việc quan trọng vẫn phải được nhà họ Liễu đồng ý.

Nếu Cường Thân Thang cúa Hoàng Hách không có chút hiệu quá nào, hai ông già bọn họ phải chịu trách nhiệm.

Dù sao bao nhiêu nguyên liệu thuốc quý hiếm như vậy không phải là con số nhỏ.

“ừm, cái anh Hoàng Hách đúng là một người có tài, tôi chưa bao giờ thấy trên đời này lại có một loại tắm thuốc thần kỳ như vậy đâu”, Lưu Thanh Vân nói với vẻ đầy sự khen ngợi, đánh giá Hoàng Hách rất cao.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!”, hai ông lão gật đầu lia lịa. Chỉ cần Cường Thân Thang có tác dụng thật, thì vụ làm ăn này sẽ không lỗ.

“Này, hai ông sao vẳn còn đứng ở đây hả, lẽ nào hai ông thích nhìn tôi tắm sao?”, Lưu Thanh Vân bực bội nói với hai ông lão đang vui mừng hớn hở. Sau đó, cậu ta lại nhìn Liễu Vi Nhi vui mừng nói: “Vi Nhi, cô có muốn kỳ lưng cho tôi không?”.

“Đừng mơ, ai thèm kỳ lưng cho anh”, Liêu Vi Nhi trừng mắt lên rồi quay ngoắt đi.

Nhìn Liễu Vi Nhi đi ra khỏi phòng, hai ông lão cũng không tiện đứng thêm ở đây nữa.

“Có chuyện gl thì gọi tôi, hai ông giả chúng tôi ở ngay bên ngoài thôi”, ông Liễu dặn dò một câu rồi kéo ông Trương đi ra ngoài.

Nhưng bọn họ không đi quá xa, mà ngồi yên lặng chờ đợi ngay bên ngoài căn phòng. Bọn họ quan tâm về hiệu quá thực sự của Cường Thân Thang này hơn ai hết.

“Ha ha, Hoàng Hách à, anh đúng là khiến tồi thấy hơi kinh ngạc đó”, nhìn hai ông lão đi ra ngoài, khuôn mặt Lưu Thanh Vân đột nhiên lộ ra một vẻ nghiêm túc: “Không ngờ Lưu Thanh Vân tôl vất vả khổ cực đi tìm thuốc chữa trị kinh mạch mà không thấy, thế mà một bát Cường Thân Thang này của anh lại khiến kinh mạch bị thương trong cơ thế tôi bắt đầu hồi phục rồi”.

“Hoàng Hách, rốt cuộc anh đến từ đâu?”, ánh mắt của Lưu Thanh Vân bắt đầu trở nên sâu xa, trong ánh mắt ấy có cả vẻ suy tư.

Ngày hôm sau, Lưu Thanh Vân cuối cùng cũng bước ra khỏi bồn tắm. Lúc này, dược lực của Cường Thân Thang trong bồn tẳm đã hoàn toàn bị hấp thụ, không còn chút tàn dư nào nữa.

“Tiếc quá, Cường Thân Thang này tuy có tác dụng kỳ lạ đối với kinh mạch, nhưng dược lực lại chưa đủ, chỉ khiến kinh mạch của mình khôi phục được có một chút”, Lưu Thanh Vân thỏ dài một hơi: “Nếu có phương thuốc tầm lợi hại hơn Cường Thản Thang, biết đâu kinh mạch của mình sẽ có thể khôi phục được càng nhanh hơn”.

Lại thớ dài một lần nữa, Lưu Thanh Vân liền mớ cửa ra.

Cửa vừa mở, ông Liều và ông Trương liền lao đến, quan sát khằp người Lưu Thanh Vân: “Hiệu quả thế nào?”.

“Hai ông không tự nhìn được sao?”, Lưu Thanh Vân không có chút tôn trọng nào đối với hai ông lão.

Nghe thấy câu nói của Lưu Thanh Vân, hai ông lão sững sờ, sau đó nóng lòng kiểm tra cơ thể của Lưu Thanh Vân.

“Trời ơi, Thanh Vân, thế mà cậu đã đột phá được rồi à?”, ánh mắt của ông Trương động một cái, miệng không kìm được thốt lẽn: “Tâng bốn chân khí, chỉ trong một ngày thế mà cậu lại đột phá được lên tầng bốn của chân khí”.

“Đột phá thật rồi này!”, ông Liễu cũng kinh ngạc thốt lên: “Cường Thân Thang này thế mà lại có hiệu quả thần kỳ như vậy!”.

Lưu Thanh Vân bĩu môi, trong lòng lại cười khẩy: “Đâu có dề đột phá như vậy, chắng qua tôi chỉ hồi phục được chút kinh mạch, nên hồi phục được chút thực lực thôi”.

Nhưng câu nói này của cậu ra lại không nói hẳn ra, đây là bí mật của cậu ta, nếu nói ra không chỉ cậu ra, mà đến cả nhà họ Liễu cũng sẽ sụp đổ ngay lập tức.

Nhưng đối với Cường Thân Thang, Lưu Thanh Vản vẫn vô cùng khen ngợi: “Giờtôi cảm thấy Hoàng Hách định giá Cường Thân Thang là 50 triệu vẳn còn thấp đấy. Thứ như vậy cho dù có đắt hơn nữa cũng khiến người ta phải tranh cướp nhau”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK