Mục lục
Thần y xuất chúng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh có Vô Thượng Tiên Đồng, nên sức cảm nhận về xung quanh sẽ lợi hại hơn một người bình thường như Hứa Tịnh rất nhiều, chỉ cần hơi phân tích, lè Hoàng Hách đã biết ngay trên chỉếc xe việt dã kia đang xảy ra chuyện gì.

Nhưng Hoàng Hách lại không hề ngăn Hứa Tịnh, để kệ tay cô ấy đặt lên tay cầm cửa xe việt dã và dùng sức kéo ra.

“Cạch”.

Một âm thanh vang lên, cửa xe việt dã lập tức được Hứa Tịnh mớ ra.

“Á!”, ngay lập tức, Hứa Tịnh bịt miệng hét lẽn, chỉ thấy ớ hàng ghế sau của xe, hai cơ thế trần truồng đang quấn lấy nhau, bị mở cửa xe đột ngột, sắc mặt hai người kia hốt hoảng không kịp phản ứng gì.

“Lương Bình, các người…”, Hứa Tịnh nhìn tư thế của hai người với vẻ không dám tin, khuôn mặt đó bừng lên. Quá thế mất mặt, sao hai người này có thế làm cái chuyện đó trên xe chứ.

“Á, Hứa Tịnh, cô là đồ khốn!”, một lúc sau, Lương Bình cũng định thần lại, vội vàng bước qua người đàn ông kia rồi đứng lên kéo mạnh đóng cánh cửa xe lại.

Trong chốc lát, khuôn mặt Hoàng Hách liền lộ ra vẻ mờ ám. Khoảnh khắc Lương Bình đứng dậy khỏi người đàn ông kia, anh đã nhìn rõ một số bộ phận xấu hố rồi.

“Mộc nhĩ đen, kim thêu hoa, đúng là sự kết hợp hoàn hảo”, không biết có phải cố tình trọc tức hai người trong xe không, Hoàng Hách đột nhiên cười ha ha nói: “Chị Tịnh Tịnh, đi thôi, chúng ta mặc kệ họ đi, xem xe cái đã”.

Vừa nói, Hoàng Hách liền kéo tay Hứa Tịnh đi ra chỗ khác.

“Á, loại nghèo kiết xác kia, mày không xong với tao đâu!”, không biết có phải câu nói của Hoàng Hách đã kích thích hai người trong xe hay không, hai người lúc này thế mà lại đồng thanh chửi lên.

“Hai bọn họ sao lại nhưthế nhỉ!”, Hứa Tịnh đó mặt, đừng phía trước một chiếc xe, nói với vẻ thầc mắc. Chuyện vừa rồi khiến cô ấy cho đến bảy giờ vẫn chưa bình tĩnh nổi.

“Chị Tịnh Tịnh, châc bọn họ muốn tìm cảm giác kích thích ở nơi công cộng thôi”, Hoàng Hách ho nhẹ một tiếng, anh vừa cười vừa nói: “Dù sao giở cũng tự do yêu đương, đừng nói là ở trên xe, em còn nghe nói có người tìm cảm giác kích thích ớ trên máy xúc đất ấy”.

“Em ấy, mấy năm nay học toàn cái xấu thôi”, Hứa Tịnh đỏ mặt, trừng mát nhìn Hoàng Hách, bĩu môi nói: “Mới tí tuổi mà đầu óc đã đen tối rồi!”.

Hoàng Hách cười hi hi, rồi chuyển chủ đề khác, anh nói với Hứa Tịnh: “Chị Tịnh Tịnh, chị giới thiệu xe cho em đi, cũng khá muộn rồi đấy”.

“Được”, Hứa Tịnh gật đầu, chí vào một mẳu xe bên cạnh nói: “Em xem chiếc xe này đi, đây là Mercedes-Benz C-Class Coupe, mẩu này nội thất toàn đồ xịn, giá xe này khi chưa tính thuế cũng chưa đến 740 nghìn tệ, rất thích hợp cho cánh thanh niên như em đi”.

Hoàng Hách nhìn chiếc Mercedes-Benz C-Class Coupe này, bất giác mờ cứa xe ra, vào trong trái nghiệm xem sao.

Một lúc sau, Hoàng Hách liền bước ra, nhìn Hứa Tịnh lắc đầu: “Chị Tịnh Tịnh, có loại xe nào rộng rãi chút không, tốt nhất là loại xe việt dã”.

Nghe thấy Hoàng Hách nhấc đến XG việt dã, Hứa Tịnh bất giác nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, khuôn mặt thoáng ưng hồng: “Hoàng Hách, chị xin lồi nhé, theo yêu cầu của em thì shovvroom chỉ còn mỗi chiếc việt dã vừa rồi thôi. Hay làr chúng ta quay lại đại sánh bên ngoài, ớ đó có mấy mâu xe việt dã thực ra cũng tốt lầm”.

“Thôi vậy, chúng ta xem tiếp đi”, Hoàng Hách không khỏi cảm thấy cạn lời. Mấy mẫu xe việt dẵ ở đại sảnh Hoàng Hách đều không thích lắm. Còn chiếc xe việt dã kia, nghĩ đến cảnh Lương Bình và giám đốc Từ kia vừa mây mưa trong đó, trong lòng Hoàng Hách bất giác cám thấy buồn nôn.

“Hừ, nghèo khố rách áo ôm rồi còn ra vẻ!”, đúng lúc này, Lương Bình và giám đốc Từ kia bực bội đi ra. Nhất là Lương Bình, mặt cô ta đánh đá nhìn Hứa Tịnh và Hoàng Hách chửi: “Hai người cố ý chứ gì?”.

Hứa Tịnh đang định phản bác, Hoàng Hách lại lên tiếng trước: “Chỉ là một cây mộc nhĩ đen và một chiếc kim thêu hoa, chị tướng hấp dẫn lâm à mà

cố ý?”.

“Loại nghèo kiết xác nhà mày, có giỏi thì nói lại lần nữa!”, sắc mặt của giám đốc Từ sa sầm lại. Miệng thì không ngừng chửi. Là một người đàn ông, ông ta ghét nhất là bị nói. Thế mà Hoàng Hách lại nói cái đó của ông ta lè kim thêu hoa, lập tức kích thích sự tôn nghiêm của đàn ông.

“Sao, chẳng phải là thế à?”, Hoàng Hách liếc nhìn giám đốc Từ một cái, miệng nói với vẻ coi thường: “Dựa vào thuốc bổ mới cứng lên được, giờ còn oai

à?”.

Nghe thấy câu nói của Hoàng Hách, mặt giám đốc Từ lập tức biến sắc rõ rệt. Những năm nay ông ta ở trên thương trường phất lên như diều gặp gió, làm ăn vô cùng thuận lợi, đời sống riêng tư cũng rất xa hoa, nhiều năm đều sống trong ăn chơi sa đọa. Vì không biết tiết chế, tinh lực của ông ta càng lúc càng yếu đi, chỉ đành dựa vào những thực phẩm chức năng đât tiền để giữ vững “phong độ” của đàn ông. Đây là bí mật của ông ta, ngoài mụ vợ già của ông ta ra thì không ai biết cả, thằng ranh trước mặt đây sao lại biết nhỉ?

Nhưng lúc này, giám đốc Từ cũng không có tâm trí mà đi suy nghĩ xem vì sao Hoàng Hách lại biết, ông ta lúc này đang vô cùng tức giận. Cứ thế trừng mát nhìn Hoàng Hách chửi lớn: “Showroom 4S này cũng quá đáng quá đó, loại người nào cũng cho vào đây, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trạng mua xe của toi”.

“Giám đốc Từ, anh đừng tức giận, giờ em sẽ đuối hắn ra ngoài ngay”, nghe thấy giám đốc Từ không có ý định mua xe, Lương Bình lập tức cuống lẽn. Vì đế giám đốc Từ mua xe mà cô ta đã hiến cả cơ thể mình, giờ nếu ông ta không mua xe nữa, vậy cô ta chầng phải đẵ hiến thân vô ích rồi sao, Lương Bình cũng gào lên: “Bảo vệ, bầo vệ đâu!”.

Tuy sảnh triển làm nãy tách biệt với đại sảnh, nhưng cũng chỉ là cách một lối đi à giữa mà thôi, thêm vào tiếng hét của Lương Binh rất to, bảo vệ ở trong đại sảnh lập tức nghe thấy ngay.

Một lúc sau, báo vệ vội vàng chạy đến, mấy nhân viên kinh doanh thích hóng chuyện cũng chạy đến xem.

“Người này cố tình làm loạn trong showroom, ảnh hưởng đến tâm trạng mua xe của khách hàng của tôi, các anh mau đuổi hân ra ngoài đi!”, thấy mấy bảo vệ chạy vào, Lương Bình bệ vệ hống hách nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK