“Lương Bình, mua hay không là do khách hàng quyết định, chị không phải lo chuyện bao đồng”, Hứa Tịnh bực mình nói, chút khách sáo cuối cùng trong giọng nói của cô cũng đã bị cô buông xuống.
Lương Bình và người đàn ông trung niên kia đi cùng nhau, hai người đi sát vào nhau, Lương Bình khoác cánh tay của người đàn ông trung niên, bộ ngực nảy nở lúc này ấp vào cánh tay người trung niên, trông vô cùng khiêu gợi. Còn người trung niên kla, cũng mặc kệ cho Lương Bình khoác tay với vẻ mặt đầy hưởng thụ, cánh tay lúc lại động một cái, ép đến nỏi ngực của Lương Bình biến dạng. Còn Lương Bình, đối diện với động tác của người trung niên này lại không có chút tức giận nào, ngược lại còn cười khúc khích, nháy mắt đưa tình.
Thấy bộ dạng như vậy của Lương Bình, khuôn mặt Hứa Tịnh không khỏi cảm thấy coi thường: “Đúng là trơ trẽn!”.
“Ha Ha, Hứa Tịnh à, lúc nào cô cũng thanh cao như vậy sao bán nổi XG chứ, sắp cuốỉ tháng rồi, nếu cô còn không hoàn thành được doanh số tháng này, e rằng sẽ bị điểm danh phê bình đó!”, Lương Bình tỏ vẻ đương nhiên, nhìn Hứa Tịnh dửng dưng nói: “Nhìn giám đốc Từ bên cạnh tôi đi, đây mới là người có tiền chứ. Vừa nãy tôi giới thiệu cho anh ấy một chiếc xe sáu trăm nghìn tệ, nhưng giám đốc Từ không hài lòng, cứ bảo xe sáu trảm nghìn không thế hiện được thân phận của anh ấy. Hứa Tịnh, người như giám đốc Từ đây mới mua xe, còn kẻ nghèo kiết xác bên cạnh cô kia, cho dù cô có nói rách miệng cũng vô dụng, e rằng tổng số tiền trên người hân gộp lại cũng không mua nổi cái bánh xe nhỉ”.
Vừa nói, Lương Bình nhìn Hoàng Hách với vẻ đầy mía mai, sự khinh bí trong ánh mắt không hề che đậy.
“Đi thôi, chúng ta qua bên kia xem đi!”, người đàn ông gọi là giám đốc Từ kia dường như mất kiên nhân, kéo cánh tay Lương Bình nói.
“Vâng, giám đốc Từ, xe phía đằng kia đều trên một triệu tệ, nhất định sẽ phù hợp với thân phận của anh!”, Lương Bình cười khúc khích, quay ngoắt vòng eo thon rồi khoác cánh tay giám đốc Từ đi đến một khu riêng.
“Hoàng Hách, chị Lương Bình này đanh đá có tiếng, em đừng đế ý chị ta làm gì”, Hứa Tịnh vổ mu bàn tay Hoàng Hách nói.
Hoàng Hách mím cười, lúc này, trong lòng anh lại không hề tức giận. Người như Lương Bình, nếu Hoàng Hách lại chấp cô ta, thì mới thực sự là hạ thấp thân phận của anh. Anh nhìn Hứa Tịnh nói: “Chị Tịnh Tịnh, doanh số tháng này chị chưa hoàn thành à?”.
Nhắc đến doanh số, sắc mặt Hứa Tịnh bất giác lộ vẻ bất lực: “Đúng vậy, cũng đều tại chị ngốc thôi, khi gặp khách hàng lại không thế hạ mình đế lấy lòng họ, cuối cùng khách hàng đều bị người khác cướp mất. Cái chị Lương Bình đó, tháng này đã cướp của chị hai người khách rồi”.
“Thực ra cũng không có gì cá, cùng lẳm cuối tháng bị gọi tên phê bình chút thôi. Hơn nữa, yêu cầu thấp nhất của bọn chị là một tháng phải bán được một chiếc xe, từ giờ đến cuối tháng còn ba bốn ngày nữa, biết đâu may man lại bán được xe cũng nên!”, Hứa Tịnh cười một cách thoải mái.
“Chị Tịnh Tịnh, em không mua xe này đâu”, Hoàng Hách đột nhiên lên tiếng.
“ừ, không sao, hôm nay gặp được em là chị rất vui rồi”, Hứa Tịnh mỉm cười, khuôn mặt đầy sự chân thành. Từ đầu đến giờ, cô cũng không hề cho rang Hoàng Hách sẽ mua xe, còn Hoàng Hách bảo cô giới thiệu xe cho anh, hoàn toàn là vì thể diện đàn ông thôi.
“Chị Tịnh Tịnh, chị hiểu nhầm rồi, không phải em nói lè không mua, chỉ là em không thích mẫu xe này thôi”, Hoàng Hách mỉm cười nói: “Chị giới thiệu cho em mấy loại xe khác đi, em muốn loại to hơn chút, ừm, nhìn phái oách một chút”.
“Cái gì?”, Hứa Tịnh dường như chưa phản ứng kịp, cả người cô cứ ngây ra tại chỗ. Một lúc lâu sau, cố mới gật đầu, rồi chỉ về một phía cho Hoàng Hách: “Hay là chúng ta qua đó xem đi”.
Hoàng Hách nhìn theo hướng Hứa Tịnh chỉ, chỉ thấy hướng mà Hứa Tịnh chỉ chính là nơi Lương Bình và ông giám đốc Từ đi vào.
“Đi, chúng ta qua đó xem”, Hoàng Hách gật đầu, cùng Hứa Tịnh đi về phía đó.
Sánh triển lãm này giống như một phòng ngăn độc lập, trong đại sảnh showroom 4S chí nhìn thấy một lối ngoặt chữ L Cho nẽn đứng từ đại sảnh nhìn, sẽ không thể nhìn thấy tình hình bên trong sảnh đó. Để đối xử khác biệt, showroom 4S sẽ đặt những loại xe sang trọng ở trong sảnh đó, chuyên để tiếp đón những đại gia đích thực đến mua xe.
Cùng Hứa Tịnh đi vào trong con đường chữ L, Hoàng Hách liền nhìn thấy một sảnh triến lãm với diện tích không hề nhỏ, sảnh triến lãm này trang trí giống với đại sảnh bên ngoài, nhưng các loại xe trưng bày bên trong, mỗi loại đều có giá cao khủng khiếp.
Nhìn rộng ra, chỉ thấy từng chiếc xe sang trọng đang đỗ à từng vị trí triển lãm trong sảnh, như thể bước vào khu triến lãm siêu xe vậy.
“Showroom 4S cúa bên chị là showroom 4S Mercedes-Benz lớn nhất ớ Hái Thành, trong showroom có đầy đủ hết các mẩu, các loại xe Mercedes-Benz trên thị trường gần như ở đây đều có hết”, Hứa Tịnh mỉm cười giải thích với Hoàng Hách.
Nhưng lúc sau, sầc mặt cô ấy lại thay đổi: “ơ, bọn Lương Bình đâu nhỉ?”.
Chí thấy trong sánh triến lãm khá lớn, không còn bóng dáng của Lương Bình và giám đốc Từ nữa, giờ là buối tối, trong showroom vốn không có bao nhiêu người, nhất là trong sảnh triển lẫm xe sang trọng, lúc này thế mà lại vắng tanh, ngoài Hoàng Hách và Hứa Tịnh ra thì không còn ai khác.
“Lạ thật, vừa nãy rõ ràng hai người họ vào đây rồi mà!”r Hứa Tịnh đưa mẳt nhìn xung quanh cảm thấy khó hiểu, trong mât đầy vẻ nghi ngờ.
Hoàng Hách cũng hơi thâc mắc, trong sảnh triển lãm này ngoài lối đi vừa nãy bọn họ đi vào, thì những nơi khác đều đã bị khóa bằng khóa xích bẽn ngoài, đúng ra bọn Lương Bình không ra ngoài được mới phải. Nếu như vậy thật thì bọn họ đâu rồi.
Đúng lúc này, khóe mắt Hoàng Hách hơi động đậy. Anh nhạy cám nhìn thấy trên chiếc xe việt dã sang trọng trong một góc khuất phía trước hình như có tiếng động gì đó. Còn chưa chờ cho Hoàng Hách nói ra nghi hoặc của mình, thì chiếc xe việt dã đó lại đột nhiên rung rung, bánh xe nhấp nhô liên hồi.
“ơ, có chuyện gì thế?”, lúc này, Hứa Tịnh cũng phát hiện ra động tĩnh trên chiếc xe việt dã, liền thắc mắc đi tới xem sao.
Một lúc sau, Hứa Tịnh nhẹ nhàng lại gần chiếc xe việt dã đó. Hoàng Hách đi theo phía sau, trên khuôn mặt lại lộ ra vẻ mờ ám.