Mục lục
Thần y xuất chúng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ai bảo mày ngu, giờ thì chết rồi chứ!”, trong lòng Hoàng Hách không ngừng tự chửi rủa bản thân, trong lòng anh lại cuống cuồng nghĩ cách để đối phó. Nhưng cho dù anh có tìm tất cả kiến thức trong Y Tiên Truyền Thừa, cũng không thể tìm được bất kỳ cách nào có thể thoát khói khó khăn lúc này.

“Ai làm thì người đó chịu! Nếu là do “Nhục Thân Cửu Luyện” gây nên thì tao sẽ xem xem rốt cuộc mày có hại tao không!”, ngay lúc đó, trong lòng Hoàng Hách đột nhiên kiên định một niềm tin, một người đã hết cách như anh chí có thế gứi niềm hi vọng vào tên đâu só gây chuyện “Nhục Thân Cửu Luyện” này thôi.

Khi Hoàng Hách vận phương pháp hành công của “Nhục Thân Cửu Luyện”, một luồng khí lạnh mát đột nhiên dâng lên từ phần sâu nhất của cơ thể. Có luồng khí lạnh mát này kích thích, đầu óc Hoàng Hách lập tức trở nên tỉnh táo không ít, cảm giác hôn mê cũng tan biến ngay lúc đó.

“Mẹ nó chứ, ông trời ơi ông đang chơi tôi đấy à!”, lúc này, Hoàng Hách hận thấu xương cái người đã tạo ra ’Nhục Thân Cửu Luyện”. Sự đau đớn đó mà ngất đi thì coi như xong, nhưng sau khi vận hành “Nhục Thân Cứu Luyện”, thế mà không ngất được nữa, ngược lại cảm giác đau đớn càng mãnh liệt hơn, đây chẳng phải đang cố tình trêu ngươi anh sao?

“Mẹ kiếp, tao không tin là mày có thể làm tao đau đến mức chết!”, Hoàng Hách cắn răng, trong lòng dấy lên vẻ quật cường. Khi một người không còn bất kỳ đường lui nào nữa, thì sẽ chỉ đi theo hai con đường này. Một là, tuyệt vọng và sụp đố hoàn toàn, hai là vượt qua tất cả, đánh một trận tử chiến.

Mà trạng thái lúc này của Hoàng Hách, chính là đã chuẩn bị để đánh một trận tử chiến.

Trong chậu tâm, Hoàng Hách đau đớn gân giọng kêu lên, làn da anh đỏ bừng, như một con tôm bị luộc chín. Cơ băp khâp người căng lên, từng múi cơ bắp cứng như đá vậy. Đến bán thân Hoàng Hách cũng không biết, không biết từ lúc nào cơ bắp cúa anh thế mà lại trở nên cứng rắn như vậy.

Nhưng Hoàng Hách lúc này hoàn toàn không có thời gian đi đế ý sự thay đối của bản thân, anh lúc này mặt mày nhăn nhó, gân xanh nối đầy mặt như những con giun khủng khiếp lan ra khắp trán. Sự đau đớn khiến anh không có cơ hội nghĩ những việc khác nữa, vì một khi tinh thần của anh phân tán, e râng ý chí của anh lập tức sẽ bị tiêu tan bời cơn đau đớn vô tận.

Không biết đã trái qua bao lâu, Hoàng Hách thối phù một hơi dài, cá người anh như một quả bóng xẹp hơi, mềm nhũn nằm trong chậu tắm.

“Cuối cùng cũng kết thúc!”, Hoàng Hách cạn kiệt sức lực thở thều thào, trông như sống dở chết dở. Anh nghỉ ngơi hơn mười phút mới bắt đầu kiểm tra cơ thể của mình.

Một lúc sau, ánh mât Hoàng Hách tràn đầy sự vui mừng. Lúc này anh mới phát hiện ra cơ thế cúa mình thế mà lại căng đầy hơn nhiều, Hoàng Hách trước đây vì ít tập luyện nên chẳng có mấy cơ bẳp, người anh trông yếu ớt vẻ thư sinh. Nhưng lúc này, cơ thể Hoàng Hách lại xuất hiện không ít cơ bắp, những múi cơ bầp đều căng lên, chỉ cần hơi dùng sức liền trở nên cứng như đá.

“Vừa nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhỉ, kỳ diệu quá đi!”, thấy tình hình như vậy, khuôn mặt Hoàng Hách cuối cùng cũng lộ ra niềm vui mừng khôn xiết: “Lẽ nào cũng có thế tu luyện “Nhục Thân Cửu Luyện” ở trong Cường Thân Thang?”.

Nhất định là nhưvậy!

Trong lòng Hoàng Hách tràn đầy sự vui sướng, nếu là như vậy thì cũng có thể tu luyện “Nhục Thân Cửu Luyện” rồi. Dù sao nhảy vào đống lửa đế tu luyện thì khủng khiếp quá, nếu không may bị thiêu chết, Hoàng Hách biết tìm ai đòi công bâng đây.

Sau khi hứng khởi cảm nhận cơ thể cúa bán thân một lượt, Hoàng Hách mới bò ra khỏi chậu tắm, muốn ra ngoài phòng khách xem đồng hồ.

Quá trình hấp thụ vừa rồi thực sự quá thể đau đớn, khiến Hoàng Hách không có khái niệm về thời gian, nhưng Hoàng Hách lờ mờ cảm nhận được quá trinh vừa rồi chắc sẽ không quá lâu.

Dù sao trong nhà cũng không có người, Hoàng Hách cũng không có gì phái dè dặt, cứ đế cơ thế trần như nhộng đi ra khỏi nhà tắm.

Đồng hồ trên tường thực hiện sứ mệnh của nó, mỗi giây mổi phút đều không ngừng chạy, mà không có chút oán thán nào. Hoàng Hách đưa mắt lên nhìn, bất giác nhíu mày, từ lúc bắt đầu tắm thuốc lần thứ hai, thời gian lại chỉ chưa đầy một tiếng, thêm vào lúc nãy anh nghỉ ngơi hơn mười phút nữa, thế chắng phải thời gian anh dùng phương pháp ‘Nhục Thân Cứu Luyện” hấp thụ hết một bát Cường Thân Thang chí cần nứa tiếng thôi sao.

Nửa tiếng, khủng khiếp thật, người khác hấp thụ một bát Cường Thân Thang cần một ngày trời, còn Hoàng Hách lại chỉ cần một ngày là có thể hấp thụ hết mấy chục bát rồi!

Nhưng nghĩ lại, Hoàng Hách lại thấy thoải mái. Hấp thụ nhanh thì có tác dụng gì, số lượng hấp thụ Cường Thân Thang của một người là có cực hạn, một người bình thường hấp thụ bốn bát cũng là quá đủ rồi.

“Thôi vậy, kệ nó, có thế tiết kiệm được thời gian cũng là một chuyện tốt”, Hoàng Hách nghĩ một lúc, cuối cùng cũng tìm được lý do để an ủi bản thản.

Đúng lúc này, đột nhiên phía trên cánh cửa vọng đến một âm thanh nhỏ mà ngắt quãng.

“Ai đấy?”, ánh mắt Hoàng Hách động một cái, trong lòng dấy lên niềm vui mừng: “Lẽ nào là Tô Lệ về rồi sao?”.

Nhưng sau đó, Hoàng Hách lập tức phủ định suy nghĩ của mình. Tô Lệ mới đi từ hôm kia, làm sao có thể về nhanh vậy được, ảm thanh trên cánh cửa không giống như tiếng mớ khóa, mà có hơi giống như tiếng cạy cứa.

“Lẽ nào có trộm”, Hoàng Hách nhíu mày, trong lòng giật thót, đồng thời dấy lên cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ.

Hay là tên đầu trọc ám sát anh hôm đó lại đến, hoặc có thế là nhà họ Thẩm, Thanh Long Đường.

Không hề do dự, Hoàng Hách nhẹ nhàng đi đến bên cạnh cửa, cơ bắp vừa xuất hiện trên người anh lập tức nối lên, chân khí trong cơ thế cũng được hội tụ mãnh liệt, chỉ chờ đợi thời cơ bộc phát.

Hoàng Hách đã gây không ít thù hằn, nên anh không thể la là được. Hơn nữa, đối phương cạy cứa đế vào, tuyệt đổi không có ý đồ tốt đẹp gì.

“Cạch!”.

Một âm thanh trong trẻo vang lên, ổ khóa của cửa chính cuối cùng đã bị đập vỡ, khóa đã mở, cánh cửa chính được nhẹ nhàng đẩy ra, một bóng người lập tức lao vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK