Mục lục
Thần y xuất chúng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có lẽ, thực sự là lỗi của mình rồi!”, trong mắt Hoàng Hách đột nhiên lộ ra vẻ áy náy. Anh càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có liên quan đến anh. Với kiểu người hiền lành như Hứa Tịnh và Tưởng Kiệt, không thể có chuyện gây sự với người khác, chứ đừng nói đến đắc tội đến mức này nữa.

Khả năng duy nhất chính là cái tên Từ Đức Thắng kia. Mấy hôm trước, khi Hoàng Hách mua xe có mâu thuẫn với Từ Đức Thắng, lại thêm vào chuyện hôm qua, Hoàng Hách còn dùng xe cứu thương đâm vào con Mercedes của Từ Đức Thắng, coi như đã hoàn toàn khiến cho con người này căm phẫn. Một người như Từ Đức Thâng, thực sự hoàn toàn có thế sẽ đánh người đế trá thù. Hơn nữa, Từ Đức Thắng từng ra oai nói ông ta là người cúa Tập đoàn Sơn Hạ, ông ta điều động được người của Độc Hạt Bang cũng chẳng có gì lạ.

“Hoàng Hách, đối phương nếu đã là Độc Hạt Bang, tôi vẫn hi vọng cậu đừng bồng bột”, Lộ Phong thấy sự sâc lạnh trong mắt Hoàng Hách mổi lúc một rõ hơn, bất giác khuyên nhủ: “Nghe nói trong Độc Hạt Bang có toàn cao thú võ lâm”.

“Vậy sao?”, trong mát Hoàng Hách lộ ra vẻ u ám.

Hoàng Hách không hề sợ cao thủ võ lâm, chỉ cần anh tung Dung Huyết Tán ra, cho dù là cao thủ võ lâm, chỉ cần chưa đạt được cảnh giới tông sư, đều chỉ có con đường chết. Nhưng dù sao Dung Huyết Tán quá đỗi nguy hiểm, khi chưa đến mức bất đắc dĩ, Hoàng Hách cũng không muốn dùng.

“Nhưng hi vọng chúng mày cho tao một câu trả lời thích đáng!”, Hoàng Hách lạnh lùng tự lấm bẩm một câu, sau đó nhìn Lộ Phong một cái, không nói gì nữa, quay người trớ về phòng bệnh.

Nhìn bóng dáng phía sau của Hoàng Hách, Lộ Phong đột nhiên cảm thấy một luồng chấn động. Vừa rồi bị Hoàng Hách nhìn một cái, tuy Lộ Phong từng chứng kiến nhiều cảnh tượng lớn, nhưng vẫn cảm thấy kinh hồn bạt vía.

“Không được, chuyện này mình phải báo cho anh trai mới được”, nghĩ một lúc, sắc mặt Lộ Phong trầm xuống, rồi gọi điện cho anh trai Lộ Phi.

Hoàng Hách gọi điện cho Lý Yên, sau khi được Lý Yên sắp xếp, hai vợ chồng Hứa Tịnh được chuyển đến phòng bệnh VIP.

Phòng bệnh VIP vốn chỉ dành riêng cho những vị lãnh đạo và những người có tiền có quyền, cho dù các phòng khác đã kín người, bệnh viện vẫn sẽ để riêng phòng VIP đó ra. Nhưng dưới sự sắp xếp của một phó giám đốc như Lý Yên, hai vợ chồng Hứa Tịnh được vào ngay phòng bệnh VIP mà không gặp chút khó khăn nào.

Căn phòng rất lớn, bên trong vốn chí có một giường bệnh, vì Hứa Tịnh và Tưởng Kiệt là hai vợ chồng, nên chắng có gì cần tránh cá, bệnh viện cho thêm luôn một chiếc giường tới. Sau khi sắp xếp ốn thỏa cho hai vợ chồng Hứa Tịnh xong, Hoàng Hách khuyên nhủ hai người một lượt rồi rời đi.

Tình trạng vết thương của hai người vô cùng nghiêm trọng, nhất là Tướng Kiệt, hai chân gần nhưtàn phế, vì muốn không đế lại di chứng, Hoàng Hách buộc phải nhanh chóng chữa trị cho anh ấy. Lái con xe Maybach của mình, Hoàng Hách đi thắng đến Dưỡng Hư Đường.

Ông Liều đích thân đón tiếp Hoàng Hách, vừa định nói với Hoàng Hách chuyện buổi đấu giá, lại bị Hoàng Hách ngắt lời luôn. Khi được Hoàng Hách yêu cầu, ông Liều liền mở mật thất của Dưỡng Hư Đường ra, đế Hoàng Hách tùy ý sử dụng.

Sau khi Hoàng Hách lấy một vài nguyên liệu thuốc từ Dưỡng Hư Đường xong, liền đi vào trong mật thất bắt đầu luyện chế thuốc.

Nửa ngày sau, Hoàng Hách mới ra khỏi mật thất. Anh lúc này, sự lo lắng trên khuôn mặt đã giám đi không ít, vùng giữa hai lông mày nở một nụ cười.

Thời gian nửa ngày, Hoàng Hách dựa vào nội dung trong Y Tiên Truyền Thừa, luyện chế thành công hai loại thuốc. Một loại lè có thể nhanh chóng khôi phục vết thương, đồng thời xóa sẹo, làm trắng da. Một loại khác có tác dụng nối gân nối cốt một cách kỳ diệu, chỉ cần xương vần ớ trong thịt, thì có thế nhanh chóng nối được ngay.

Tóm lại chỉ có một câu, sản phấm của Y Tiên, chỉ có thể là tuyệt phẩm!

“Hoàng Hách, xem ra cậu đã luyện chế thành công rồi đúng không?”, ông Liêu đứng ớ cứa chờ Hoàng Hách, thấy bộ dạng vui mừng ra mặt của Hoàng Hách, bất giác ha ha cười lớn.

“Cũng may đã thành công!”, do luyện chế thành công, trong lòng Hoàng Hách liền bình tĩnh hần, cũng cười ha ha nói: “Vừa rồi cháu đang lo lâng quá, nếu có gì bất kính mong ông bỏ qua cho ạ”.

“Không sao”, ông Liễu mím cười xua tay: “Hoàng Hách, ngày kia sẽ có buổi bán đấu giá, cậu nhất định phải đến nhé”.

“Ông yên tâm, cháu nhất định sẽ tới”, Hoàng Hách gật đầu đồng ý. Buổi bán đấu giá này sẽ đem đến cho anh một số tiền khủng khiếp, Hoàng Hách sao có thể không đến chứ.

“Còn nữa, Cường Thân Thang của cậu sau khi đến tay gia tộc, nhận được phán ứng rất mãnh liệt, được gia tộc chủ động sảp xếp, nên một lô nguyên liệu thuốc cho Cường Thân Thang đã được vận chuyển đến, Hoàng Hách nếu cậu có thời gian, thì đến luyện chế thêm nhé”, khi nói đến đây, tia sáng trong mắt ông Liều lóe lên, tràn đầy vẻ khao khát.

Nhìn bộ dạng của ông Liễu, Hoàng Hách biết ngay Cường Thân Thang e rằng đã làm chấn động trong gia tộc họ Liều. Dù sao nhà họ Liễu là một gia tộc lớn, có không ít con cháu, nên chút Cường Thân Thang đó rõ ràng không đủ đế phân chia. Hơn nữa, cho dù mổi người đều nhận được Cường Thân Thang, sau khi cảm nhận được hiệu quả tuyệt đính của Cường Thân Thang, e là đều sẽ mong muốn có được thêm một bát nữa.

“Mấy hôm nay cháu hơi bận, chờ buối đấu giá kết thúc rồi tính nhé”, vừa nghĩ đến chuyện sắp tới anh phải làm, Hoàng Hách liền lắc đầu nói.

“Cũng được, chờ xem giá cả trên buối đấu giá rồi tính. Đến lúc đó, nếu cậu vẫn muốn bán, nhà họ Liễu chúng tôi ngoài phần nhận được ra, vần muốn mua thêm của cậu một chút bằng giá cao nhất trong buổi đấu giá”, ông Liều cuối cùng nói ra mục đích của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK