Mục lục
Thần y xuất chúng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Yên liếc anh ta, sau đó bèn không để ý nữa, mà nói với giám đốc Khổng Thu Sinh: “Giám đốc, anh quan sát kĩ clip kia chưa?”.

“Việc này… chưa”, giám đốc lắc đầu nói: “Tôi chỉ nhìn sơ qua mấy cái, dù sao cũng là việc riêng của người khác”.

“Giám đốc đúng là chính trực”, Lý Yên mỉm cười, sau đó nói với người xung quanh: “Ở đây chắc có người xem nghiêm túc chứ?”.

“Ha ha…”, một vãi gã đàn ông xấu hổ cười, khỏi phải nói, bọn họ chính là những người xem nghiêm túc. Dù sao clip thế này chân thực hơn phim điện ảnh của đảo quốc nhiều.

Lý Yên cũng không vạch trần, mà nhìn Trương Mộng Mộng đang khóc sướt mướt nói: “Cô này, cô chắc chắn người trong clip này là Hoàng Hách chứ?”.

“Đương nhiên là anh ta”, Trương Mộng Mộng kích động kêu lên.

“Đúng thế, mặc dù clip hơi mờ, nhưng nhìn ngũ quan thì vẫn rất giống”, những người khác cũng nhao nhao nói.

“Ha, ha, vậy sao?”, Lý Yên đột nhiên chỉ Hoàng Hách nói: “Hoàng Hách, anh ngẩng đầu lên một lát được không?”.

Hoàng Hách mỉm cười, hơi hất cằm lên.

“Mọi người nhìn đi, dưới cằm Hoàng Hách có một cái nốt ruồi, mà người đàn ông trong clip lại không có, mọi người chẳng lẽ không thấy lạ sao?”, trong giọng nói của Lý Yên như mang theo một ma lực, khiến mọi người chợt chìm trong suy tư.

“Đúng thế, người đàn ông trong clip không có nốt ruồi đen”, đến cả giám đốc Khổng Thu Sinh cũng trầm ngâm: “Hơn nữa quá trình hình thành nốt ruồi đen cần một thời gian rất dài, xét từ mức độ tích tụ sắc tố đen của nốt ruồi đen dưới cằm Hoàng Hách không giống như mấy năm nay mới mọc”.

Là giám đốc từng bước leo lên từ cấp thấp, sự hiểu biết về mọi mặt của ông ấy cực kỳ phong phú.

“Vậy cũng có nghĩa là, người đàn ông trong clip chắc không phải là Hoàng Hách, mà là một người cực giống Hoàng Hách thôi”, Lý Yên nói, cứ như phát biểu tổng kết: “Nạn nhân, có lẽ chỉ là chuyện nhầm lẫn, tìm nhầm người thôi”.

Mọi người đều bắt đầu suy nghĩ, đúng vậy, người đàn ông trong clip kia trên cằm trắng bóc, chẳng có nốt ruồi đen nào.

“Không, chính là anh ta”, Trương Mộng Mộng đột nhiên hét ré lên, trên mặt đầy dữ tợn: “Chính là anh ta, trong clip không có nốt ruồi đen chỉ là vì chất lượng camera không tốt”.

“Vậy sao?”, thấy Trương Mộng Mộng hơi cuồng loạn, trên mặt Lý Yên lộ vẻ lạnh lùng: “Đồ xấu xa, tôi vốn còn định giữ cho cô chút mặt mũi, giữ cho cô chút thể diện. Nếu cô đã không cần mặt mũi, cứ muốn đổ tội cho Hoàng Hách, vậy tôi cũng không khách sáo nữa”.

“Là cô ta”, trong lòng Hoàng Hách lặng đi, một cơn giận xông lên từ trong lòng

Lời Lý Yên nói khiến mọi người đều kinh ngạc. Mặc dù Lý Yên mới nhậm chức có hai ngày, nhưng sự nho nhã lễ độ của cô đã để lại ấn tượng rất sâu đậm với đa số cán bộ nhân viên trong bệnh viện. Song hôm nay, Lý Yên thế mà lại nói không khách sáo thế này, việc này khiến mọi người muốn rớt tròng mắt.

“Cô nói gì?”, Trương Mộng Mộng nghe thấy lời Lý Yên nói, cũng tức giận. Nhưng mắt cô ta xoay chuyển, lại không thể hiện chút tức giận nào ra, ngược lại lộ dáng vẻ tội nghiệp: “Cô này, tôi thực sự bị Hoàng Hách ép, người đàn ông trong clip đó chính là Hoàng Hách, còn về việc sao không có nốt ruồi đen, thì tôi cũng không rõ”.

Nói rồi, hai mắt Trương Mộng Mộng xoay chuyển, hai hàng nước mắt rơi lã chã.

“Đúng đó, bác sĩ xinh đẹp ạ, giờ công nghiệp phát triển như vậy, xóa một cái nốt ruồi đen trong clip dễ như bỡn”, thấy dáng vẻ tội nghiệp của Trương Mộng Mộng, bỗng chốc đã có thanh niên nhiệt tình bắt đầu nói đỡ.

“Phó giám đốc Lý, tôi cũng cảm thấy không có nốt ruồi đen không thể chứng tỏ người trong clip này không phải Hoàng Hách”, bất ngờ là Vương Húc Minh vừa này bị Lý Yên chèn ép lại lên tiếng: “Trên mặt bà ở nhà tôi cũng có nhiều tàn nhang, nhưng trang điểm chút là không thấy ngay. Có lẽ Hoàng Hách cũng có thói quen dùng đồ trang điểm”.

“Đúng đó, cô gái này dám lấy clip ra, chứng tỏ cô ấy đã bất chấp rồi, sao có thể lừa người chứ?”, những người khác đều bắt đầu khuyên nhủ: “Biết đâu thực sự là đồ trang điểm, bạn gái tôi dùng đồ trang điểm che mụn trên mặt đó”.

Một nhóm người anh một câu tôi một câu, đa số đều ủng hộ Trương Mộng Mộng.

Nụ cười khẩy trên mặt Hoàng Hách càng rõ hơn, anh nhìn Trương Mộng Mộng đang khóc như mưa, ánh sáng trong mắt lóe lên.

“Được, nếu mọi người đều cho rằng người trong clip là Hoàng Hách, vậy tôi xin mọi người hãy nhìn một chi tiết”, đối diện với sự nhân khí lớn mạnh của Trương Mộng Mộng, trên mặt Lý Yên không có quá nhiều tiếc nuối, ngược lại còn nở nụ cười khẩy, nói với Trương Mộng Mộng: “Vậy xin cô hãy kéo clip đến chỗ 5 phút 20 giây”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK