“Giả vờ, Lâm Cảnh Thiên kia chắc chắn là đang giả vờ. Xem ra người có thể chất đặc biệt không ai là nhân vật đơn giản hết”.
Mọi người nhìn chằm chằm hai bóng người trên đài, bàn tàn xôn xao.
Tuy Mục Long chỉ là Thoái Phàm đỉnh, nhưng sau khi hắn dùng một quyền đánh nát Tiết Hải Cừu thì đã không có ai coi hắn là một Thoái Phàm cảnh bình thường.
“Có điều, tuy Mục Long kia mạnh đấy, nhưng giờ cũng không phải gặp được cao thủ Bích Cung cảnh bình thường. Chẳng biết ai trong họ sẽ thắng đây?”
Trên đài, trận đấu đang đến hồi gay cấn.
“Thanh Đằng Phược Sát!”
Lâm Cảnh Thiên nói xong bèn nhảy lên, sau đó chân nguyên thanh mộc trào ra từ trong lòng bàn tay hóa thành hơn 10 sợi dây mây, thoáng chốc trói Mục Long lại y như bánh chưng.
“Mục Long, sẽ thua ư?”, mọi người thấy cảnh ấy thì như đã trông thấy được kết quả.
“Suy cho cùng thì cảnh giới vẫn kém hơn chút...”
Nhưng ngay sau đó, một tiếng đứt gãy chợt vang lên.
Rắc, rắc!
Chỉ thấy những dây mây xanh lục quấn quanh Mục Long lập tức gãy thành từng khúc, mà hắn lại chẳng hề hấn gì.
“Thanh Mộc Linh thể, cũng chẳng qua chỉ có thế!”, tức thì, khí huyết trong cơ thể Mục Long chợt vang lên như sấm, chân khí màu vàng điên cuồng bùng nổ.
Mọi người thấy vậy thì chợt hiểu ra, cuối cùng họ cũng biết trước đó mình đã bỏ qua cái gì.
Hóa ra, ban nãy Mục Long và Lâm Cảnh Thiên chiến đấu thì vẫn chưa dùng tới chân khí, mà chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể để đánh nhau.
“Thật đáng sợ, không ngờ cơ thể của hắn lại khủng bố như vậy, có thể cứng chọi cứng với cao thủ Bích Cung cảnh luôn! Hèn chi Tiết Hải Cừu kia bị một quyền của hắn đánh nát!”
“Cũng không biết bình thường Mục gia ăn cái gì mà lại có sức mạnh cỡ đó, quả thật y như yêu thú!”
Sau khi mọi người nhận ra thì đều than thở.
“Cẩn thận nhé!”, trên đài, Mục Long hét lên, nhắc nhở Lâm Cảnh Thiên.
Kế tiếp, trên người của hắn bỗng xuất hiện một luồng sức mạnh mang tính hủy diệt, chân khí màu vàng bùng nổ phát ra từng tiếng nổ ầm ầm giống như sóng biển!
“Ầm, ầm, ầm!”
“Nộ Đào Tam Trọng Phá!”
Ban nãy, Mục Long chỉ là muốn thử xem sức mạnh của thể chất đặc biệt. Giờ, hắn đã không cần thử nữa, trực tiếp đánh ra sức mạnh gấp ba lần bình thường.
“Thanh Đằng phòng ngự!”
Lâm Cảnh Thiên thấy vậy sắc mặt chợt thay đổi, y biết Mục Long không giống người thường, nhưng vẫn không ngờ thực lực của hắn lại khủng bố như thế. Sức mạnh cỡ đó, hiển nhiên là y đã chẳng thể chống lại nổi.
Chân nguyên thanh mộc không ngừng tràn ra, thoáng chốc đã tạo thành chín lớp phòng ngự bằng dây mây, chống lại đòn tấn công của Mục Long.
Ngay sau đó là chín tiếng nổ liên tục vang lên, mọi người nghe mà da đầu tê dại.
Ầm!
Tức thì có một bóng người bay ngược ra sau, trực tiếp rớt xuống đài.
Cơ Như Long lập tức chạy tới, đỡ Lâm Cảnh Thiên dậy, mặt mày quan tâm hỏi: “Lâm huynh, huynh không sao chứ?”
“Ta thua...”, Lâm Cảnh Thiên nhìn Cơ Như Long, khóe miệng rỉ máu.
“Cảm ơn!”
Trên đài, Mục Long chắp tay nói.
“Cảm ơn Mục huynh đã nương tay”, Lâm Cảnh Thiên cũng đáp lễ, cười chua sót, sau đó chậm rãi rời đi dưới sự nâng đỡ của Cơ Như Long.
“Mục Long của Mục gia, thắng!”, Mạnh Nam Thiên mặt mày bình tĩnh tuyên bố.
“Thật tốt quá, công tử lọt vào top 4 rồi!”
“Công tử đúng là lợi hại, không ngờ lại đánh bại được Lâm Cảnh Thiên, đó chính là người có thể chất đặc biệt đấy!”, mọi người trong Mục gia không khỏi vui vẻ xôn xao.
“Hắn quả nhiên thắng sao? Vậy, chứng tỏ Lâm Cảnh Thiên không phải con rồng Hàn Giang như trong lời tiên tri. Thế nên... thật là hắn ư?”, Triệu Linh Đan lẩm bẩm, nhìn chằm chằm thiếu niên trên đài, ánh mắt có chút lấp lánh.
Vốn dĩ, ai cũng nói tiến vào top 4 sẽ là bốn loại thể chất đặc biệt, nhưng giờ Mục Long lại đánh bại Thanh Mộc Linh thể Lâm Cảnh Thiên, mạnh mẽ tiến vào top 4, trực tiếp phá hủy lời đồn đãi ấy.
Ba người khác trong top 4 cũng đã được quyết định, lần lượt là Mục Thiên Dao, Cơ Trọng Dương và Lãnh Vô Nhai.
Kiếm Thập Tam và Tiêu Nhược Cuồng trong bốn sứ giả nhìn thấy kết quả đó thì có chút ngơ ngác, đây quả thật đã nằm ngoài dự đoán của họ, rốt cuộc thì Triệu Linh Đan muốn làm gì?
“Nếu lúc trước hủy bỏ tư cách của Mục Long thì đã không xảy ra chuyện như vậy, cặp Tuệ Nhãn của Triệu sư muội quả là độc đáo. Có điều, xem ra Tiêu Dao Thần Tông đã không có cơ hội có được viên Cửu Khiếu Hóa Long Đan kia rồi nhỉ?”, Lâu Thính Tuyết rõ ràng là đang chế giễu Triệu Linh Đan tự làm tự chịu, vì con chem chép mất con cá rô.
Song, Triệu Linh Đan nghe vậy lại chẳng thèm cãi cọ với nàng ta, chỉ cười nói: “Từ trước đến nay, Tiêu Dao Thần Tông ta làm việc đều dựa theo hai từ ‘tiêu dao’, chuyện này tùy duyên vậy”.
Tiêu Nhược Cuồng và Kiếm Thập Tam nghe thấy “Cửu Khiếu Hóa Long Đan” thì lập tức sáng mắt.
Cửu Khiếu Hóa Long Đan do cao thủ của tứ đại tông môn cướp được từ trong bí cảnh viễn cổ, chỉ có một viên, là vật sở hữu chung của họ. Cuộc tuyển chọn lần này cũng không phải là nhỏ vì nó dùng viên đan dược ấy làm phần thường!
“Kế tiếp, chính là trận chiến trong top 4, Mục Long, ngươi tốt nhất là cầu khẩn để đừng rơi vào tay ta!”, bên trong Huyết Sát Môn, Lãnh Vô Nhai nhìn chằm chằm Mục Long với ánh mắt vô cùng hung ác.
Giờ, cuộc tuyển chọn ở thành Hàn Giang đã chọn được top 4, cũng coi như là tiến vào trận chung kết, nên Lãnh Vô Nhai cũng chẳng thèm kiêng dè gì nữa.
Nhưng mà, cùng lúc đó, ánh mắt Mục Long cũng nhìn về phía hắn ta. Khoảnh khắc khi ánh mắt hai thiếu niên thiên tài gặp phải nhau, cả hai đều thấy được sát khí trong mắt đối phương.
Trận chiến chung kết này chỉ có một mục đích là thông qua chiến đấu chọn ra thiên kiêu đứng đầu thành Hàn Giang, cũng là quán quân trong cuộc tuyển chọn lần này.