Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Ngự Hồn cảnh chính là ước mơ của toàn bộ đệ tử ngoại môn, bọn họ liều mạng tu luyện là vì sớm có thể đột phá Ngự Hồn cảnh, tiến vào nội môn.  

             Nếu là có cách để nhanh chóng đột phá Ngự Hồn cảnh mà không dùng thì trong mắt người bình thường điều đó là hoàn toàn vô lý.  

             "Ta biết các ngươi không tin, hay là, các ngươi trả lời ta một vấn đề".  

             "Không biết giờ các ngươi đã mở được mấy phương huyền cung rồi?", Mục Long nhìn chằm chằm vào Sở Tùy Duyên và Mặc Linh Lung cười hỏi.  

             "Đương nhiên là cửu phương huyền cung, sao Mục huynh lại hỏi thế?", Sở Tùy Duyên khó hiểu hỏi.  

             Mặc Linh Lung nghe vậy cũng nói: "Trên cửu phương huyền cung còn có thập phương huyền cung, nhưng người có thể mở ra nó rất hiếm".  

             Mục Long nghe thấy thế cười nói: "Rất hiếm sao? Có lẽ trước kia là rất hiếm, nhưng giờ cũng chưa chắc. Các ngươi cho rằng Giang Thiên Vũ kia có thể mở ra thập phương huyền cung là vì có tư chất hơn người chắc?"  

             "Ý của Mục huynh là?", Sở Tùy Duyên có vẻ như đã nhận ra chút kỳ lạ trong lời nói của Mục Long.  

             "Ta đã đánh nhau với Giang Thiên Vũ kia và thấy hắn ta cũng chỉ bình thường thôi. Ý của ta là, mấy chục ngàn năm trước, khi ở Bích Cung cảnh đỉnh thì ai cũng có thể mở ra thập phương huyền cung, thậm chí có những yêu nghiệt còn mở ra được thập nhị phương huyền cung. Đây mới thật sự là đập vỡ quy tắc!", Mục Long mở miệng nói ra một câu hết sức kinh người.  

             Câu đó vừa được nói ra, mọi người lập tức nghệt mặt ra.  

             Hiển nhiên, lời nói của Mục Long đã đảo lộn sự hiểu biết của họ, thập phương huyền cung đã kinh người rồi, còn thập nhị phương huyền cung thì thật sự là điều có mơ cũng không dám mơ đến!  

             "Mục huynh... sao lại biết được bí mật ấy?", Sở Tùy Duyên như nhớ ra cái gì đó, sắc mặt cực kỳ phức tạp.  

             "Đây là điều mà một vị tiền bối đã chính miệng nói cho ta biết", Mục Long đáp, hắn cũng không có kể chuyện của Trấn Ma Tượng ra, chẳng phải là không tin đám Sở Tùy Duyên, mà là chuyện này hết sức quan trọng.  

             "Nói thật, hồi đó, ta cũng từng nhìn thấy chuyện này trong một quyển sách cổ. Bên trong viết, mấy chục ngàn năm trước, tiêu chuẩn của Bích Cung cảnh chính là thập phương huyền cung. Có điều, lúc đó ta cho rằng điều này chỉ là tin vịt. Dù sao hiện giờ, thập phương huyền cung cũng là ngàn năm hiếm có...", Sở Tùy Duyên nói xong bèn im lặng ngẫm nghĩ.  

             "Ngàn năm hiếm có sao? Riêng ta đã thấy thì đã có hai người, người đầu tiên là Mục Thiên Dao, Thiên Linh Hàn Thể của Tuyết Nguyệt Thần Cung. Người thứ hai chính là Giang Thiên Vũ. Nói cũng khéo, hai người này đều là đối thủ và kẻ thua cuộc trong tay ta".  

             "Nếu thập phương huyền cung hiếm thấy như lời người đời nói thì ta nghĩ sức mạnh của nó tuyệt đối không chỉ giới hạn nhiêu đó và càng không thể bị ta đánh bại một cách dễ dàng như vậy được".  

             "Nhưng...vậy những điều này rốt cuộc là sao?", Sở Tùy Duyên vẫn im lặng một lúc lâu lại mở miệng, hắn ta biết Mục Long chắc chắn biết câu trả lời.  

             "Chuyện này liên quan đến rất rộng, giờ thực lực các ngươi còn thấp, biết càng nhiều, trái lại càng có hại cho tu hành".  

             "Các ngươi chỉ cần nhớ là quy tắc trong chốn u minh đang dần thay đổi. Trước đây, các ngươi cảm thấy những việc ấy rất xa vời, nhưng giờ lại chưa chắc. Ví dụ như thập phương huyền cung!", Mục Long lại nói ra một câu hết sức kinh người.  

             Dù là Sở Tùy Duyên và Mặc Linh Lung đều là những thiên tài đứng đầu bảng Sơn Hà nghe vậy cũng không khỏi chấn động một lúc lâu vẫn chưa bình tĩnh lại được, càng đừng nói đến Dạ Tuyết, Nhan Ly, Lam Anh. Các nàng đều cảm thấy như đang nghe thiên thư.  

             Còn Kim Bá Thiên, hắn ta ở bên cạnh nên ăn thì ăn, nên uống thì uống vì sư tôn đã sớm nói chuyện này cho hắn ta biết.  

             "Ý Mục huynh là chúng ta cũng có thể mở ra thập phương huyền cung sao?", Sở Tùy Duyên luôn thong dong bình tĩnh, nhưng chuyện này liên quan đến rất rộng nên một người thông minh như hắn ta cũng phải hỏi lại nhằm xác định.  

             "Đúng vậy, đó cũng là lý do vì sao ta không cho các ngươi vội vàng đột phá Ngự Hồn cảnh. Cửu phương huyền cung và thập phương huyền cung trông thì chỉ hơn kém một cấp, nhưng khi cảnh giới càng lên cao thì sự chênh lệch ấy cũng sẽ càng ngày càng lớn".  

             Sở Tùy Duyên và Mặc Linh Lung nghe vậy lập tức trở nên nghiêm túc vái Mục Long.  

             Bọn họ biết Mục Long nói cho họ biết những điều đó sẽ có ý nghĩa như thế nào với mình!  

             Thập phương huyền cung đó, với mọi người trên đời này thì đó đã là cảnh giới đập tan mọi quy tắc.  

             Nếu có thể mở ra thập phương huyền cung thì cơ thể và thần thức sẽ càng mạnh mẽ hơn, khi thăng cấp cũng càng thêm dễ dàng. Hơn nữa, sau khi đột phá thì thực lực cũng khỏi phải bàn cãi.  

             Nếu không phải Mục Long nói cho họ biết điều ấy, đương nhiên họ sẽ giống như bình thường tìm cách đột phá Ngự Hồn cảnh. Cứ thế, tương lai họ sẽ hối hận muốn chết.  

             "Nghe buổi nói chuyện của huynh giống như được khai sáng đầu óc!", hai người không khỏi cảm khái.  

             Đầu tiên là cảm khái sự thẳng thắn và tình nghĩa của Mục Long, thứ hai là cảm thấy chấn động trước kiến thức uyên bác của hắn. Điều này thì trước khi có được Tam Quang Thánh Thủy họ đã biết rồi.  

             "Không có gì, chúng ta đều là bạn bè đã cùng nhau trải qua sống chết. Nếu ta biết thì sẽ không giấu các ngươi. Kế tiếp, ta muốn đi đến hồ Ma Diễm rèn luyện một hồi để thử vận may. Các ngươi nghĩ sao?", Mục Long nhìn hai người, hỏi.  

             "Vỗn dĩ, ta còn lo lắng hai gã cao thủ Ngự Hồn cảnh của hội Đồ Long sẽ đe dọa đến ngươi, nhưng giờ thực lực của ngươi đã không cần sợ bọn họ nữa. Hay là đi vào đó thử vận may đi", Mặc Linh Lung cũng đồng ý nói.  

             Sở Tùy Duyên gật đầu nói: "Tùy duyên thôi, ta cảm thấy Hồn Anh quả kia có duyên với chúng ta đó..."  

             Sáng sớm hôm sau, mấy người bắt đầu xuất phát.  

             Dạ Tuyết, Nhan Ly, Lam Anh vốn là người của hội Linh Lung, sau khi tiến vào đảo Phục Ma bèn lạc mất Mặc Linh Lung. Giờ nếu gặp nhau, đương nhiên sẽ đi theo Mặc Linh Lung cùng nhau đến hồ Ma Diễm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK