Một lát sau, khi Mục Long quay trở lại bên cạnh Kim Bá Thiên thì trên người hắn đã có hơn một vạn bảy ngàn yêu hồn Bích Cung cảnh và hai mươi yêu hồn Ngự Hồn cảnh.
Dựa vào cách tính một yêu hồn Ngự Hồn cảnh bằng một ngàn yêu hồn Bích Cung cảnh thì cũng có nghĩa là số lượng yêu hồn mà hiện Mục Long đang có ước chừng khoảng ba vạn.
Ba vạn yêu hồn, đây là khái niệm gì chứ?
Trong thí luyện lần trước cộng tất cả số lượng yêu hồn mà tất cả đệ tử có thậm chí có thể cũng không đạt được đến con số này, vậy mà hiện tại một mình Mục Long lại nắm trong tay ba vạn yêu hồn.
Có điều, thành tích như vậy tuy kinh diễm nhưng cũng khiến người khác phải đỏ mắt nhất là khi đám đệ tử đó phát hiện ra thân ảnh thần bí đó thật ra chính là Mục Long thì lửa giận trong lòng bọn họ lại càng không ngừng bốc lên.
Mọi người đều biết trước khi tham gia thí luyện, trưởng lão tông môn đã từng nói ai ai cũng có thể giết chết Mục Long!
Hắn bị trưởng lão coi là tai họa của tông môn, là người mang tiềm ẩn gây rối, giết chết hắn là trừ họa cho tông môn.
Trong thí luyện lần này, hắn vốn nên là đá mài dao cho tất cả đệ tử ngoại môn, thế nhưng tới hiện tại Mục Long lại dám ngang nhiên to gan cướp đoạt tạo hóa của bọn họ.
Khi thấy thân ảnh thần bí đó thật ra chính là Mục Long, rất nhiều đệ tử trong lòng đã dâng lên sát ý, hơn nữa loại sát ý này còn nháy mắt trấn áp về phía Mục Long.
Mục Long đã thu thập được lượng lớn yêu hồn, vốn định quan sát thật kỹ thi thể của những yêu thú này, kết quả khi hắn cảm nhận được từng đợt sóng sát ý trấn áp mà tới thì sắc mặt lập tức lạnh lại.
Chứng kiến cảnh này, mấy người phía sau Mục Long cũng không khỏi biến sắc, vừa nãy bọn họ đều chuyên tâm thu thập yêu hồn còn chưa rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sát ý khủng bố như vậy thực sự hiếm thấy, bọn họ thật sự không biết Mục Long đã làm gì mà khiến người người oán hận như vậy.
Chiến trường ven hồ này vốn chất đống đầy thi thể yêu thú như Tu La tràng, hiện tại khi sát cơ khủng bố đó kèm theo một cỗ hàn ý băng lãnh đánh úp tới lại càng khiến người ta như rơi vào địa ngục băng hàn, máu huyết toàn thân cũng như đông cứng vào.
Có điều Mục Long thấy vậy chỉ ra hiệu cho mấy người phía sau đừng manh động, sau đó hắn mặt không biến sắc từng bước về phía trước nơi sát ý kéo tới.
Sắc mặt băng lạnh của hắn, bước chân giẵm trên đống thi thể yêu thú chất thành núi tựa như ma thần thiếu niên trở về từ luyện ngục, trải qua sát phạt vô tận lần nữa quay lại nhân gian.
"Muốn giết ta ư, các ngươi vẫn coi ta là Mục Long trước đây sao?", Mục Long hừ lạnh, một thân đơn độc giữa hàng trăm đệ tử, hăng hái hăm hở.
Giờ phút này đám đệ tử Bích Cung cảnh đó đối với hắn mà nói đã mất đi uy hiếp, người duy nhất mà Mục Long để tâm chính là mấy đạo thân ảnh lơ lửng trong không trung đó.
Hai người trong đó rõ ràng là người của hội Đồ Long.
Ngày bắt đầu thí luyện đảo Phục Ma, Mục Long đều ghi nhớ từng gương mặt trong hội Đồ Long, đừng nói là đột phá Ngự Hồn cảnh, có thay da đổi thịt thì Mục long cũng vẫn có thể nhận ra.
"Mục Long, không ngờ đúng là ngươi, quả nhiên xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt, cũng không biết hai ngày qua ngươi co đầu rụt cổ ở xó xỉnh nào, ta tìm khắp đảo Phục Ma cũng không thấy bóng dáng ngươi đâu, bây giờ ngươi lại tự mình mò tới!"
Vào khoảnh khắc nhìn thấy Mục Long, một người trong hai cao thủ Ngự Hồn cảnh của hội Đồ Long cũng không thể khống chế sát ý trong lòng.
Người này chính là Tống Lăng Kiệt, tính ra thì cũng coi như là người quen cũ của Mục Long.
Ngày đó vào hôm đầu tiên Mục Long tới Tiêu Dao Thần Tông, Tống Lăng Kiệt và Mạnh Phi Hàn đã tới đạo lư của Mục Long, đòi lấy thần kích Như Ý của Mục Long.
Nhưng chung quy lại là hắn ta không bằng người, với thực lực Bích Cung cảnh đỉnh phong khi đó đã bị Mục Long đánh bại trong hai quyền.
Ngày hôm sau Mục Long lại một mình càn quét hội Thiên Vũ, mà tất cả những việc này đối với hắn ta thì nắm đấm của Mục Long kiểu gì cũng đã trở thành tâm ma.
Ngày đó, đối mặt với Mục Long đánh tới tận hội Thiên Vũ, hắn ta đến dũng khí ra tay cũng không có, chỉ dám co rút trong một góc chứng kiến mọi chuyện.
Về sau Mục Long đơn độc khuấy động cả ngoại môn.
Trên đài Sinh Tử, đối mặt với Giang Thiên Vũ thập phương huyền cung mà vẫn đánh bại, nếu không phải do tông môn can thiệp vào thì Giang Thiên Vũ ắt chết không nghi ngờ.
Trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, vững vàng xuyên qua Loạn Tâm Ma Lâm, bước lên đỉnh Uy Ngục Huyền Phong, trong hồ Bảo Khí Linh Quang khiến ngư triều bạo động, một nửa linh ngư tựa như tiêu thân lao vào đống lửa chỉ vì một mình Mục Long. Đến Tượng Vương cũng cực kỳ tán thưởng Mục Long... hào quang của Mục Long đã khiến tất cả mọi người ảm đạm thất sắc.
Tống Lăng Kiệt từng có một lần cho rằng cả đời này của hắn ta chỉ có thể sống dưới cái bóng của Mục Long, cho tới khi thí luyện đảo Phục Ma, Mục Long trở thành con chuột trên đường, ai ai cũng muốn giết chết.
Hắn ta dường như lại nhìn thấy hi vọng, cho nên đã ra nhập vào hội Đồ Long, chính là muốn hợp lực với mọi người cùng giết chết Mục long, nhưng sự cường đại của Mục Long thực sự vượt ngoài tưởng tượng của hắn ta.
Ngày đó hai trăm người vây giết bất thành, kết quả bị giết chết gần trăm người, đến Hoàng Thiện và Giang Thiên Vũ cũng đều bị dọa cho sợ hãi hốt hoảng bỏ chạy.