Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             "Chúng ta rốt cuộc đã bỏ qua cái gì?", sự chém giết của những yêu thú đó càng lúc càng thảm thiết, bọn chúng dường như không biết mệt mỏi, không biết đau đớn, máu trên người chảy ra như suối vẫn không ngừng chém giết.  

             Thời gian trôi đi, đám yêu thú càng ngày càng ít dần.  

             Vốn dĩ thú triều có vài vạn con yêu thú, Mục Long lúc mới tới nơi này thì bọn chúng chỉ còn lại vài ngàn con, mà hiện giờ thì chỉ còn lại vài trăm con, hơn nữa còn đang tiếp tục giảm bớt, tốc độ rất nhanh.  

             Cho dù yêu thú trên đảo Phục Ma này đều đã nhiễm ma khí, cực kỳ hung tàn, là đối tượng thí luyện của đệ tử Tiêu Dao Thần Tông, nhưng dù sao cũng là những sinh mạng sống sờ sờ.  

             Hiện tại gần như chỉ trong một đêm đã có mấy vạn sinh mạng biến mất hoàn toàn.  

             "Đi, xuống đó xem sao!", Mục Long thấy đã chết đỡ kha khá yêu thú nên định tới gần, hắn muốn quan sát kĩ lưỡng những yêu thú đã chết đó xem có thể tìm kiếm được manh mối gì trên người chúng hay không.  

             Chỉ có điều, vào lúc này, tiếp cận chiến trường ven hồ không chỉ có mỗi Mục Long.  

             Có rất nhiều đệ tử thí luyện với nơi này trước đó, chờ đợi rất lâu đều là vì lúc này.  

             Mắt thấy đám yêu thú này tự giết lẫn nhau, bọn họ cũng khó mà tiếp tục khống chế kích động trong lòng, điên cuồng xông tới chiến trường ven hồ, dùng lệnh bài thí luyện thể thu thập yêu hồn.  

             Những yêu thú này vừa chết không lâu, yêu hồn của chúng vẫn còn đang vất vưởng xung quanh chưa hoàn toàn tiêu tán.  

             Đây có thể nói là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, không cần phải vật lộn với đám yêu thú cũng có thể có được yêu hồn dễ như trở bàn tay, khu vực đi qua càng nhiều thì yêu hồn tự do thu thập được đương nhiên sẽ càng nhiều.  

             Nếu như thu thập được đủ nhiều yêu hồn thì có thể gặt hái thành công trong thí luyện lần này.  

             Cơ duyên là kì duyên, chung quy lại chỉ là thiểu số, mục đích của lần thí luyện này dù sao cũng là thu thập yêu hồn, thành tích thí luyện cuối cùng vẫn là số lượng yêu hồn trong lệnh bài thí luyện.  

             Thấy tất cả mọi người đều đang thu thập yêu hồn, đám người Mục Long đương nhiên cũng không thể đứng yên nhìn.  

             Mục Long trước đó giết chết Miêu Thiên Tú và Mạnh Phi Hàn, lệnh bài của họ cũng ở trên người Mục Long, mặc dù bọn họ đã chết nhưng năng lực thu thập yêu hồn của lệnh bài thí luyện thì vẫn còn, tốc độ hấp thu của ba chiếc lệnh bài không cần nghĩ cũng biết.  

             Hơn nữa, trong lúc thu thập yêu hồn, mọi người đều ra sức phân tách ra, để tránh ảnh hưởng tới nhau, dù sao trong một khu vực số lượng yêu hồn cũng có hạn.  

             Không hề nghi ngờ gì rằng nếu như có thể tu luyện một loại thân pháp tốc độ thì sẽ chiếm ưu thế rất lớn trong lúc thu thập yêu hồn, bởi vì chỉ có tốc độ đủ nhanh thì mới có thể thu dọn nhiều khu vực nhất trong thời gian ngắn.  

             Trong chiến trường ven hồ, những đệ tử đó lũ lượt thôi động thân pháp đến cực hạn, nhanh chóng qua lại không ngừng, những đệ tử Ngự Hồn cảnh lại càng gặp may mắn hơn. Bởi vì càng là yêu hồn cường đại thì cao độ phân li sẽ càng cao, ví dụ như yêu hồn của yêu thú Ngự Hồn cảnh trong không trung tản phát ra từng trận hồn quang, căn bản không thể thu thập trên mặt đất, đệ tử Bích Cung cảnh chỉ có thể đứng nhìn.  

             Mà vào khoảnh khắc này, Mục Long cũng sử đụng Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ và song cánh Phong Lôi đến cực điểm, cả người hắn đã hóa thành một đạo tàn ảnh, nhanh chóng xuyên qua xuyện lại cả chiến trường ven hồ.  

             Rất nhiều đệ tử chỉ cảm thấy trước mặt có một đạo thân ảnh lướt qua, ngay sau đó yêu hồn ở phía trước đã hoàn toàn không thấy tăm hơi đâu, bọn họ căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì.  

             Đây không phải là do tốc độ của Mục Long nhanh mà là dưới cám dỗ của Tam Quang Thánh Thủy, lực phong lôi của Thạch Vô Địch đã hoàn toàn bạo phát.  

             Tốc độ cỡ này đừng nói là Bích Cung cảnh, cho dù có ở Ngự Hồn cảnh cũng hoàn toàn là một sự tồn tại không hề tầm thường.  

             Trong chớp mắt thân ảnh của Mục Long đã lướt qua hàng trăm bước, lúc này nếu như có người dùng cung tên để bắn thì e rằng tốc độ của mũi tên cũng khó mà đuổi được kịp bóng dáng của Mục Long.  

             Chớp mắt thân ảnh của hắn đã lướt đi được trăm bước, nhanh đến mức khiến người ta nhìn không rõ.  

             Khi hắn đi qua một nơi nào đó thì nơi đó đúng như là cuồng phong quét qua, tốc độ thu thập yêu hồn lại càng như gió cuốn mây tan.  

             "Trời ơi, yêu hồn đâu rồi?", liên tiếp mấy lần vồ trượt, có vài đệ tử buồn bực đến cùng cực, nghi ngờ mình đụng phải quỷ rồi.  

             Xa xa nhìn lại, từng điểm hồn quang phía trước tựa như biển sao, vì để thu thập yêu hồn nhiều hơn mà bọn họ không chỉ thôi động thân pháp đến cực hạn mà thậm chí còn dùng đến cả linh phù Phong Độn dùng vào lúc chạy trốn, kết quả chạy đến nơi thì đã biến mất rồi.  

             "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?", có đệ tử đã quá buồn bực, cảm giác như tim đang rỉ máu, linh phù mất rồi thôi không nói nhưng yêu hồn cũng không cướp được.  

             "Mau nhìn, nơi đó!"  

             Cuối cùng cũng có người phát hiện ra manh mối.  

             Ở phía xa có một đạo tàn ảnh đang bay nhanh vơ vét, đến mặt mũi cũng không thể nhìn rõ, những nơi đi qua yêu hồn hoàn toàn biến mất, không bỏ qua bất cứ ngóc ngách nào của ven hồ xung quanh.  

             Không chỉ là trên mặt đất mà ngay đến không trung cũng không bỏ qua.  

             Tốc độ cỡ này khiến chính đám đệ tử đã đột phá Ngự Hồn cảnh cũng phải nhìn đến đờ đẫn cả người.  

            

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK