Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Vốn dĩ, dựa vào hai cánh Phong Lôi thì Mục Long hoàn toàn có thể đến hồ Ma Diễm trong thời gian ngắn. Nhưng nếu đi cùng, hắn cũng chỉ đành lên đường với mọi người.  

             Dọc theo hướng đi của thú triều, mọi người dần tới gần hồ Ma Diễm.  

             Hồ Ma Diễm này cực kỳ quỷ dị, là khu vực màu đen duy nhất ở phía Đông đảo Phục Ma. Đối với khu vực màu đen thì những đệ tử trong các thời kỳ thí luyện đều không dám bước vào nửa bước.  

             Nghe đồn, nước hồ Ma Diễm nhìn như trong suốt, nhưng nếu ngươi múc ra hay dùng tay vốc lên sẽ phát hiện màu sắc của nó đen như mực.  

             Hơn nữa, từ xưa nước đã khắc lửa. Đây là lẽ thường rồi, nhưng ở trong hồ Ma Diễm, lẽ thường này lại bị phá hủy.  

             Khi thủy triều lên trong hồ Ma Diễm, hồ nước sẽ bốc cháy lên một ngọn lửa màu đen. Vả lại, loại lửa này không thể dùng nước để dập tắt. Hễ có sinh linh nào dính vào ngọn lửa ấy thì chắc chắn sẽ bị đốt thành tro.  

             Với lại, trong hồ Ma Diễm có có một loài cá cực kỳ đáng sợ tên là "cá Cương Thi", số lượng của nó vô cùng khủng bố, còn rất hung ác. Có khi sẽ đi ra khỏi hồ Ma Diễm kiếm ăn ở xung quanh.  

             ...  

             Những truyền thuyết đáng sợ ấy đều khiến hồ Ma Diễm trở nên nổi tiếng làm mỗi khi người ta nhắc đến nó thì sẽ chùn bước.  

             Mà giờ, Hồn Anh Yêu Thụ lại xuất hiện trên hòn đảo nhỏ trong hồ Ma Diễm. Điều này khiến Mục Long bỗng có một linh cảm xấu.  

             Càng đến gần hồ Ma Diễm, trong lòng Mục Long lại càng cảm thấy lo lắng không yên. Cảm giác này vô cùng kỳ lạ, ngay cả bản thân hắn cũng không diễn tả được.  

             "Rốt cuộc là tại sao?", Mục Long lại lấy bản đồ ra nhìn, khu vực màu đen đại biểu hồ Ma Diễm trên bản đồ có vẻ cực kỳ bình thường.  

             "Có lẽ là sau khi trải qua chuyện ở trấn Ma Thiên Uyên, ta đã quá nhạy cảm với khu vực màu đen", Mục Long nghĩ vậy, sau đó, khoảng cách giữa hắn và hồ Ma Diễm cũng càng ngày càng gần.  

             Mơ hồ hình như có thể nhìn thấy hồ Ma Diễm kia, yêu khí dày đặc phóng lên cao, kèm theo đó là từng tiếng gào rống của yêu thú.  

             "Xem ra, những yêu thú kia quả nhiên là đến vì hồ Ma Diễm", Mục Long lẩm bẩm, rồi đẩy nhanh tốc độ.  

             Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy cảnh tượng xung quanh hồ Ma Diễm thì lập tức cảm thấy tê cả da đầu.  

             Nơi đó đã hoàn toàn biến thành một cái chiến trường đầy máu, vô số yêu thú tụ tập ở đó, hơn nữa, chúng còn giết hại lẫn nhau, máu me văng khắp nơi, tiếng rống thảm thiết không ngừng vang lên bên tai.  

             Hình như những yêu thú kia đã rơi vào một trạng thái hết sức điên cuồng, thậm chí còn có rất nhiều yêu thú cùng loài đánh nhau thảm thiết. Xung quanh hồ Ma Diễm đã xếp thành một ngọn núi xác, vô số máu tươi chảy vào trong hồ, hoàn toàn nhuộm đỏ nước hồ.  

             Có lẽ bốn chữ núi thi biển máu chính là sự miêu tả chính xác nhất với mọi thứ trước mắt.  

             "Rốt cuộc chuyện này là sao? Lẽ nào, những yêu thú kia xảy ra bạo động, hình thành thú triều, lao thẳng đến đây chỉ vì giết hại lẫn nhau ư?", Mục Long càng cảm thấy khó hiểu, theo hắn, hành động của chúng không khác gì tự sát.  

             Hôm qua, Mục Long nhìn thấy thú triều thì có khoảng mấy chục ngàn con yêu thú. Nhưng giờ, sau trận đánh giết khủng khiếp ấy, chúng đã chỉ còn lại mấy ngàn con nên có thể thấy được mức độ thảm thiết của nó.  

             Có rất nhiều ngoại môn đệ tử đến trước cũng chỉ đứng nhìn từ xa chứ không dám đến gần.  

             Trong đám yêu thú điên cuồng ấy không thiếu những con cực kỳ mạnh, có con đã ngưng tụ nội đan, dù tu sĩ Ngự Hồn cảnh đi vào thì chắc chắn cũng sẽ tan xương nát thịt.  

             Bọn họ đều đang chờ, chờ đám yêu thú kia tiếp tục giết hại lẫn nhau đến chết, vừa vặn có thể đi xuống nhặt yêu hồn.  

             Sau khi những yêu thú đó chết đi thì trong khoảng thời gian ngắn yêu hồn của chúng sẽ không biến mất, mà lơ lửng ở gần đó, lóe lên vô số điểm sáng, ở ban ngày mà như những con đom đóm. Nơi này có chi chít điểm sáng đủ loại màu sắc, quả thật giống như một biển sao.  

             Dễ như trở bàn tay là đã có được yêu hồn, chuyện này quả thật y như là tiền từ trên trời rơi xuống.  

             Nhưng Mục Long lại chẳng có lòng dạ nào đi để ý đến yêu hồn, hắn nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mặt, càng nhìn càng hoảng sợ.  

             Xác chết như núi, hồ nước như biển máu!  

             "Không đúng, Hồn Anh Yêu Thụ đâu?"  

             Trước đó, tin tức nghe được đều là về Hồn Anh Yêu Thụ, nhưng khi đến đây thì đã bị tình trạng thảm thiết ấy thu hút sự chú ý. E rằng sẽ có rất nhiều người nghĩ đến đầu tiên là thu yêu hồn như thế nào, mà xem nhẹ Hồn Anh Yêu Thụ.  

             "Nghe nói, Hồn Anh Yêu Thu xuất hiện trên một hòn đảo nhỏ giữa hồ Ma Diễm", Sở Tùy Duyên nói.  

             Sở Tùy Duyên vừa nói như vậy, mí mắt Mục Long lập tức giật tăng tăng.  

             Lúc nãy, hắn đã nhìn khắp hồ Ma Diễm, đừng nói là đảo nhỏ, trong hồ Ma Diễm kia còn không có nổi một cục đá nữa là!  

             Giờ phút này, nó chính là một cái hồ bị máu tươi nhuộm đỏ, yên ắng không có một chút gợn sóng.  

             "Đảo nhỏ cũng sẽ không cánh mà bay sao?", Mục Long càng cảm thấy chuyện này không bình thường.  

          

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK