Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Mọi người đều biết xưa nay Mục Long vẫn luôn ngông cuồng, nhưng chuyện đã tới nước này, có lẽ đây cũng là chút ngông cuồng cuối cùng của hắn.  

             Ngay cả Lâm Cảnh Thiên đang đối mặt, nghe những lời Mục Long nói cũng phải đưa mắt nhìn hắn một chút, mặc dù y chưa nói gì, nhưng ánh mắt này đã nói rõ tất cả rồi.  

             Nhưng có lẽ bọn họ đều không để ý đến, sự ngông cuồng của Mục Long chưa bao giờ dừng lại ngoài miệng.  

             Một giây sau, Mục Long liền động.  

             Lần này, hắn không dùng một ngón tay nữa, mà là cả một bàn tay, hắn đưa tay ra bắt lấy quả cầu ánh sáng linh khí kia.  

             Quả cầu ánh sáng linh khí vốn được sức mạnh thần hồn của Lâm Cảnh Thiên điều khiển, ngoại lực không có cách nào làm gì được, nhưng ở dưới sức lực mạnh mẽ của Mục Long, lại có thể trực tiếp tóm lấy nó.  

             Một chiêu này hoàn toàn không khác gì cưỡng ép cướp đoạt!  

             Một giây sau, đám người lại nhìn thấy một màn cực kì khủng bố lần nữa.  

             Quả cầu ánh sáng linh khí vốn chỉ to bằng một khay ngọc, nhưng ở trong tay Mục Long, nó lại không ngừng thu nhỏ, trong nháy mắt, thể tích đã thu nhỏ một nửa so với lúc trước, hơn nữa vẫn còn không ngừng lại.  

             Một màn này khiến rất nhiều người không hiểu ra sao, đại khái bọn họ có nằm mơ cũng chẳng ngờ thể tích của quả cầu ánh sáng linh khí này thu nhỏ, cũng không phải là linh khí bị rò ra ngoài hay là bị Mục Long hấp thu.  

             Đây là Mục Long lấy sức mạnh của bản thân, tiến hành nén lại hai lần trên cơ sở lúc đầu của quả cầu ánh sáng linh khí.  

             Có lẽ người có tu vi thấp không nhìn ra sự huyền diệu trong đó, nhưng trong đám người đến xem chiến lần này không thiếu quản lý cấp cao của tông môn, bọn họ liếc qua liền thấy ngay được sự huyền diệu.  

             Không nói đến người khác, ngay cả Pháp Vương Nguyên Vô Thiên khi nhìn thấy một màn này, ánh mắt liền trở nên thâm trầm, có chút lạnh lẽo.  

             Trong mắt ông ta, ý nghĩa của lần quyết chiến này cũng không phải là đánh bại Mục Long, bởi vì Mục Long chỉ là một tảng đá mài đao.  

             Ông ta muốn để đám người kia thông qua lần quyết chiến này có thể thấy rõ được thiên phú mạnh mẽ của Lâm Cảnh Thiên từ trên người Mục Long, đây mới là ý nghĩa tồn tại chân chính của đá mài đao.  

             Bởi vậy từ lúc mới bắt đầu, ông ta đã bảo để đám người nhìn xem như thế nào mới là một thiên tài thực thụ, đây mới là nguyên nhân mà lúc Lâm Cảnh Thiên vừa ra tay đã biểu hiện ra linh khí nén rồi.  

             Không làm thì thôi, mà đã làm thì phải tạo ra chấn động, chỉ có thủ đoạn kinh người nhất mới có thể làm được, mọi người mới nhớ kỹ Lâm Cảnh Thiên, nhớ kỹ đệ tử của Pháp Vương Nguyên Vô Thiên.  

             Nhưng mà bây giờ xem ra, kết quả cũng không phải giống như mong muốn của ông ta.  

             Lâm Cảnh Thiên dùng một tiếng hót gây chấn động, nhưng có vẻ Mục Long mới là con chim sẻ kia.  

             Có đôi khi chiến thắng một người vô danh cũng không tính là bản lĩnh thật sự, mà dẫm người ở đỉnh cao vinh quang xuống dưới chân mới là uy phong tuyệt đối!  

             Khi Lâm Cảnh Thiên biểu hiện ra tu vi Ngự Hồn cảnh đỉnh phong, biểu hiện ra chiêu nén linh khí, y chính là đỉnh cao trong lòng mọi người.  

             Nhưng Mục Long lại dùng hành động của mình để tát một cái thật mạnh vào mặt họ, bao gồm cả Pháp Vương Nguyên Vô Thiên.  

             Mọi người đều biết muốn nén được linh khí, bình thường có hai phương pháp, đầu tiên là dựa vào sức mạnh kinh khủng, thứ hai chính là dựa vào việc điều khiển linh khí trời đất thuần thục.  

             Lâm Cảnh Thiên đã dùng phương pháp thứ hai, mà Mục Long hắn lại dùng phương pháp thứ nhất, chỉ dựa vào sức mạnh đơn thuần!  

             Trong nháy mắt, quả cầu ánh sáng linh khí to bằng khay ngọc kia đã bị một bàn tay của Mục Long nén chặt đến mức chỉ nhỏ bằng một quả táo, gần như có thể dùng bàn tay nắm lấy.  

             Hắn đang dùng hành động nói cho đám người một sự thật: Theo các ngươi, có lẽ Lâm Cảnh Thiên nén linh khí đã đủ kinh ngạc, nhưng ở trước mặt ta lại hoàn toàn không đáng để nhắc tới.  

             Lúc trong lòng mọi người tràn đầy rung động, Mục Long lại làm ra một hành động cực kỳ điên cuồng khác.  

             Hắn nắm quả cầu ánh sáng linh khí kia trong tay, nâng một cái tay qua đỉnh đầu, một đợt sức mạnh kinh khủng lại bộc phát.  

             "Uỳnh!"  

             Quả cầu ánh sáng linh khí kia không thể chịu đựng được sức lực kinh khủng của Mục Long, đã bị bàn tay của hắn trực tiếp bóp nát!  

             Sóng xung kích kinh khủng nhấc lên một trận linh khí dâng trào trong hư không, cứ như có một cây nấm khổng lồ khuếch tán từ trong tay Mục Long vậy, giây phút này, đám người gần như có thể thấy rõ không gian nổi lên dao động.  

             Có thể tưởng tượng ra được uy lực của vụ nổ này kinh khủng đến mức nào, nhưng bàn tay của Mục Long lại vẫn bình yên vô sự.  

             Dường như hắn đang thị uy, lặng lẽ thị uy: Các ngươi đều xem Mục Long ta như đá kê chân, đá mài đao, muốn dẫm lên thân thể của ta để xưng danh, nhưng rất xin lỗi, ông đây rất cứng, nếu không sợ sứt đao thì cứ việc tới thử xem!  

             Trên ghế quan sát, Pháp Vương Nguyên Vô Thiên thấy cảnh này liền nhếch khóe miệng cười lạnh: "Có lẽ chỉ có đá mài đao như thế này mới có thể để cho người ta thấy rõ uy lực của một bảo đao thực thụ, đệ tử của Nguyên Vô Thiên ta sao lại chỉ có chút chiêu trò đấy? Trò hay vừa mới bắt đầu..."  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK