"Oẹ...oẹ...kinh tởm chết đi được..”, Thạch Vô Địch từ trong góc bay trở lại, không ngừng nôn khan.
Mục Long không thèm để ý tới nó, chỉ nhìn tình hình trận chiến bên kia.
Toàn bộ cơ thể của Kim Bá Thiên bị lún vào bên trong Hắc Oa, còn cuộc chiến giữa Hắc Oa và tàn hồn của thanh ma đao kia ngày càng trở nên gay cấn.
Với loại trận chiến này, Mục Long hoàn toàn không có khả năng tham gia, ngay cả một chút dư âm trong đó cũng đủ để tiêu diệt hắn ngàn vạn lần.
“Tiền bối, con rối đã bị giết chết, tiếp theo phải làm thế nào?”, Mục Long hỏi.
"Giải phóng tâm niệm chính nghĩa bên trong, khơi thông với ý chí của Bá Hoàng Trấn Ma Tượng. Chỉ có như vậy mới có thể ngăn chặn tất cả những điều này. Nếu không, hôm nay chính là ngày Ma tộc quay trở lại thế gian!"
"Mau lên, sức lực của ta sắp cạn kiệt rồi...”, giữa trận chiến của Hắc Oa và tàn hồn của Ma tộc, dấy lên những tiếng nổ vang trời.
Trong thanh Tàn Đao đó cũng vang lên cười u ám của tàn hồn Ma tộc: "Chậc, Ma tộc ta mạnh đến mức nào, sao có thể bị một Trấn Ma Tượng nhỏ bé trấn áp được, huống hồ hắn đã bị gục ngã rồi. Sau mười ngàn năm này, Ma tộc ta nhất định sẽ trở lại thiên địa, hôm nay các ngươi đều phải chết... "
Nhưng Mục Long không hề bị ảnh hưởng bởi tàn hồn Ma tộc đó, hắn đang không ngừng suy nghĩ, tự hỏi lòng mình.
"Tâm niệm chính nghĩa... chính nghĩa là gì?"
Đây dường như là một đạo lý rất rõ ràng, ai cũng biết, nhưng lòng người phức tạp, có cả hai mặt sáng và tối, giữ vững sự chính nghĩa đã không dễ dàng gì, huống chi là cô đọng chính nghĩa trong lòng thành một ý niệm và giải phóng nó ra?
Trừ khi có thể đạt được giác ngộ tuyệt vời như các nhà Phật giáo nói, một niệm thành Phật, một niệm thành Ma. Nếu không, muốn đạt được điều này, không phải công phu một sớm một chiều là có thể làm được.
Nhưng bây giờ Mục Long không còn lựa chọn nào khác, thậm chí không có thời gian để hắn do dự.
"Vì thiên địa lập tâm, vì nhân dân lập mệnh, vì các bậc thánh hiền xưa tiếp nối tuyệt học, vì thái bình cho muôn đời. Đây là châm ngôn của các bậc thánh hiền thượng cổ trong sách xưa, mỗi một câu đều liên quan đến sinh linh trong thiên địa, là lời nói công lý chính nghĩa nhất trong thiên hạ. Đáng tiếc, đây là chính đạo trong tâm của các thánh hiền, không phải là thứ ta có thể suy đoán vào lúc này..."
"Trời đất có chính khí, muôn hình vạn trạng. Bên dưới là sông núi, bên trên là mặt trời và các vì sao. Chính khí là năng lượng duy nhất của quang minh chính đại, có tác dụng xua đuổi tà ma. Nếu như không có năng lượng đó trong nhân gian thì ma quỷ sẽ hoành hành, yêu ma sẽ xuất hiện...nhưng đây là chính đạo của thiên địa, cũng không phải là thứ mà ta có thể suy đoán..."
"Nhưng, chính nghĩa trong lòng ta là cái gì? Hay nói cách khác, chính đạo như thế nào mới có thể giúp ta sản sinh cộng hưởng, ngưng tụ ra ý niệm chính nghĩa?”, tâm niệm của Mục Long xoay chuyển, trong nháy mắt, trong lòng loé lên vô số ý niệm.
Dần dần, dường như hắn cảm nhận được sâu trong trái tim mình có một loại sức mạnh không ngừng nảy mầm và lớn lên, nhưng nó luôn mờ mịt, như thể bị ngăn cách bởi một kết giới.
"Chỉ có tâm niệm chính nghĩa mới có thể đánh thức và khơi thông ý chí của Bá Hoàng Trấn Ma Tượng. Nếu như vậy thì Bá Hoàng Trấn Ma Tượng chính là đại diện cho tinh thần chính nghĩa!"
"Đúng vậy, Thái Cổ Long Tượng, thuỷ tổ của tộc này đã từng dùng thân thể của Long Tượng để trấn áp luyện ngục vô biên và tiêu diệt rác rưởi của thiên hạ, đây là chính đạo. Là hậu duệ của Thái Cổ Long Tượng, Bá Hoàng Trấn Ma Tượng ở đây để trấn áp Ma tộc, tuy thân thể tàn lụi nhưng tinh thần xả thân bảo vệ chính nghĩa thì bất diệt!"
"Đúng, bảo vệ!"
"Công lý tồn tại là vì được bảo vệ, thứ cần bảo vệ chính là công lý, thánh nhân bảo vệ bá tính, danh tiếng muôn đời, thiên địa chính nghĩa, sông trời vĩnh viễn không đổi, cho dù thân thể hư tổn thì sứ mệnh bảo vệ của tộc Long Tượng vẫn trường tồn mãi mãi".
"Mặc dù ta không có tâm rộng lớn như các vị thánh nhân trong thiên địa đó, nhưng trong lòng ta cũng có chính nghĩa, ta tu hành là vì bảo vệ tất cả những gì ta quan tâm!"
Giờ phút này, trong lòng Mục Long xuất hiện rất nhiều bóng dáng, những bóng dáng này vô hình hóa thành một loại sức mạnh, ngưng tụ trong tâm trí hắn, sắc mặt hắn trở nên uy nghiêm kiên định!
"Trấn Ma Tượng tiền bối, mặc dù vãn bối Mục Long không có uy lực của một hoàng giả như ngài, nhưng ta có những thứ ngài muốn bảo vệ, giống như ngài đã từ bỏ sinh mệnh để trấn áp Ma tộc. Bây giờ tàn hồn của Ma tộc đã xuất hiện và muốn phá vỡ sự bảo vệ của ngài. Vãn bối muốn ngăn chặn tất cả những điều này, nhưng thực lực hiện tại quá yếu, nếu linh hồn anh hùng của ngài là bất diệt, xin hãy nghe theo lời kêu gọi của ta!"
Mục Long mở mắt ra, ánh mắt cực kỳ tập trung, giọng nói vang lên như tiếng chuông, vang vọng khắp Trấn Ma Thiên Uyên: “Quỷ Hề…trở lại!
Ý niệm của Mục Long giống như những thanh gươm, xuất phát từ trái tim, vô cùng chân thành, cảm ngộ linh hồn anh hùng của chính nghĩa trong bóng tối.
Thời gian cứ thế trôi qua từng phút từng giây, với sự khai thông thường xuyên của Mục Long, những thay đổi đáng kinh ngạc bắt đầu xảy ra xung quanh người hắn.
Đầu tiên, có sự chấn động trong Trấn Ma Thiên Uyên, mọi thứ dường như thức dậy sau một giấc ngủ say.
Trên tế đàn bắt đầu rung chuyển liên hồi, phát ra âm thanh ầm ầm, mọi thứ bắt đầu lắc lư, dịch chuyển và sắp xếp lại theo một quỹ đạo huyền ảo.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Mục Long, bốn mươi chín bệ tế đàn xung quanh bắt đầu phát ra ánh sáng đỏ cực kỳ chói mắt, giống như ánh lửa đêm đông, trong phút chốc, hoàn toàn thay đổi hình dạng.
Những tế đàn kia biến thành một bức tượng đá, tổng cộng bốn mươi chín bức, tất cả đều thuộc cùng một loại sinh linh, Bá Hoàng Trấn Ma Tượng sống động như thật.
Chúng có hình dáng cao ngạo như núi, vẻ mặt khinh thường, khí thế như thần, nhìn xuống dưới đất, cho dù là tượng đá cũng toát lên vẻ uy nghiêm cực kỳ đáng sợ.
Mơ hồ có thể nghe thấy những tiếng voi gầm hư ảo, khiến mọi âm thanh ma mị xung quanh đều biến mất trong tích tắc.
"Không...không thể nào, các ngươi chỉ là loài người nhỏ bé, sao có thể giao tiếp với tộc này!"
Tàn hồn của Ma tộc đang không ngừng chiến đấu với Hắc Oa vừa nhìn thấy cảnh này liền bị sốc, thậm chí giọng nói cũng bắt đầu run lên.
Khi bốn mươi chín pho tượng đá hiện ra, trong lòng tàn hồn bùng lên một tia sợ hãi, uy lực của ma đao dường như bị trấn áp rất nhiều.
Thấy vậy, Mục Long vui mừng khôn xiết.
"Có vẻ như điều này thực sự rất hiệu quả!"
"Quỷ Hề trở lại!"
"Quỷ Hề...trở lại!"
...