Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Đúng lúc này, mấy vị cao thủ Ngự Hồn cảnh khác đột nhiên ngăn cản, bọn họ đương nhiên cũng có tính toán của mình.  

             “Sao, ý gì?”, Tống Lăng Kiệt và Tào Diệp đằng đằng sát khí, hai người đang chuẩn bị một kích giết chết Mục Long. Nhưng đúng lúc này, vậy mà lại có người dám ngăn cản bọn họ, sự tức giận trong lòng không tài nào hình dung được.  

             "Hai vị nhất định đừng hiểu lầm, vốn dĩ trước khi tham gia thí luyện, các tông môn trưởng lão đã từng nói, đối với Mục Long, ai cũng có thể giết, nếu hai vị có thể giết được thì chúng ta cũng có thể giết được".  

             "Nếu như hai vị có thù oán sâu đậm với Mục Long, nể mặt mọi người đều là đồng môn, chúng ta nhường cơ hội giết Mục Long cho hai vị cũng không sao, chỉ có điều sau khi Mục Long chết, những thứ trên người hắn nên phân chia như thế nào, đây mới là điều quan trọng nhất!"  

             Trong mắt nhiều người, Mục Long chính là bảo vật dưới hình người, theo như mọi người đều biết, hắn có hai thanh bảo kiếm linh khí tuyệt phẩm, hai bộ linh quyết thượng đẳng, tạm thời không nhắc đến đan dược. Hiện tại, thí luyện vẫn chưa kết thúc, bản đồ trên người Mục Long cũng rất có giá trị.  

             Quan trọng hơn là hôm nay bọn họ đã tận mắt chứng kiến tốc độ tìm kiếm yêu hồn của Mục Long, gần như một nửa diện tích đều là do một mình Mục Long tìm kiếm, cho nên số lượng yêu hồn trên người hắn lúc này hẳn là rất nhiều, nhất định là con số đáng kinh ngạc.  

             Nhân gian có câu, tiền tài động lòng người, ai có thể giết chết Mục Long không quan trọng, bọn họ chỉ quan tâm có thể thu được bao nhiêu lợi ích từ trên người Mục Long mà thôi.  

             "Ta vẫn đứng đây không chút thương tổn nào, vậy mà mấy người đã bắt đầu lên kế hoạch phân chia đồ đạc trên người ta ra sao, như vậy có hơi sớm rồi đấy!"  

             Ngay khi một số cao thủ Ngự Hồn cảnh đang lên kế hoạch bàn bạc kỹ lưỡng về quyền sở hữu bảo vật trên người Mục Long thì hắn chậm rãi lên tiếng, giọng điệu lạnh như quỷ, ánh mắt đầy sát khí!  

             Những lời này vừa nói ra, trong lòng mọi người lại bắt đầu run lên.  

             Đây gọi là gì? Trước sự uy hiếp của cường giả Ngự Hồn cảnh, vẫn còn dám khiêu khích như vậy, thật sự cho rằng tuổi thọ của bản thân quá dài sao? Đa số mọi người đều nghĩ vậy.  

             Tống Lăng Kiệt và Tào Diệp vốn muốn giết Mục Long, ban đầu là để trả thù, nhưng trên người Mục Long có rất nhiều bảo vật, đặc biệt là có linh quyết thượng đẳng. Nếu có thể lấy được thì chắc chắn sẽ nắm được tiên cơ. Nếu như nói bọn họ không có hứng thú, tất nhiên là không thể nào.  

             Bọn họ đã coi Mục Long là con mồi tìm đến cửa, định một mình chiếm trọn, không muốn chia sẻ cho người khác, cho nên bọn họ rất chán ghét sự lôi kéo của một số cao thủ Ngự Hồn cảnh. Hiện tại, những lời của Mục Long đúng lúc cho bọn họ lý do nổi giận chính đáng.  

             "Nếu như ngươi đã nóng lòng muốn chết như vậy thì ta sẽ tác thành cho ngươi!"  

             "Mục Long, nộp mạng đi!"  

             Trong nháy mắt, Tống Lăng Kiệt và Tào Diệp như thể không kìm nén được tức giận, giữa những tiếng gầm rú của bọn họ, linh lực trào ra từ lòng bàn tay, lao về phía Mục Long.  

             "Mục huynh..."  

             Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Sở Tuỳ Duyên có chút lo lắng, mặc dù biết Mục Long có thể giết chết sự tồn tại của Ngự Hồn cảnh, nhưng hắn ta chỉ là ước lượng đại khái về thực lực của Mục Long.  

             Nhưng hiện tại, đây là hai cao thủ thuộc Ngự Hồn cảnh, trên đảo Phục Ma này, bọn họ là một thế lực cực kỳ mạnh mẽ.  

             Những đệ tử tham gia thí luyện khác cũng đồng loạt trợn tròn mắt.  

             Đây là sự tấn công của cường giả Ngự Hồn cảnh đấy, bọn họ vừa ghen tị vừa đặc biệt chú ý đến chi tiết trong đó, nói không chừng còn có thể được dẫn dắt, sớm đột phá lên Ngự Hồn cảnh.  

             Về phần kết cục của Mục Long, không ai nghi ngờ gì cả, hai vị cao thủ Ngự Hồn cảnh đồng thời ra tay tiêu diệt, một tên chỉ ở Bích Cung cảnh sao có thể sống sót?  

             Lúc này, linh lực giống như thủy triều, mênh mông như biển lớn, mang theo sự hủy diệt ào tới.  

             Dưới bầu không khí kinh khủng như vậy, trong lòng những đệ tử dưới Ngự Hồn cảnh không khỏi xuất hiện một suy nghĩ, đó chính là những người dưới Ngự Hồn cảnh đều là con sâu cái kiến.  

             Tuy nhiên, sự thực là như vậy thật sao?  

             Cảnh tượng tiếp theo có lẽ là cảnh tượng ly kỳ và chấn động nhất mà bọn họ từng chứng kiến trong đời!  

             Nhìn thấy hai luồng linh lực đó, giống như dòng thác đổ xuống, lao về phía Mục Long, khi hai người này muốn trực tiếp giết chết Mục Long ngay lập tức thì Mục Long đã di chuyển.  

             Một tiếng gầm giận dữ phát ra từ cơ thể của Mục Long.  

             Sức mạnh dữ dội của khí huyết giống như một ngọn núi lửa đã thức tỉnh, bay lên bầu trời, hùng vĩ hoành hành, khiến gió mây cũng phải đổi màu.  

             Chân thân trấn ngục lại được kích động, nhục thân của Mục Long đạt đến một mức độ đáng sợ hơn nữa.  

             Bụp!  

             Đúng lúc này, Mục Long trực tiếp tung ra hai quyền, lần lượt giáng vào đòn công kích của hai người kia.  

             Sức lực này cực kỳ đáng sợ, khi hắn chuẩn bị xuất quyền, không gian mà nắm đấm đi qua bị ma sát thành tiếng, dường như sắp nổ tung.  

             Về phần uy lực thì càng thêm kinh khủng, vẫn là ý nghĩa sâu xa của Nộ Đào Cửu Trọng Phá.  

             Chỉ với sức mạnh của nhục thân đã vô cùng kinh người rồi, sức mạnh gấp chín lần, nghĩ thôi cũng biết kinh khủng đến mức nào.  

             Bùm!  

             Một âm thanh khủng khiếp vang dội khắp bầu trời!  

             Cơ thể Mục Long giống như một pho tượng, không hề nhúc nhích, còn hai luồng linh lực đủ để giết chết tất cả sinh linh dưới Ngự Hồn cảnh lúc này lại giống như bông vải, không ngừng tụ lại và bị nén chặt trước nắm đấm của Mục Long.  

             Sức mạnh của nhục thân, đè nén linh lực!  

             Ngay cả tu sĩ thuộc Ngự Hồn cảnh cũng không có khả năng làm được chuyện này.  

             Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, những đệ tử thuộc Bích Cung cảnh có lẽ không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mấy vị cao thủ Ngự Hồn cảnh lại là người phản ứng đầu tiên, trong mắt bọn họ hiện lên vẻ kinh hãi không gì sánh được.  

             Là cường giả Ngự Hồn cảnh, sau khi khống chế linh lực, bọn họ biết ý nghĩa của việc có thể đè nén linh lực là gì! Điều đó thể hiện một uy lực mạnh mẽ, đòn đả kích có tính huỷ diệt!  

             Nhưng nếu muốn đè nén linh lực, đâu dễ dàng gì?  

             Không những cần có sức mạnh thần hồn mạnh mẽ, mà còn phải có một nhục thân mạnh mẽ, chỉ khi có hai loại sức mạnh này hỗ trợ lẫn nhau mới có thể làm được điều này.  

             Nhưng bây giờ, Mục Long chẳng qua chỉ là một tên Bích Cung cảnh nhỏ bé, hiển nhiên là không thể có thần hồn, cho nên chỉ có một loại khả năng, dựa vào sức mạnh của nhục thân!  

             Nghĩ đến đây, mấy cường giả đang theo dõi trận chiến đều giật mình sợ hãi, âm thanh hít thở sâu đột nhiên lần lượt vang lên.  

             "Sao...sao có thể?"  

             "Bích Cung cảnh sao có thể sở hữu nhục thân khủng khiếp như vậy?"  

            

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK