Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Dị hỏa nhập thể là chuyện cực kì nguy hiểm, chỉ cần nửa điểm sai sót là sẽ bị thiêu đốt hoàn toàn, dù sao dưới uy lực của dị hỏa thiên địa thì huyết nhục không đáng nhắc tới.  

             Nhưng Mục Long thì khác, máu huyết phát sáng đó đã chiếm cứ Ma Linh Mị Hỏa, có cùng ngọn nguồn với Mục Long, vào trong cơ thể Mục Long giống như trở về với cơ thể mẹ, đương nhiên sẽ không tổn hại tới Mục Long.  

             Có điều, sau khi Mục Long thành công thu lấy Ma Linh Mị Hỏa thì cũng không vội vàng tu luyện, bởi vì vẫn còn có một việc nữa, đợi hắn xử lý xong xuôi đã, đó chính là Hồn Anh Yêu Thụ.  

             Vật này tuy hung hãn nhưng tuyệt đối chưa tới mức phát rồ mất trí, những tội ác đã phạm phải trước đó đều là do bị Ma Linh Mị Hỏa khống chế.  

             Hiện tại, linh trí của Ma Linh Mị Hỏa đã bị Mục Long giết chết, Hồn Anh Yêu Thụ này cũng đã khôi phục lại được thần trí.  

             Thân thể vốn dĩ đen thui của nó trở lại màu xanh biếc ban đầu, tản phát ra sinh cơ nồng hậu mà tinh túy.  

             Đột nhiên thân cây của nó lay động một trận, mười mấy quả Hồn Anh còn sót lại trên những cành cây đều rụng hết xuống, lơ lửng trong không trung, hội tụ lại một chỗ rồi từ từ trôi về phía Mục Long.  

             Thần trí của nó đã hồi phục, cũng đã hiểu ra tất cả, nó muốn dùng chỗ Hồn Anh quả này để cảm tạ ơn cứu mạng của Mục Long.  

             "Được, chỗ Hồn Anh quả này ta xin nhận, ngươi phải ghi nhớ từ nay về sau tập trung tu hành, tuyệt đối không được như trước làm ra những việc thương thiên hại lí nữa!", Mục Long dặn dò Hồn Anh Yêu Thụ.  

             "Lao xao!"  

             Nghe vậy, Hồn Anh Yêu Thụ khẽ gật gật tán cây, trả lời câu nói của Mục Long, sau đó lui về sâu bên trong rừng Hàn Nguyệt.  

             Theo lí thường, trời cao rất có đức hạnh, Mục Long cũng chưa từng đuổi cùng giết tận Hồn Anh Yêu Thụ, mà lựa chọn cho nó một con đường sống.  

             Sau đó, Mục Long lấy ra một quả Hồn Anh trước mắt, nhẹ nhàng cắn một miếng, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhẹ.  

             "Chỉ còn chín ngày nữa là kết thúc thí luyện đảo Phục Ma, hiện gờ ta có Ma Linh Mị Hỏa trong tay, nên nắm bắt thời gian để tu luyện Thiên Phạt Chi Nhãn thôi".  

             Thời gian tiếp theo, Mục Long ở sâu trong rừng hàn vụ, tìm một nơi kín đáo yên tĩnh làm nơi bế quan, tiến vào trạng thái tu luyện.  

             Thiên Phạt Chi Nhãn là thủ đoạn nổi danh ngang với Trấn Ngục Chân Thân, vào thời thượng cổ uy danh hiển hách, khiến trăm dân thiên hạ nghe tên đã biến sắc, luyện ngục tà ma, nghe tiếng đã sợ mất mật.  

             Trấn Ngục Chân Thân có ý nghĩa với tộc Long Tượng, thể hiện trong một chữ 'trấn', một thân trấn thiên địa, thể hiện rõ rệt thần uy vô thượng của tộc Long Tượng.  

             Còn Thiên Phạt Chi Nhãn lại thể hiện trong một chữ 'phạt', phạt đương nhiên là trừng phạt, trời xanh vô tình, nếu như phẫn nộ ắt sẽ trừng phạt thế gian, hủy diệt sinh linh.  

             Vì vậy, sự tồn tại của Thiên Phạt Chi Nhãn chính là để hủy diệt.  

             Năm đó, luyện ngục bạo động, tà ma loạn thế, Long Tượng thái cổ phẫn nộ bèn khai mở Thiên Phạt Chi Nhãn, giải phóng Hồng Liên Nghiệp Hỏa vô tận, thiêu đốt mọi tội nghiệt, mặc kệ ngươi hung uy cái thế hay vô pháp vô thiên cũng khó tránh khỏi kết cục hồn phi phách tán!  

             Đồng thời, càng là thủ đoạn có uy lực tuyệt luân thì khi tu luyện lại càng khó khăn, thậm chí là nguy hiểm.  

             Thiên Phạt Chi Nhãn vốn giống như một sự tồn tại cấm kỵ, mức độ nguy hiểm khi tu luyện không hề thua kém Trấn Ngục Chân Thân, thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém!  

             Lúc này, Mục Long đang hết sức chăm chú, trong lúc vận chuyển Trấn Ngục Hồng Lô Kinh đã tập trung mọi ý niệm vào mi tâm của mình, khống chế Ma Linh Mị Hỏa, đồng thời Long Tượng huyết mạch trong cơ thể cũng đang hội tụ về phía mi tâm.  

             Mục Long muốn dùng huyết mạch Long Tượng làm chỉ dẫn cho Ma Linh Mị Hỏa cô luyện vào trong ấn ký Thiên Phạt Chi Nhãn, chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn kích hoạt ấn ký, luyện thành Thiên Phạt Chi Nhãn.  

             Quá trình này cực kỳ thống khổ.  

             Nỗi đau luyện huyết, linh hồn đau đớn, ngoài việc thân thể của hắn đang không ngừng chịu sự thiêu đốt của Ma Linh Mị Hỏa ra thì thần trí tinh thần của hắn cũng đang phải chịu giày vò.  

             Hắn bắt buộc phải duy trì sự tập trung cao độ nhất bất cứ lúc nào, chỉ hơi sơ sảy thôi là sẽ có khả năng vạn kiếp bất phục.  

             Hơn nữa quá trình này còn dài dăng dẳng.  

             Cùng với thời gian không ngừng trôi đi, toàn thân Mục Long đã bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, nếu không phải hắn là một người đạo tâm như ma, ý chí hào hùng thì e là lúc này sớm đã cạn kiệt tinh thần mà chết rồi.  

             Đúng bốn ngày bốn đêm, Mục Long luôn ở trong trạng thái này, hơn nữa Ma Linh Mị Hỏa và ấn ký Thiên Phạt Chi Nhãn càng dung hợp sâu hơn thì sự đau khổ tại mi tâm của hắn cũng không ngừng tăng lên.  

             Đó là sự đau đớn chạm tới linh hồn, giống như có hàng vạn mũi kim nhọn đang cùng lúc đâm vào linh hồn của hắn, gần như khiến Mục Long đau đến mức muốn chết mà không xong.  

             Nhưng Mục Long chỉ có thể cắn răng chịu đựng tất cả những thứ này.  

             Hắn hiểu rõ rằng con đường tu hành từ xưa tới nay đều không thuận buồm xuôi gió, chỉ có trải qua đủ khó khăn trắc trở mới có thể đạt được phiên bản mạnh nhất của chính mình.  

             Chớp mắt lại thêm một ngày một đêm nữa trôi đi, tất cả những nỗi khổ trải qua trong một ngày một đêm này chỉ có nhiều hơn chứ không ít đi so với bốn ngày bốn đêm trước đó, đến cuối cùng Mục Long thậm chí còn có cảm giác gần như sụp đổ.  

             Mục Long cảm thấy đầu óc của hắn như đang nứt toạc ra vậy.  

             "Răng rắc!"  

             Vào khoảnh khắc cuối cùng khi Ma Linh Mị Hỏa kèm với huyết dịch dung nhập với ấn ký thì gần như đã chấn triệt linh hồn của Mục Long.  

             Mi tâm của hắn nứt ra một lỗ, máu tươi từ vết thương chậm rãi chảy xuống, gần như nhuộm hết cả khuôn mặt Mục Long, cả người thoạt nhìn trông vô cùng đáng sợ.  

             Trong vết thương đó rõ ràng là một con mắt, một con mắt dựng thẳng đứng đang đầm đìa máu tươi, nó vô tình, lạnh nhạt, ánh sáng phát ra khiến người ta khiếp đảm.  

             Đây tựa hồ là con mắt áp đảo muôn dân trăm họ, sự tồn tại của nó không phải để nhìn ngắm mà là để trừng phạt, để hủy diệt.  

          

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK