Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Song, trong long Mục Long vẫn rất tò mò, rốt cuộc thì mấy vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì?  

             Theo lời tàn hồn Ma tộc kia thì thời buổi này đã không còn Ngọc Hoàng, số trời biến mất, thánh hiền không ra là sao?  

             Có lẽ điều này liên quan đến một số bí mật từ xưa, đối với chuyện này, trước đây Mục Long cũng chưa từng nghe mẹ nhắc tới.  

             "Con tới đây chắc là vì muốn có được truyền thừa của ta, con có thể dùng ý chí đánh thức tàn hồn của ta thì đúng là đã có tư cách tiếp nhận truyền thừa. Còn chuyện có thành công hay không, vậy phải xem tạo hóa của con".  

             "Có điều, trước khi tiếp nhận truyền thừa, ta phải nói cho con biết một chuyện đó là huyết mạch tộc Trấn Ma Tượng ta đã bị Ma tộc nguyền rủa!", Trấn Ma Tượng nói đến chuyện này thì trong giọng nói lộ ra một sự tức giận và oán hận.  

             "Nguyền rủa...", Mục Long nghe vậy thì thay đổi sắc mặt.  

             Nguyền rủa là một loại sức mạnh quỷ dị có thể ảnh hưởng đến số phận, mà nguyền rủa bị gieo trong huyết mạch lại càng đáng sợ.  

             "Huyết mạch tộc Trấn Ma Tượng bị cắt đứt cũng là bởi vì nguyền rủa ư?", Mục Long hỏi.  

             "Đúng vậy, vốn dĩ ta còn có một cô con gái, tiếc là...", Trấn Ma Tượng nói đến đây dường như nhớ tới một số chuyện cực kỳ bi ai, dừng lại.  

             Mục Long có thể nhận ra, có vẻ con gái của ông ta cũng vì nguyền rủa mà đã gặp chuyện không may.  

             "Tiền bối, rốt cuộc thì mấy vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì?", cuối cùng Mục Long cũng không nhịn được mở miệng hỏi.  

             Hắn cảm thấy, dù là Ma tộc hay tộc Trấn Ma Tượng thì nguyên cớ của chuyện này đều phải nói từ mấy vạn năm trước.  

             "Ngàn vạn năm trước à... Đó là một thời đại mà rất nhiều người đều không muốn nhớ lại. Ngọc Hoàng chết, số trời biến mất, bóng tối bao phủ bầu trời, máu tươi nhuộm đẫm mặt đất, nhật nguyệt ảm đạm không ánh sáng, sinh linh như cỏ rác. Ta cũng chỉ là nhìn thấy một phần trong ký ức của tổ tiên thôi, thời đại ấy bị gọi là thời đại của bóng tối và máu".  

             Trấn Ma Tượng nói xong, đôi mắt dọc giữa trán bắn ra một luồng sáng, trực tiếp truyền một số hình ảnh trong ký ức cho Mục Long.  

             "Thời đại ấy, hình như trong đất trời có xuất hiện một loài vật cực kỳ khủng bố tàn sát muôn dân, hơn nữa còn vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Vạn tộc và Ngọc Hoàng cũng bị bắt trả cái giá lớn là sinh mệnh mới có thể ngăn cản chúng. Nhưng loài sinh linh này cũng không phải Ma tộc, mà là một loài cấm kỵ nên đời sau ngay cả tên của họ cũng không dám nhắc tới".  

             "Ở thời đại của bóng tối và máu, cao thủ trên đời chết như rạ, chỉ là tộc Trấn Ma Tượng của ta thôi đã có hai phần ba thành viên chết trận. Những người đó đều là người mạnh nhất trong tộc ta, có thể phi thiên độn địa. Không thì sao đám Ma tộc kia có thể lợi dụng cơ hội ấy mà trỗi dậy?"  

             "Ngàn năm trước, Ma tộc chỉ là một loài sinh linh hèn mọn, là đầy tớ của tộc Trấn Ma Tượng ta mà thôi. Bọn họ tồn tại là vì hấp thu tội ác trên thế gian này, khiến đất trời trong lành".  

             "Nhưng sau khi thế gian trải qua cuộc biến động bóng tối, khắp nơi đều hoang vu, tội ác tội nghiệt ngập trời, rất nhiều cao thủ lựa chọn ngủ đông. Các tộc cũng nghỉ ngơi dưỡng sức, tộc Trấn Ma Tượng ta tổn thất nghiêm trọng nên đám nhãi nhép kia mới lợi dụng cơ hội ấy quậy phá, tụ tập tội ác rợp trời gây tai nạn và rắc rối cho thế gian, giết hại sinh linh".  

             "Cuối cùng, tuy họ lại bị trấn áp tiếp, nhưng tộc Trấn Ma Tượng ta cũng trả một cái giá vô cùng đau đớn, hoàn toàn không gượng dậy nổi. Hơn nữa, chúng ta còn bị đám nhãi nhép kia dùng sức mạnh tội nghiệt gieo nguyền rủa. Loại nguyền rủa này sẽ kéo dài trong huyết mạch, điều này đối với Yêu tộc có truyền thừa huyết mạch thì quả thật là một mối họa ngập đầu!", Trấn Ma Tượng nói đến cuối cùng thì nghiến răng nghiến lợi.  

             Điều này giống như một tướng quân liều chết giết địch bên ngoài, sau khi trả một cái giá vô cùng thảm khốc thì không chết trong tay kẻ địch, mà là sau khi về nhà lại bị con chó trong nhà cắn chết, quả thật là ức không tả nổi.  

             "Lẽ nào, loại nguyền rủa này không có cách nào hóa giải ư?", Mục Long nghe, cũng cảm thấy đồng cảm.  

             Chỉ là hắn cảm thấy không cam, không cam cho chủng tộc đã vì muôn dân trả một cái giá vô cùng to lớn, bảo vệ chính nghĩa cứ như thế đi đến bờ bị diệt sạch. Tại sao ông trời lại có thể đối xử không công bằng như thế với họ?  

             "Cách hả? Có hai cách, nhưng cũng lại như không có", Trấn Ma Tượng tự giễu cười.  

             "Tuy nguyền rủa của Ma tộc rất mạnh, nhưng cũng không khó giải, chỉ là tộc ta đã không còn gì nữa, nếu ở thời kỳ đỉnh, trong tộc của ta có chân huyết của tổ sư đại nhân Long Tượng thì có thể loại bỏ tất cả tội nghiệt trên thế gian, chỉ là nguyền rủa thôi, có đáng là gì?"  

             "Tiếc là, vì trấn áp sinh linh đáng sợ kia trong thời đại của bóng tối và máu, chân huyết của tổ sư đã bị tiêu hao hết".  

             "Còn cách còn lại?", Mục Long nghe mà cực kỳ không cam, hỏi tiếp.  

             "Còn một cách nữa, nhưng đó chỉ là truyền thuyết, chẳng ai biết nó có thật hay không. Thiên Yêu đại nhân, đây là một truyền thuyết trong cả Yêu tộc. Vị Thiên Yêu đại nhân ấy sẽ loại bỏ hết tất cả tai nạn và mang đến một cuộc sống mới cho cả Yêu tộc".  

             "Chỉ là, truyền thuyết này thật sự quá xa xôi, từ xưa đã làm cho người ta nghi ngờ về độ đáng tin rồi. Có lẽ, đây chỉ là lời nói dối thiện chí do các tiền bối Yêu tộc bịa ra để con cháu đời sau nhìn thấy được hy vọng ở bước đường cùng mà thôi..."  

             "Mặc dù vị đại nhân kia có thật, nhưng ngàn vạn năm trước cũng chưa từng xuất hiện, sao có thể làm tộc Trấn Ma Tượng ta gặp phải cơ chứ? Thế nên, hai cách ấy có cũng như không".  

             "Đây có lẽ là số phận của tộc Trấn Ma Tượng ta, dù có diệt tộc ta cũng không câu oán hận. Chỉ là, trong lòng vẫn có một sự tiếc nuối đó là không thể giết sạch đám Ma tộc nhãi nhép kia. Nếu bọn họ trở lại, tộc Trấn Ma Tượng ta có thành quỷ cũng không yên tâm!"  

             "Có điều, đứa nhỏ này, con muốn nhận lấy truyền thừa của ta thật sao? Yêu Tộc chúng ta là dùng truyền thừa huyết mạch, mà huyết mạch của ta lại có chứa sức mạnh nguyền rủa. Vì lẽ đó mà tất cả Yêu tộc đều không thể dung hợp huyết mạch của ta. Chỉ có Nhân tộc chưa ngưng tụ thần hồn mới có chút khả năng. Nhưng nếu không thành công thì chỉ có một con đường chết thôi!", Trấn Ma Tượng cẩn thận dặn dò.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK