Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             "Chỉ là, thể Thiên Yêu muốn đạt tình trạng “Tiểu Thành” thì phải dung hợp rất nhiều chân huyết Yêu Thần, điều này đối với Long ca ca mà nói, đúng là quá mức xa xôi..."  

             "Máu Thiên Yêu, sức mạnh tạo hóa...", trong lòng Mục Long cảm thấy đắng chát, chân huyết Yêu Thần cực kỳ hiếm có, muốn để thể Thiên Yêu đạt đến Tiểu Thành, đúng là không thể xong trong một sớm một chiều được.  

             "Chẳng lẽ... không có biện pháp khác sao?", chỉ cần trợ giúp Vân Kinh Hồng chữa trị bản nguyên, Mục Long không muốn từ bỏ bất cứ cơ hội nào.  

             "Phương pháp thứ hai còn xa hơn cái thứ nhất, trên thế gian từng có một loại đan dược gọi là "Bổ Thiên Đan", hội tụ tinh hoa của âm dương ngũ hành, cướp đoạt tạo hóa càn khôn, có tác dụng vá trời lấp đất, chỉ là...", Hoan Nhi nói đến đây, đột nhiên im lặng.  

             "Chỉ là cái gì?", nghe nói đến ba chữ "Bổ Thiên Đan", hai mắt Mục Long lập tức sáng lên, truy vấn.  

             "Chỉ là Bổ Thiên Đan này vô cùng quý giá, cho dù ở thời kỳ Thái Cổ cũng không gặp được nhiều lắm, hơn nữa phương pháp luyện chế lại cực kỳ phức tạp, ngay cả những luyện đan sư vô cùng nổi tiếng kia cũng ít ai có thể luyện chế ra được Bổ Thiên Đan, bây giờ đã qua bao nhiêu năm tháng rồi, sợ là ngay cả phương pháp luyện đan cũng đã sớm thất truyền".  

             "Bổ Thiên Đan... Không thử một chút làm sao biết?", Mục Long cũng không hết hy vọng, hắn muốn nhanh chóng trợ giúp Vân Kinh Hồng thoát khỏi cảnh khốn cùng.  

             Hắn đã từng biến thành kẻ tàn phế trong một đêm, hiểu rất rõ về loại cảm giác mất mát thấm sâu trong người kia.  

             Có đôi khi cực khổ cũng không đáng sợ, đáng sợ là bản thân ở trong cực khổ, không nhìn thấy chút hy vọng nào, bây giờ Vân Kinh Hồng chính là như thế.  

             Đường đường là thể Băng Tâm Linh Lung, vốn là một cô gái thiên tài, cuối cùng tu vi khó mà tiến thêm, hơn nữa còn bị trấn áp ở dưới Khổ Tịch Hàn Nhai, phải tuyệt vọng cỡ nào chứ, nàng ấy đã đắm chìm trong bể khổ lâu lắm rồi.  

             Nghĩ đến điều này, trong lòng Mục Long liền có một loại cảm giác đau đớn khó mà hình dung, hắn muốn cho Vân Kinh Hồng nhìn thấy hy vọng một lần nữa, hắn muốn cứu vớt Vân Kinh Hồng.  

             Mà điều kiện đầu tiên chính là, cho dù tình huống như thế nào, bản thân Mục Long cũng phải tràn đầy hy vọng trước đã.  

             "Đan sư tỷ, sư tỷ đã bao giờ nghe nói đến một loại đan dược gọi là "Bổ Thiên Đan" chưa?", Mục Long bắt đầu nghe ngóng.  

             Dù sao Triệu Linh Đan cũng là con gái giáo chủ, từ nhỏ lớn lên trong tông môn, kiến thức cũng rộng rãi hơn người bình thường nhiều, nếu như trên đời này thật sự có Bổ Thiên Đan, nàng ấy nên nghe nói qua rồi mới đúng.  

             "Bổ Thiên Đan...", nghe nói đến cái tên này, trong đôi mắt xanh của Triệu Linh Đan hiện lên vẻ khó hiểu.  

             "Từ nhỏ ta đã đọc không ít điển tịch về đan dược, biết được đan dược trên thế gian này cũng giống như pháp bảo, có bảy loại cấp bậc là phàm, linh, huyền, bảo, đạo, thánh, thần, giống như "Cửu Khiếu Hóa Long Đan" vốn nên thuộc về ngươi chính là đan dược cấp đạo chứa "hoa văn Đan đạo", chỉ là quả thật ta chưa bao giờ nghe nói về Bổ Thiên Đan sư đệ ngươi nói".  

             "Nhưng nếu đã dám lấy hai chữ "Bổ Thiên" để đặt tên cho đan dược, chỉ sợ cấp bậc sẽ không thấp, sư đệ ngươi bỗng nhiên hỏi thăm, chắc là "Bổ Thiên Đan" này vô cùng quan trọng với ngươi đúng không?", Triệu Linh Đan hỏi.  

             Nghe vậy, Mục Long trịnh trọng gật đầu nói: "Đúng là Bổ Thiên Đan vô cùng quan trọng với ta".  

             "Lại nói, ở trong Tiêu Dao Thần Tông chúng ta, người có tài năng về đan đạo nhất chính là Đan Vương Hàn Thanh Tiêu của điện Đan Vương, nếu Bổ Thiên Đan vô cùng quan trọng với sư đệ, vậy sư tỷ sẽ đi hỏi Đan Vương hộ ngươi", Triệu Linh Đan cười nói.  

             "Vậy chuyện này làm phiền sư tỷ", Mục Long hành lễ cảm ơn.  

             "Sư đệ khách khí làm gì, đợi ta đến điện Đan Vương một chuyến, vừa có tin tức sẽ thông báo cho ngươi".  

             "Nếu ngươi không ngại thì cũng nên đi hỏi Tượng Vương đại nhân một chút, dù sao ông ta cũng là một vương giả, kiến thức hơn xa người thường, có lẽ ông ta sẽ biết được", Triệu Linh Đan đề nghị.  

             "Ừm, ta cũng đang có ý định này", Mục Long khẽ gật đầu, sau đó cả người chấn động, bay lên hư không, tiến về Đỉnh Vạn Tượng.  

             Từ khi Tượng Vương nhìn thấy Vân Bất Hối thì vẫn luôn suy nghĩ bế quan khổ tu, bước ra một bước cuối cùng, tăng lên Hoàng Giả cảnh.  

             Chỉ là một tháng trước phải trợ giúp Mục Long tăng thực lực lên, cho nên mới chậm trễ.  

             Bây giờ, Mục Long đã chiến thắng Lâm Cảnh Thiên, trong lòng Tượng Vương cũng không phải lo lắng cái gì cả, huống hồ lại lấy được Thần Ma Thiên Lộ của Nguyên Vô Thiên, bởi vậy sau khi trở lại Tượng Vương Phong đã lập tức bế quan.  

             Tất cả những điều này, Mục Long cũng biết được từ trong miệng đạo đồng Tiểu Hạc Nhi của Tượng Vương.  

             Bởi vậy Mục Long cũng không gặp được Tượng Vương, chỉ là trước khi bế quan, ông ta đã để lại một linh phù đưa tin cho hắn, để hắn nếu gặp trường hợp khẩn cấp có thể lấy linh phù để liên lạc.  

             Trừ cái đó ra còn có một phong thư, trên thư chỉ mấy lời ít ỏi, đại khái là căn dặn Mục Long tu hành cho tốt, tuyệt đối không thể lười biếng.  

             Mục Long nhìn qua Tượng Vương cung lớn như vậy, sau đó cẩn thận cất kỹ linh phù đưa tin kia, quay người dự định rời đi.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK