Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Đệ tử chấp pháp kia vừa nói xong liền cuộn pháp chỉ của Nguyên Vô Thiên lại lần nữa, đưa cho Mục Long.  

             Trên thực tế, phần lớn mấy lời sau đó của hắn ta đều là nói nhảm, dùng để che giấu lòng người, như vậy người ngoài sẽ không nghe ra được sự uy hiếp trong lời này.  

             Ý của Nguyên Vô Thiên rất rõ ràng: Ta muốn Mục Long ngươi đến biên cương, trong vòng hai tháng chém chết hai thiên tài ma đạo, nếu như không thể, đó chính là làm lỡ thời cơ chiến đấu, phá hỏng kế lớn của tông môn, đây là tội nặng!  

             "Mục Long sư đệ, nhận lấy pháp chỉ đi!", thấy Mục Long chậm chạp không động, đệ tử chấp pháp kia cố gắng cất cao giọng nhắc nhở Mục Long.  

             Thật ra thì ban đầu Mục Long cũng từng nghĩ đến việc không nhận, dẫu sao tính mạng quan trọng, cho dù không nhận pháp chỉ, kháng chỉ không tuân theo thì như thế nào?  

             Cho dù Nguyên Vô Thiên ông ta chính là Hộ giáo Đại Pháp Vương, nhưng cũng không thể một tay che trời, dẫu sao toàn bộ Tiêu Dao Thần Tông không chỉ có mỗi một Vương giả là Nguyên Vô Thiên.  

             Không nói đến việc lúc trước Bảo Vương từng nợ Mục Long một cam kết, mà Tượng Vương Quân Ngự Hoang lại là đại ca của Mục Long, trước khi bế quan đã từng để lại phù triện, nếu như bóp vỡ phù triện, Nguyên Vô Thiên có thể làm như thế nào được?  

             Có điều cuối cùng Mục Long vẫn đưa tay ra cầm lấy pháp chỉ, siết thật chặt trong tay, cùng lúc đó cánh tay cầm pháp chỉ của hắn bởi vì dùng sức quá lớn mà đang không ngừng run rẩy.  

             Bởi vì loại chuyện này mà làm phiền Bảo Vương hoặc Tượng Vương thì không khác nào giết gà dùng đao mổ trâu, không đáng giá.  

             Hơn nữa đây chẳng qua là bắt đầu trận chiến với Nguyên Vô Thiên mà thôi, nếu như hắn không nhận ý chỉ này thì chứng tỏ hắn đang hèn nhát.  

             Mục Long đã tu luyện tới hôm nay, vẫn luôn là thẳng tiến không lùi, cho dù trong bốn năm trở thành kẻ tàn phế cũng chưa từng lùi bước, bây giờ đã bước vào đạo tu hành, nếu như lùi bước sẽ làm đạo tâm của hắn sinh ra tỳ vết, ảnh hưởng đến việc tu hành ngày sau.  

             Cho nên Mục Long chỉ có thể nhận lấy pháp chỉ này, đồng thời cũng cho thấy thái độ của hắn, nói cho Nguyên Vô Thiên nếu ngươi đã để ý đến thể diện như vậy thì còn có thủ đoạn gì nữa cứ dứt khoát lấy ra là được!  

             Thấy Mục Long nhận lấy pháp chỉ, trong lòng mấy đệ tử chấp pháp vô cùng vui mừng, trước khi tới đây, bọn họ chỉ nhận được một mệnh lệnh, đó chính là để Mục Long tự nguyện nhận lấy pháp chỉ này.  

             Vốn dĩ bọn họ rất sợ sẽ xảy ra biến cố, cho nên vẫn luôn cẩn thận dè đặt, nhưng bây giờ xem ra là bọn họ quá lo lắng rồi.  

             Mệnh lệnh này được hoàn thành vô cùng thuận lợi, như vậy Pháp Vương ắt sẽ coi trọng bọn họ hơn một chút.  

             Nếu đã hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ cũng không cần ngụy trang nữa, vẻ mặt luôn tỏ ra sâu xa của đệ tử chấp pháp cầm đầu kia giờ phút này đã hiện ra rõ mồn một.  

             Nhưng lại là cười trên sự đau khổ của người khác, cộng thêm một cái gì đấy sâu xa rất khó hiểu.  

             Hai đạo chính ma giao đấu đã đủ nhiều con tốt hy sinh rồi, thêm một Mục Long hình như cũng chẳng nhiều thêm.  

             "Mục Long sư đệ có thể được Pháp Vương đại nhân coi trọng như vậy, bọn ta vô cùng hâm mộ, thôi, vậy ta sẽ ở Tiêu Dao Thần Tông đợi tin tốt lành, đợi đến khi hết thời hạn hai tháng, xem ngươi trở về điện Pháp Vương báo cáo nhận lệnh".  

             Lúc hắn ta nói bốn chữ "báo cáo nhận lệnh", trong mắt tràn đầy vẻ nghiền ngẫm, hiển nhiên ngay cả chính hắn ta cũng không tin.  

             Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới có thể gọi là "báo cáo nhận lệnh", nhưng có thể sao?  

             Nếu như Mục Long đi giết thiên tài ma đạo, như vậy vừa vặn có thể mượn đao giết người; nếu như Mục Long không đi, như vậy hai tháng sau thứ chờ đợi hắn chính là tông môn hỏi tội.  

             Mưu kế này có thể nói gần như là không hề có sai sót, làm sao Mục Long có thể không biết sự lợi hại trong đó được chứ?  

             Chỉ là hắn vẫn cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, chỉ nói một câu: "Được Pháp Vương coi trọng như vậy, vậy thì nhờ sư huynh cảm ơn thay ta!"  

             Lúc hắn nói câu này còn nhìn đệ tử chấp pháp một cái thật sâu, bàn tay đang cầm pháp chỉ càng thêm siết chặt, trong lòng lại lạnh lùng nghĩ: "Nguyên Vô Thiên, sẽ có một ngày ta sẽ cho ngươi biết tính kế ta thì phải trả giá thật lớn!"  

             "Được rồi, được rồi, mọi chuyện đến đây thôi, biên cương đang ở tình thế nguy hiểm, không được trễ nải, mời Mục Long sư đệ lập tức lên đường đi, thấy rằng đường xá xa xôi, Pháp Vương đặc biệt cho phép ngươi đi qua đại trận truyền tống của tông môn", đệ tử chấp pháp nở nụ cười dối trá, thúc giục Mục Long mau chóng lên đường, rất sợ nếu chậm một giây thôi sẽ xảy ra biến cố gì đó.  

             "Đại trận truyền tống?", theo Mục Long biết, tuy đại trận truyền tống có thể vượt qua không gian, nhưng mỗi một lần xây dựng hoặc là khởi động nó cần phải hao tốn rất nhiều tài nguyên, hơn nữa truyền tống càng xa thì tài nguyên bị hao tổn cũng càng nhiều.  

             "Vì một mình ta mà mở truyền tống trận, Nguyên Vô Thiên, ngươi đúng là chịu chơi", nghĩ tới đây, Mục Long cũng không nói nhiều nữa, nếu biết rõ không tránh khỏi, vậy thì chỉ có thể tiến lên không lùi, nếu có âm mưu gì thì cứ dẫm ở dưới chân là được.  

             Nhưng ngay lúc Mục Long đi ngang qua Cơ Như Long, bỗng nhiên nghe Cơ Như Long bật cười nhạt, cùng lúc đó hắn ta còn giảm thấp giọng nói, gần như chỉ có hắn ta và Mục Long mới có thể nghe.  

             "Mục Long, chắc hẳn ngươi không nghĩ đến ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay đi, lần này để ta xem ngươi có chết hay không!", trong giọng nói của hắn ta tràn đầy căm ghét, trong ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, còn có loáng thoáng sự sảng khoái khi đã báo thù được.  

             Thấy vậy, Mục Long cười lạnh một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ khinh bỉ: "Ngươi không cảm thấy bây giờ “bỏ đá xuống giếng” là quá sớm sao?", Mục Long dừng bước lại nói.  

             "Bỏ đá xuống giếng?", nghe được bốn chữ này, vẻ mặt Cơ Như Long trở nên nghiền ngẫm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK