Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             "Hôm nay trước mặt mọi người trong tông môn, Mục Long ta thề với trời, những lời ta vừa nói từng câu từng chữ đều là sự thật, nếu có nửa lời gian dối, trời tru đất diệt!"  

             "Ta dám thề không biết trưởng lão có dám không?", Mục Long ánh mắt quyết đoán, lời nói sắc như dao, mạnh mẽ khí phách, hắn nhìn thẳng vào lão giả áo xám, chất vấn hỏi.  

             Nếu như là người bình thường có thề với trời cũng chẳng sao nhưng tu sĩ thì khác.  

             Tu hành vốn là việc giành mạng sống với trời, một khi ra lời thề nếu như làm trái thì nhất định sẽ gặp báo ứng, hoặc là trong lúc đột phá cảnh giới sẽ trở thành tâm ma.  

             Vì thế, hễ là tu sĩ thì ắt không dám dễ dàng thề thốt, vậy mà lúc này Mục Long lại thề, quyết đoán kiên quyết như vậy, việc này thực sự khiến lão giả áo xám vô cùng khó xử.  

             Sớm biết Mục Long khó dây như vậy thì trước đó ông ta tuyệt đối không đồng ý với Giang Thiên Tứ đi nhắm vào Mục Long, nhưng đâm lao phải theo lao, chuyện đến nước này ông ta không còn lựa chọn nào khác.  

             "Ngươi... vô liêm sỉ, bổn trưởng lão có thân phận thế nào, sao có thể bằng vai phải lứa với hạng tội nghiệt như ngươi, việc rõ như ban ngày thế rồi, lưới trời lồng lộng há có thể cho phép ngươi xuyên tạc sự thật, đổi trắng thay đen?"  

             "Thôi đành, nếu đã có mưu đồ vu oan thì nếu như bổn trưởng lão không chứng minh sự trong sạch thì không đủ thể hiện khí phách của Tiêu Dao Thần Tông ta!"  

             Trưởng lão áo xám nói rồi đôi mắt sâu hoắm lướt qua từng người đám đệ tử thí luyện đó, sau đó lạnh giọng quát: "Nếu như ngươi nói bổn trưởng lão từng hạ lệnh cho mọi người giết chết ngươi, còn lập ra cái gì mà hội Đồ Long, thiết nghĩ, những đệ tử tham gia thí luyện này ắt hẳn đều biết, đúng hay sai cứ hỏi là rõ!"  

             "Bổn trưởng lão hỏi các ngươi, ta có từng hạ lệnh truy sát Mục Long không, các ngươi có từng nghe nói đến cái tên hội Đồ Long này không?", giây phút này, giọng nói của trưởng lão áo xám vô cùng to lớn, ông ta đảo mắt qua nhìn đám đệ tử tham gia thí luyện Phục Ma đó, ánh mắt tựa như giếng sâu, không hề có chút dao động.  

             Đệ tử có thể tham gia thí luyện Phục Ma đều là những tinh nhuệ của ngoại môn, đương nhiên không có ai là kẻ ngốc, lão giả áo xám đích thân lên tiếng hỏi như vậy, ý đồ trong đó không cần nói cũng biết.  

             Cho dù bọn họ đều biết sự thực bên trong nhưng thật thật giả giả, là hư hay thực chẳng qua chỉ là một câu nói của kẻ mạnh mà thôi.  

             Giờ phút này, tất cả đệ tử đều cúi đầu xuống, bọn họ lựa chọn im lặng, không có ai ngu xuẩn đến mức lúc này lại đúng ra lên tiếng cho Mục Long.  

             Lúc này đây có khác gì cảnh tượng ngày hôm đó, trước đảo Phục Ma, hai người Giang Thiên Vũ và Hoàng Thiện vu oan cho Mục Long chứ?  

             "Mục Long, chuyện đến nước này, ngươi còn gì để nói không? Cho dù ngươi có xảo biện như lưỡi gà, thậm chí dám mạo phạm sai lầm lớn nhất trong thiên hạ, lập ra lời thề thì có thể làm gì? Đúng sai phải trái, tự có trong lòng người, một đệ tử thì có thể là nói dối nhưng hiện giờ 600 đệ tử đều như vậy, lẽ nào tất cả bọn họ đều đang nói dối sao?"  

             Thấy thế, trong lòng lão giả áo xám âm thầm cười khẩy, những người này quả nhiên không ai ngu ngốc.  

             Nhưng đúng lúc này, sau lưng Mục Long đột nhiên truyền tới mấy giọng nói.  

             "Trưởng lão chớ vội, 600 đệ tử ngoại môn ta cũng không phải đều là hạng hèn nhát sợ phiền phức, ít nhất Sở Tùy Duyên ta thì không!"  

             "Đệ tử Mặc Linh Lung đã từng chứng kiến Giang Thiên Vũ, Hoàng Thiện lập nên hội Đồ Long, hơn 200 người trong 10 ngày sau khi vào đảo Phục Ma, ngày nào cũng tìm kiếm dấu chân của Mục Long, muốn giết chết hắn, cuối cùng đã vây Mục Long tại trước núi Phi Lưu!"  

             "Đệ tử Kim Bá Thiên cũng xin thề với trời, hôm đó đã thấy có người thiên vị Giang Thiên Vũ, vu oan Mục Long hãm hại thiên tài tông môn, ra lệnh cho 800 đệ tử ai ai cũng có thể giết chết Mục Long!"  

             Dạ Tuyết, Nhan Ly, Lam Anh cũng đứng phía sau Mục Long, thái độ vô cùng quả quyết.  

             Trong ánh mắt của họ tràn ngập vẻ kiên quyết, cho dù bọn họ biết cái giá phải trả khi làm như vậy, bọn họ chỉ là nhân vật nhỏ, trong tông môn đắc tội mấy vị trưởng lão sẽ phải đối mặt với hậu quả thế nào.  

             Nhưng lúc này, vì bằng hữu, vì huynh đệ, vì một chữ nghĩa, càng là vì chính khí trong lòng mà bọn họ đã không thể không lựa chọn như vậy.  

             Kim Bá Thiên căm phẫn trào dâng hơn cả, ánh mắt đỏ hoe, nhìn vào đám đệ tử nói: "Kim Bá Thiên ta không phải người giỏi ăn giỏi nói, ta chỉ biết một đạo lý, bất luận là tu hành hay làm người thì phải giữ được hai chữ lương tâm!"  

             "Hôm đó, bên hồ Ma Diễm, Hồn Anh Yêu Thụ làm loạn, nếu không phải do Mục Long ra tay thì ai có thể sống sót rời khỏi đó?"  

             "Hôm nay, Hoàng Thiện muốn tự bạo, kéo theo tất cả mọi người cùng chết, nếu không phải nhờ Mục Long trấn áp thì giờ còn có mấy người sống nổi?"  

             "Nếu như Mục Long đúng là kẻ lạm sát người vô tội thì hôm đó những đệ tử còn sót lại của hội Đồ Long, hơn một trăm người sao có thể sống đến tận bây giờ?"  

             "Người đang làm trời đang nhìn, ngẩng đầu ba tấc có thần minh! Huống hồ các ngươi có biết trong cấm địa màu đen đó..."  

             "Mập, đủ rồi!", Mục Long trực tiếp ngắt lời Kim Bá Thiên, liếc mắt nhìn một lượt đám đệ tử, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt, hắn sớm đã nhìn thấu nhân tâm, ngay từ đầu hắn đã chưa từng ôm hy vọng với đám người này.  

             Mặc kệ Kim Bá Thiên nói thế nào thì đám người này cũng chỉ biết im lặng, người muốn giả vờ ngủ say thì không bao giờ có thể gọi dậy.  

             Có điều chứng kiến cảnh tượng này, trong cao tầng tông môn cuối cùng cũng có người dao động, nhìn chằm chằm vào lão giả áo xám, hỏi: "Cố Trường Phong, việc này rốt cuộc là thế nào?"  

             Cố Trường Phong chính là tên của lão giả áo xám.  

             Cố Trường Phong cũng không ngờ được, trong đệ tử ngoại môn lại có người không biết thức thời như vậy, lẽ nào không sợ sau này sẽ bị ông ta báo thù sao?  

             Có điều, đây là những việc để sau, việc cấp bách hiện tại là ứng phó với phiền phức trước mắt đã.  

             Tục ngữ nói gừng càng già càng cay, Cố Trường Phong tu hành nhiều năm, đương nhiên cũng là một lão hồ ly, đối mặt với chuyện thế này ắt hẳn không đến nỗi phải thúc thủ chịu trói, rối loạn trong lòng.  

             "Đúng là ăn nói xằng bậy!"  

          

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK