Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             “Vâng!”, Mục Long bật người, nhanh chóng đứng dậy từ trên mặt đất, lần thứ hai triển khai tấn công.  

             Vương Giả không hổ là Vương Giả, ngay cả khi Mục Long có thực lực vô địch trong cùng cảnh giới, nhưng theo như lời Tượng Vương nói, ông ta chỉ có cảnh giới giống với Mục Long mà thôi, ý thức chiến đấu vẫn là Vương Giả không hơn, không kém.  

             Nếu như xét theo lẽ đó, đây căn bản không phải là một trận chiến công bằng, nhưng từ xưa đến nay, trong chiến đấu, chưa từng nói đến chuyện công bằng, chỉ có như thế mới có thể giúp Mục Long phá vỡ cực hạn.  

             Bởi vậy, những ngày tiếp theo, hắn cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của ý thức chiến đấu Vương Giả.  

             Mục Long không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn đây chỉ là một trận chiến để rèn luyện bản thân, nếu như là trận chiến sinh tử, đối mặt với một đối thủ như vậy thì chính là một cơn ác mộng.  

             Chỉ cần bản thân có một chút sơ hở, ngay lập tức sẽ bị đối phương bắt lấy chặt chẽ, tận dụng mọi cơ hội, đâm thủng thành từng lỗ.  

             Trái lại, đối phương vô cùng kín kẽ, cẩn thận, không hề lộ ra một chút sơ hở nào.  

             Suốt mười ngày qua, Mục Long cũng đã không nhớ rõ bản thân mình bị đánh trúng bao nhiêu lần, bị đánh bay ra ngoài bao nhiêu lần rồi?  

             Tóm lại, mỗi lần hắn tấn công đều có thể bị đối phương khéo léo hoá giải, thật giống như đối phương đã biết trước được hành động của hắn.  

             “Đoán trước bước đi của địch, đây mới là chỗ đáng sợ nhất, tuy nhiên, vấn đề này nằm ở trên người ta…”  

             “Ta hiểu, là chiêu thức, tất cả đều xuất phát từ chiêu thức của ta”.  

             “Trải qua mười ngày chiến đấu, ta gần như dùng hết các chiêu thức mà ta có, nhưng không những không thể chiến thắng mà ngược lại còn bị đối thủ nhìn thấu chiêu thức cùng lối suy nghĩ của ta, thế cho nên, mỗi lần, trước khi ta ra chiêu, huynh ấy đều đã có phòng bị”.  

             “Xem ra, ta vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng bản thân, chiến đấu chân chính, hẳn là phải làm theo lòng mình, một khi chiêu thức mang theo mục đích, sẽ bị đối thủ nhìn thấu”.  

             “Cho nên, chiêu thức mạnh nhất chính là quên đi chiêu thức, không theo chiêu thức nào cả, làm theo lòng mình, xuất phát từ ý muốn của bản thân, nếu như ngay cả bản thân cũng không biết chiêu tiếp theo là gì thì sao đối thủ có thể biết được?”  

             “Đúng vậy, đây gọi là “sinh ra từ hư vô”, trên thực tế, vạn vật trên thế gian này đều là quá trình từ hư vô trở thành thực thể, sở dĩ ta không thể nhìn thấu chiêu thức của Tượng Vương đại ca là bởi vì trong suy nghĩ của huynh ấy không có chiêu thức nào cả, không chiêu thắng có chiêu!”  

             Giờ phút này, trong lòng Mục Long đã hiểu rõ.  

             Sau đó, dường như khí thế trên người hắn đã xảy ra thay đổi, trở nên bình tĩnh, ôn hoà hơn tựa như một hồ nước lặng, nhưng lại biến hóa khôn lường, khiến cho người ta không thể nào nắm bắt được.  

             “Ồ?”, cảm giác của Tượng Vương vô cùng nhạy bén, chỉ trong một khoảnh khắc, ông ta đã phát hiện ra được biến hoá rất nhỏ trên người Mục Long.  

             “Thú vị, thế nhưng, hiểu được và làm được vẫn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, đến đây đi, để ta xem xem đệ có thể hiểu được đến trình độ nào rồi?”, Tượng Vương bảo Mục Long tiếp tục tấn công.  

             Mục Long nghe xong thì đi về phía Tượng Vương, lúc này đây, hắn cũng không sốt ruột ra chiêu, chỉ mỉm cười nhìn ông ta.  

             Cao thủ chân chính chiến đấu, trừ khi nắm chắc một phát giết chết đối phương, nếu không, ai cũng sẽ không dễ dàng ra tay, bởi vì ra tay tức là bại lộ, tức là lộ ra sơ hở, cho đối thủ cơ hội.  

             Cứ như vậy, hai người mỉm cười nhìn chằm chằm đối phương, ước chừng mười mấy giây sau, ai cũng không chịu ra tay trước.  

             “Xem ra, quả thực là đệ đã hiểu ra được không ít, nhưng đệ lại bỏ qua một chuyện, đó là tư tưởng ban đầu của mình, lúc trước, đệ không sợ hãi bất cứ thứ gì, nhưng bây giờ, đệ đã có điều kiêng kị, cho nên đệ không ra tay trước. Cường giả chân chính là không được sợ hãi, đây từng là tư tưởng ban đầu của đệ”.  

             Nói xong, Tượng Vương chủ động tấn công, nắm đấm nhanh như chớp lao thẳng về phía mặt Mục Long, nhưng cuối cùng vẫn không hạ xuống, cách mặt hắn một khoảng.  

             Trong quá trình này, ông ta vẫn luôn nhìn chằm chằm ánh mắt Mục Long, nhưng không hề nhìn thấy chút bối rối nào trong mắt của hắn, thậm chí là sự đề phòng.  

             Vốn dĩ, ông ta nghĩ rằng, giờ phút này, Mục Long hẳn là sẽ giống như chim sợ cành cong, lập tức đánh trả.  

             Cho nên, mục đích của chiêu này không phải tấn công mà là nhử mồi, làm cho Mục Long rối loạn trận tuyến.  

             Nhưng rõ ràng là mục đích của ông ta không đạt được.  

             “Xem ra lần này ta sai rồi, suy nghĩ trong lòng đệ trái ngược hoàn toàn với những gì mà ta suy đoán”.  

             Tượng Vương không thử nữa mà lựa chọn tấn công thực sự.  

             Mà Mục Long, từ sau khi trong lòng hiểu ra, lối suy nghĩ trong chiến đấu của Mục Long đã xảy ra biến hoá.  

             Dường như là hắn quên đi tất cả, tiến vào trạng thái chiến đấu kỳ diệu, trong lòng hắn không có bất kỳ chiêu thức gì.  

             Từ lúc ban đầu gượng gạo, cho đến khi trở nên thuần thục, rồi đến lúc gặp chiêu phá chiêu, hoàn toàn là làm theo lòng mình, tuỳ ý phát huy.  

             Mấy ngày tiếp theo, chiêu thức của Mục Long càng ngày càng trở nên quỷ dị, bất ngờ và khó lường, ngay cả Tượng Vương có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú cũng khó mà đối phó, thậm chí, Mục Long chiến đấu dũng mãnh, cộng thêm sự tác động của huyết mạch, có thể đè Tượng Vương ra đánh.  

             Giờ phút này, Tượng Vương không thể không thừa nhận, Mục Long là thiên tài chiến đấu chân chính, người như vậy, quả thực là sinh ra vì chiến đấu, ở cùng một cảnh giới, ông ta đã không còn là đối thủ của Mục Long.  

             Ông ta chỉ có thể đem thực lực của bản thân áp chế xuống Ngự Hồn cảnh mới có thể miễn cưỡng chống lại Mục Long.  

             Trong nháy mắt, thời gian nửa tháng trôi qua, Mục Long đã lĩnh ngộ được phương thức chiến đấu chân chính, vượt qua bao trận chiến khó khăn gian khổ, thấy rõ được tiềm lực của bản thân.  

             Hắn làm được những chuyện mà trước kia không làm được, cũng nhìn thấu những gì mà trước khi không nhìn thấy, ví dụ như trong cơ thể hắn, ngoại trừ Thập Phương Huyền Cung, còn có một sự tồn tại khác.  

             Đó là hai sợi xích sắt ẩn giấu trong sương mù vô tận, u tối, chúng nó đem đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng kỳ diệu, dường như gần trong gang tấc, lại dường như xa tận chân trời.  

            

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK