"Ồn ào!"
Lúc mọi người còn đang nghị luận, bóng người của Tượng Vương Quân Ngự Hoang xuất hiện trong hư không.
Chỉ là giờ phút này Tượng Vương mới chạy từ đám cháy đến, quần áo trên người rách tung toé, mái tóc như vừa bị pháo đốt nổ, toàn thân đen thui giống như bị khói đặc hun ba ngày, tóm lại là vô cùng chật vật.
Đây đều là Tượng Vương cố gắng làm ra vì để che giấu sự thật.
Ông ta nhìn qua đám người đang tụ tập ở ngoại môn tông môn, quát lớn
"Bản tọa chỉ tu luyện thần công, thuận đường độ kiếp mà thôi, lúc đầu đáng lẽ ra đã chịu đựng được, thế nhưng các ngươi lại suốt ngày nghị luận, vô cùng ồn ào, làm cho bản tọa có chút không tập trung, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, đây mới là nguyên nhân lôi kiếp kéo dài ròng rã hai ngày, các ngươi có biết tội không?"
Tượng Vương vô cùng giận dữ, vẻ mặt muốn thật bao nhiêu có bấy nhiêu.
Lời này của ông ta khiến đám người vây quanh bị dọa đến mức run lẩy bẩy, cực kỳ sợ hãi.
Ai có thể ngờ được vị tiền bối độ kiếp trong Tụ Linh tháp ở ngoại môn mà bọn họ vẫn luôn suy đoán sẽ là Tượng Vương chứ?
Nhưng nghĩ lại cũng thấy đúng, Tượng Vương là người quản lý linh mạch trong tông môn, Tụ Linh tháp này chính là do ông ta quản lý, độ kiếp ở trong đó cũng là không phải là không có khả năng.
Còn cả lôi kiếp kéo dài ròng rã hai ngày này nữa, nếu như thật sự giống như lời Tượng Vương nói, là bởi vì bọn họ bàn bạc ồn ào, vậy thì tội sẽ lớn lắm.
May mà Tiên Vương thành công độ kiếp, nếu như có sai sót gì, bọn họ chết trăm lần cũng không đủ.
Trong chớp mắt, đám người trong tông môn thi nhau quỳ xuống đất, cầu xin Tượng Vương rộng lượng tha thứ.
Mà Tượng Vương thì hừ lạnh nói: "Theo lý mà nói, bản tọa hẳn nên trừng trị đám các ngươi tội quấy nhiễu, nhưng có câu là nhiều người cùng làm sai thì không ai trách được, hôm nay bản tọa sẽ tha cho các ngươi, nhưng nếu như ai dám truyền việc này ra ngoài thì đừng trách bản tọa trở mặt không quen biết!"
"Đệ tử tuân lệnh Tượng Vương đại nhân..."
"Chuyện hôm nay, chúng ta tuyệt đối không thảo luận, không truyền bá, không tiết lộ ra ngoài..."
Sau khi đám người được đại xá, tất nhiên là vô cùng biết ơn Tượng Vương khoan dung độ lượng, liền khúm núm thề thốt.
Mà Mục Long đã được âm thầm giải quyết vấn đề, sau khi trải qua việc rèn luyện bằng lôi kiếp, da thịt hắn càng thêm trắng nõn, không hề giống như người đã từng bị thiên lôi đánh hai ngày tí nào.
Hắn ở trong đám người nhìn mọi chuyện, suýt nữa không nhịn được cười ra tiếng.
...
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng, đảo mắt đã sang ngày hôm sau.
Ánh bình minh vừa ló rạng, toàn bộ Tiêu Dao Thần Tông dường như vẫn còn đắm chìm trong sức sống mãnh liệt.
Đám người trong tông môn đã sớm biết về giao hẹn ba tháng của Mục Long và Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, mà ngày này cuối cùng cũng đã tới.
Ba tháng trước, cảnh tượng xảy ra bên trong Tiêu Dao Thiên Điện còn rõ mồn một trước mắt, ngày hôm đó gần như toàn bộ đám quản lý trong tông môn đều đến.
Mục Long từng nghe nói mẫu thân của Triệu Linh Đan chính là giáo chủ của Tiêu Dao Thần Tông, chỉ là giáo chủ bế quan, ba tháng đã trôi qua rồi mà Mục Long vẫn không được nhìn thấy.
Nhưng mà Mục Long đã nhìn thấy Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, ngoài ra còn có Bảo Vương Lý Bạch Mi, Đan Vương Hàn Thanh Tiêu.