Tia sáng màu vàng sẫm tản ra hào quang ám trầm, chiếu sáng đến cực hạn, soi rọi lên từng tấc da thịt của Mục Long, sau đó, hào quang rực rỡ chói lọi, hoá thành một lốc xoáy màu vàng, đó chính là một phương huyền cung mới.
Một phương huyền cung này là do Vô Tự Thiên Thư biến thành, trông lớn hơn rất nhiều so với mười hai phương huyền cung trước đó của Mục Long.
Chẳng qua Mục Long không hề cảm nhận được khí tức của một phương huyền cung này, bởi vì ngay từ khi được hình thành phương huyền cung đó đã mang theo xiềng xích.
Ước chừng chín sợi xiềng xích, phong ấn nghiêm ngặt nó, không bộc phát ra được.
Nhưng cho dù là như vậy, cách một tầng phong ấn cực mạnh, Mục Long vẫn cảm nhận được sức mạnh huỷ diệt bên trong đó.
“Vô Tự Thiên Thư vậy mà lại hoá thành một phương huyền cung, hơn nữa lại còn xuất hiện trong trạng thái bị phong ấn, đến cùng thì nó là sự tồn tại như thế nào?”, Mục Long chú ý đến sự biến đổi của cơ thể, trong lòng không khỏi rung động và vui sướng, sau một hồi lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Thập nhị phương huyền cung đã như lông phượng, sừng lân, cực kỳ hiếm có.
Hiện giờ hắn lại có được thập tam phương huyền cung, đây là cái khái niệm gì? Độc nhất vô nhị trên đời sao?
“Thể Thiên Yêu của Long ca cuối cùng cũng thức tỉnh rồi sao?”, trong Yêu Thần tháp truyền đến âm thanh sửng sốt của Hoan Nhi, như mộng như thực.
“Hoan Nhi, nàng tỉnh lại rồi?”, trong lòng Mục Long vui vẻ, sau đó hắn nói tiếp: “Nàng nói thức tỉnh, không phải thể Thiên Yêu của ta đã sớm thức tỉnh rồi sao, nếu không, sao có thể dung hợp được chân huyết Yêu Thần?”
“Xem ra Long ca vẫn coi thường thể chất của mình, dung hợp chân huyết Yêu Thần chẳng qua là năng lực cơ bản của thể Thiên Yêu mà thôi”, Hoan Nhi cười nói.
“Ý của nàng là, trừ lần đó ra, thể Thiên Yêu còn có năng lực khác?”, nghe được câu trả lời rõ ràng của Hoan Nhi, Mục Long lại càng thêm nghi hoặc.
“Không sai, thể Thiên Yêu là một trong ba loại thể chất cổ xưa bí ẩn nhất trên thế gian, năng lực của nó tất nhiên không chỉ đơn giản là dung hợp chân huyết Vạn Yêu như vậy, Long ca, huynh có biết, vì sao thể Thiên Yêu rõ ràng là Yêu tộc trong truyền thuyết lại phải trải qua năm tháng vô tận mới có thể xuất hiện không?”
“Ừm?”
“Bởi vì loại thể chất này quá mức cường đại, đến mức đất trời cũng không thể chứa chấp được, thậm chí còn trở thành một loại cấm kỵ, bởi vậy, nó tuyệt đối không dễ dàng xuất hiện!”
“Không chỉ có thể Thiên Yêu là như thế, thể Vu Ma và thể Cổ Thần nổi danh cũng đều là như vậy”.
“Nhưng thể Thiên yêu quả thực là vô cùng thần bí, từ trước đến nay chỉ xuất hiện đúng hai lần, lần đầu tiên là Thiên Yêu thuỷ tổ, lần thứ hai là trên người Long ca, đối với năng lực của thể Thiên Yêu, ngay cả Hoan Nhi cũng không rõ ràng lắm, chuyện này vẫn cần Long ca tự mình thăm dò”.
“Trước mắt chỉ có thể khẳng định là thể Thiên Yêu của Long ca đã bắt đầu thực sự thức tỉnh”.
“Từ xưa đến nay, thập nhị phương huyền cung đã là cực hạn cho phép của đất trời, còn thập tam phương huyền cung thiên địa không chứa chấp nổi, đó là cấm kỵ! Một khi nó xuất hiện, đồng nghĩa với việc Long ca sắp phải bước đi trên con đường cấm!”, khi nói đến hai chữ cấm kỵ, giọng điệu của Hoan Nhi trở nên nghiêm trọng.
Từ xưa đến nay, cấm kỵ là đại diện cho những điều mà đất trời không chấp nhận, không muốn chứa chấp, tồn tại như vậy vốn dĩ không nên xuất hiện trên thế gian.
“Cấm kỵ…Đây là lý do vì sao khi phương huyền cung thứ mười ba xuất hiện đã bị chín sợi xiềng xích phong ấn sao?”, dường như Mục Long đã hiểu ra.
“Đúng vậy, thứ cấm kỵ, không được đất trời chứa chấp, một khi xuất hiện ắt sẽ bị trời trừng phạt!”, Hoan Nhi nhắc nhở.
“Trời trừng phạt sao?”
Người ta đều nói uy nghiêm của trời tựa như ngục tù, quỷ thần khó tránh khỏi, nhưng khi đề cập đến hai chữ trời phạt này, Mục Long lại không chút sợ hãi.
Hắn không những không sợ hãi, mà trong lòng còn xuất hiện sự hăng hái.
Một ngày nào đó, hắn sẽ đứng ở trên đỉnh của Uy Ngục Huyền Phong trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, ngẩng đầu nhìn trời cao, trong lòng cảm khái vạn lần, mây gió vô biên, núi cao tuyệt đỉnh, mình ta đứng trên đỉnh cao!
Nhưng hiện giờ, tâm tình của hắn lần thứ hai xảy ra biến hoá, không phải là “đường thì vô tận, trèo non thì khó”, mà là “mong muốn mãnh liệt phân cao thấp với trời”!
“Tu hành, về cơ bản là một cuộc tranh đấu không hồi kết, tranh đấu với người khác, chiến thắng kẻ địch, tranh đấu với chính bản thân, chiến thắng bản tâm, tranh đấu với trời, đoạt mệnh trường sinh!”
“Nếu như nhất định phải tranh đấu với trời thì sợ hãi có tác dụng gì? Thiên Yêu chỉ có duy nhất mình ta, tranh đấu với hàng vạn hàng nghìn!”
Giờ phút này, trong lòng Mục Long bỗng nảy sinh sự hăng hái, bay thẳng đến phương huyền cung thứ mười ba.
Ầm ầm ầm!
Sự hăng hái mãnh liệt này quả thực là không gì ngăn cản được!
Chín sợi xiềng xích bị sức mạnh đó tác động làm cho lay động không ngừng, phong ấn cực kỳ nghiêm ngặt bỗng xuất hiện chút buông lỏng.
Tại khe hở đó, có một tia khí tức rất nhỏ từ phương huyền cung thứ mười ba nhân cơ hội này chui ra bên ngoài.
Mới đầu Mục Long còn chưa để ý, thẳng đến lúc sau.
Trên không trung của Tiêu Dao Thần Tông vốn dĩ là gió nhẹ mây trôi, sương khói lượn lờ, tiên hạc bay lượn, một vùng ôn hoà, nhưng ngay tại khoảnh khắc tia khí tức đó tràn ra thì sét đánh ngang trời, mây đen kéo đến, gào thét dữ dội.
Đám mây đen kia giống một đôi mắt khổng lồ, quan sát vạn vật, sinh linh trong đất trời, tiếng sấm nổ vang tựa như ông trời đang tức giận, quả thật là khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, sức mạnh huỷ diệt vô tận bên trong đó đang không ngừng nổi lên.
“Kiếp vân, đây là kiếp vân…Chẳng lẽ trong Tiêu Dao Thần Tông chúng ta có người độ kiếp sao?”, trong tông môn, có cường giả nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời, trong lòng cực kỳ chấn động.