Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Nếu như Lâm Cảnh Thiên thắng, vậy hắn chính là đá mài đao cho Lâm Cảnh Thiên, tên tuổi của hắn đều sắp thành uy danh của đối phương.  

             Nhưng nếu như là hắn thắng, người cầm đao cũng sẽ không còn là Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, mà là Mục Long hắn.  

             Đệ tử Pháp Vương, Thanh Mộc Linh thể, là đá kê chân của hắn, thậm chí vương giả thế hệ này của Nguyên Vô Thiên đều sắp thành uy danh của Mục Long.  

             "Trận chiến chân chính vừa mới bắt đầu, nhưng ta có lý do không thể không thắng!", Mục Long lẩm bẩm một tiếng, đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.  

             Ở một bên khác trong sân đấu, Lâm Cảnh Thiên nhìn Mục Long, cuối cùng trong đôi mắt lạnh như băng kia đã xuất hiện một chút dao động.  

             "Bây giờ ngươi đã mạnh hơn ba tháng trước đó gấp trăm lần, nhưng điều này cũng không có nghĩa là ngươi có thể thay đổi kết quả sau cùng", giọng nói của Lâm Cảnh Thiên giống như giọng nói đến từ ngoài thế giới, trong đó không hề có chút tình cảm nào, lại lộ ra một khí thế bá đạo mãnh liệt.  

             Càng là giọng điệu bình thản, càng có thể thể hiển ra sự tự tin trong lòng y.  

             Trong khoảng thời gian ba tháng, không biết Lâm Cảnh Thiên đã trải qua cái gì mà lại không thể nhìn ra được cái bóng ngày xưa ở trên người y nữa.  

             Cảnh giới của y hơn xa Mục Long, lại không ngông nghênh giống như đối thủ lúc trước của hắn.  

             Cho dù nhìn thấy Mục Long vượt hơn mình một bậc trước, trong lòng y vẫn không có chút dao động nào, có thể bình tĩnh nói ra những lời ấy, đây mới là tâm tính của kẻ mạnh.  

             Nhưng tâm tính của Mục Long cũng không phải là thứ mà người thường có thể so sánh, nghe thấy lời Lâm Cảnh Thiên nói, ý chí chiến đấu trong lòng hắn liền tăng vọt.  

             "Bây giờ ngươi đã mạnh hơn lúc trước không chỉ gấp trăm lần, cho nên ngươi cảm thấy mình đã biết trước được kết quả rồi sao?"  

             "Nếu như ngươi cho rằng như thế, vậy ta không ngại nói cho ngươi, trong số những người thua dưới tay ta có không ít người muốn vùng lên lần nữa, muốn đánh bại ta, nhưng lại chưa từng có người nào thành công".  

             "Nếu ngươi không tin thì cứ đến thử xem", Mục Long đưa tay ra với Lâm Cảnh Thiên, dùng cái này để hoàn toàn tuyên chiến.  

             Mặc dù Lâm Cảnh Thiên nói năng rất bình thản, nhưng thực chất bên trong lại có một sự bá đạo và uy nghiêm chảy xuôi, y đứng ở nơi đó đã tự tạo ra một loại khí tràng, cho nên trông y mới không giống người thường!  

             Mà sở dĩ Mục Long không giống người thường, là bởi vì hắn ngông cuồng, bên trong mỗi một tấc máu thịt toàn thân đang ấp ủ thanh xuân tuổi trẻ, liền tùy ý thể hiện sự ngông cuồng của mình đến cùng!  

             Đây là hai thiếu niên rất giỏi, lúc này trận quyết đấu của bọn họ đã hoàn toàn mở màn.  

             "Nhiều lời vô ích", đây là ngông nghênh của Lâm Cảnh Thiên.  

             "Một trận chiến, ngươi ắt sẽ bại!", đây là quyết tâm của Mục Long.  

             Một giây sau, hai bóng người đã hóa thành hai cái bóng lao vào nhau, trong nháy mắt đã đánh nhau được hơn trăm lần.  

             Trận quyết đấu giữa những thiếu niên thiên tài này là thứ mà đệ tử phổ thông chắc chắn không thể thấy rõ ràng, bởi vì trận đấu này đã vượt qua nhận biết của bọn họ.  

             Có người nói, thứ quyết định trận chiến giữa những cường giả chỉ có bốn chữ, sức mạnh, tốc độ.  

             Mà bây giờ hai người này, một người có linh khí mãnh liệt như nước thủy triều, một ý niệm vang dội bốn phương; một người khí huyết mênh mông cuồn cuộn, giơ tay nhấc chân đều vang dội như tiếng sấm.  

             Không lâu sau, đã tám trăm hiệp qua đi mà vẫn chưa phân ra thắng bại!  

             Lần này thứ làm mọi người rung động không phải là thiên phú của Lâm Cảnh Thiên, mà là lực chiến của Mục Long.  

             Dù sao hắn cũng là chỉ là Bích Cung cảnh đỉnh phong, còn kém Ngự Hồn cảnh đỉnh phong một cảnh giới lớn, so sánh thực lực thì càng chênh lệch ngàn vạn dặm, nhưng hắn lại lấy cảnh giới cỡ này, vượt qua vạn dặm để đánh một trận chiến hơn một ngàn hiệp với Lâm Cảnh Thiên mà không bị thua.  

             "Trận chiến này, cho dù cuối cùng Mục Long này có thất bại, cũng đủ để cả đời không hối tiếc!", có người nhìn thấy một màn này liền phát ra một tiếng cảm thán từ đáy lòng.  

             Người bình thường, đừng nói là Bích Cung cảnh đỉnh phong, cho dù là Ngự Hồn cảnh, đối mặt với thiên tài như Lâm Cảnh Thiên, chỉ sợ cũng sẽ bị giết ngay lập tức.  

             Sau một lượt chiến đấu, cuối cùng hai người vẫn kéo dài khoảng cách, đứng ở hai bên chiến đài một lần nữa, chẳng qua là đã trao đổi vị trí.  

             "Có thể đại chiến một ngàn hiệp với ta, nói rõ ý thức chiến đấu và sức mạnh của ngươi đã hơn xa Ngự Hồn cảnh bình thường, nhưng ngươi có biết ta còn chưa hề sử dụng chiêu thức chân chính không", giọng nói của Lâm Cảnh Thiên vẫn bình thản như cũ, dường như đang trần thuật một sự thật.  

             Sự thật đúng là như thế, lúc trước Tượng Vương Quân Ngự Hoang áp chế cảnh giới còn không phải là đối thủ của Mục Long, có thể nghĩ được ý thức chiến đấu của của Mục Long khủng bố đến mức nào, về phần sức mạnh thì không cần phải nói.  

             Nhưng mục đích Lâm Cảnh Thiên khẳng định thực lực của Mục Long lại không phải để tán dương hắn, mà là muốn cho Mục Long thấy rõ một sự chênh lệch.  

             "Điều này không cần ngươi nhắc nhở, nếu ngươi đã có chiêu thức chân chính thì sao không dùng đến, một ngàn hiệp cũng đủ để làm nóng người rồi", Mục Long lại nói ra lời kinh người lần nữa.  

             Hóa ra đại chiến một trăm hiệp với cường giả Ngự Hồn cảnh đỉnh phong ở trong mắt hắn chỉ là làm nóng người mà thôi.  

             Nếu là lúc trước hắn nói ra lời này chắc chắn sẽ bị người khác khinh bỉ, nhưng bây giờ, sau khi chứng kiến được thực lực của Mục Long, đám người đã không còn lời nào để nói nữa.  

             Một giây sau, khí thế trên người Lâm Cảnh Thiên lại xảy ra biến hóa một lần nữa, dường như có một luồng sức mạnh kinh người đang khôi phục ngay trong cơ thể của y.  

             Giờ phút này trên cơ thể y đang lấp lóe ra ánh sáng xanh mịt mờ, tiếp theo có rất nhiều linh khí bộc phát ra, nhưng linh khí này lại không phải linh khí bình thường.  

             Bọn chúng hiện ra màu xanh ngọc bích, cực kì tinh khiết, trong mơ hồ lại giống như ngàn vạn cỏ cây hội tụ thành dòng lũ.  

             Đây cũng là linh khí Thanh Mộc của Thanh Mộc Linh thể, phẩm chất hơn xa cường giả Ngự Hồn cảnh bình thường.  

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK