Mục lục
Giai Nhân Và Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 327: ĐỐI THOẠI

Thẩm Lãng nhìn biểu cảm của Lục Nhĩ giây lát, nói bằng giọng thản nhiên làm cho người nghe không biết được suy nghĩ thật sự của anh: “Thật sao, tôi còn tưởng anh sẽ trách tôi vì khiến kế hoạch của anh bị bể chứ? Nhưng anh cũng là người thông minh, biết ra tay từ Thất Thất.”

Nếu đã nói vậy, Lục Nhĩ cũng không cần che giấu nữa: “Tất nhiên là tôi biết, nếu không thì anh Thẩm cũng sẽ không đích thân tới bệnh viện gặp tôi lúc nửa đêm thế này, anh là người bận rộn, cho dù là người thật sự cứu mạng em gái anh, cũng chưa chắc anh sẽ dành thời gian tới gặp mặt.”

Thẩm Lãng thoải mái ngồi xuống, mặc dù biết Lục Nhĩ là người nguy hiểm, nhưng thân phận đó đối với anh cũng chẳng khác nào con kiến nhỏ nhoi, nếu không vì em gái mình, anh cũng chẳng thèm xuất hiện ở đây.

“Rất ít người có gan nói chuyện với tôi như vậy.”

Lục Nhĩ cũng ngồi lại giường bệnh, cười nói: “Anh Thẩm không ngại cho tôi xin một điếu chứ, trong bệnh viện không được hút thuốc, tôi sắp nhịn không nổi rồi.”

Ánh mắt Thẩm Lãng hiện lên sự khác thường, anh lấy hai điếu xì gà từ trong túi, ném cho Lục Nhĩ một điếu, Lục Nhĩ giơ tay bắt lấy, chẳng mấy chốc trong phòng khói thuốc lảng bảng.

“Chắc anh Thẩm đã điều tra tôi không ít, nhưng tôi muốn biết, tổng giám đốc Thẩm hiểu tôi đến đâu?”

Lục Nhĩ rít một hơi thuốc, bình tĩnh hỏi.

Trên mặt Thẩm Lãng không có biểu cảm gì: “Anh thật sự rất thông minh, biết cách che giấu cái đuôi của mình.”

Lục Nhĩ lộ ra nụ cười tự tin nói: “Chuyện này thì anh Thẩm có thể yên tâm, cho dù anh điều tra bao lâu, cuối cùng cũng không thu hoạch được gì đâu, bởi vì từ khi bắt đầu kế hoạch, tôi đã nghĩ đến ngày hôm nay.”

Thẩm Lãng suy tư nhìn Lục Nhĩ hỏi: “Anh hình như chẳng giấu diếm chút nào về kế hoạch của mình nhỉ? Ai cho anh tự tin đó?”

Lục Nhĩ cũng không e dè nhìn về phía Thẩm Lãng nói: “Bởi vì tôi biết kế hoạch có chặt chẽ đến đâu cũng không qua được mắt anh Thẩm, nếu anh không nhìn ra được chút thủ đoạn vặt này, thì nhà họ Thẩm đã sớm sụp đổ rồi.”

Ánh mắt Thẩm Lãng bỗng nhiên trở nên sắc bén, giọng nói cũng lạnh lẽo: “Tôi cảnh cáo anh, tốt nhất đừng đụng vào Thất Thất, nếu để tôi biết anh lợi dụng tình cảm của con bé, coi chừng đến xương cốt của anh cũng không còn, anh biết tôi không nói suông đâu.”

Đối mặt với khí thế mạnh mẽ của Thẩm Lãng, Lục Nhĩ không hề cảm thấy áp lực, mặt vẫn tươi cười, bình tĩnh nói: “Anh Thẩm, chuyện này là làm khó tôi rồi, em gái anh có thích tôi hay không là chuyện của chúng tôi, nhưng tôi không dùng thủ đoạn khiến cô ta thích tôi.”

Thật ra trong lòng anh ta hơi lo lắng, nhưng vì chắc chắn Thẩm Thất Thất có cảm tình với mình mới dám nói chuyện với Thẩm Lãng như vậy.

Ánh mắt Thẩm Lãng nhìn Lục Nhĩ càng sắc bén hơn, anh nói: “Rốt cuộc mục đích của anh là gì, muốn cái gì thì cứ nói thẳng, nếu không thì đêm nay anh sẽ biến mất.”

Lục Nhĩ nhún vai, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Anh Thẩm, tôi có thể hiểu là anh đang uy hiếp tôi không, tôi đã ghi âm lại câu cuối cùng anh nói, nếu tôi gửi cho cô Thẩm, ngày mai cô ta thấy tôi mất tích, không biết sẽ chất vấn anh thế nào đây? Tôi nghĩ lúc đó anh sẽ rất đau đầu cho xem.”

Thẩm Lãng lạnh lùng cười nói: “Tôi nghĩ anh không cần lo lắng vấn đề này, tình cảm giữa tôi và Thất Thất sẽ không vì một người ngoài mà thay đổi, cho dù là người đã cứu mạng con bé, đương nhiên đây cũng là kế hoạch của người không có ý tốt.”

Lục Nhĩ cười ha ha, nói: “Anh Thẩm, tôi khuyên anh đừng vội vàng, anh thông minh như vậy, chẳng lẽ không biết vì sao hệ thống điều tra của nhà họ Thẩm xuất sắc như vậy lại không tra ra được thông tin của tôi à? Hơn nữa tôi chỉ là một thành viên xã hội đen, sao có gan dám xúc phạm động thổ trên đầu tổng giám đốc Thẩm?”

Thẩm Lãng không tỏ rõ ý kiến: “Đây chính là nguyên nhân vì sao anh còn sống, nếu không phải bởi vì chuyện này, chỉ riêng chuyện anh coi Thất Thất là quân cờ thì tôi đã sớm ném anh xuống biển cho cá mập ăn rồi.”

Lục Nhĩ mỉm cười nói: “Không hổ là anh Thẩm, suy xét vấn đề rất kín kẽ, chu toàn, nếu tổng giám đốc Thẩm đã đích thân đến đây rồi, còn bằng lòng ngồi xuống nói chuyện với tôi, vậy thì tôi cũng chẳng giấu diếm, tôi tiếp cận anh chỉ có một mục đích, đó chính là muốn mượn thế lực của tổng giám đốc Thẩm để đối phó một người.”

Thẩm Lãng vẻ mặt không cảm xúc hỏi: “Người, hừ, tôi cần một kẻ lâu la hết thời chẳng có gì giúp mình sao?”

Trong mắt Lục Nhĩ lóe lên tia thù hận, lạnh lùng nói: “Đương nhiên, kẻ đó hại tôi ngồi tù sáu năm, tôi nhất định phải tìm hắn báo thù, hơn nữa còn muốn hắn cực kỳ đau khổ.”

Thẩm Lãng khẽ nhíu mày, lúc này hai mắt Lục Nhĩ đỏ ngầu, bởi vì kích động mà mặt đỏ lên, nhìn qua giống như ác quỷ đến từ địa ngục.

“Anh muốn tôi giúp anh đối phó ai?”

Thẩm Lãng hờ hững hỏi, anh không cho rằng mình cần hợp tác với Lục Nhĩ.

Lục Nhĩ dần bình tĩnh lại, nói: “Tôi muốn anh Thẩm giúp tôi đối phó Lục Trình Thiên.”

Nghe thấy tên Lục Trình Thiên, trong lòng Thẩm Lãng khẽ động: “Tôi và anh ta không có xung đột lợi ích, không cần phải đối phó với anh ta.”

Lục Nhĩ lạnh lùng cười nói: “Bởi vì chỉ có anh Thẩm mới có thể đối phó với anh ta, đừng thấy anh ta chỉ là một luật sư, nhưng những gì anh ta nắm trong tay nhiều hơn rất nhiều so với tưởng tượng của bất kỳ ai, năm đó tôi không điều tra rõ ràng nên mới chịu thiệt nặng, tôi nghĩ tới nghĩ lui, người trong thành phố này có thể ngang hàng với anh ta cũng chỉ có anh Thẩm đây.”

Thẩm Lãng hơi mỉm cười nói: “Anh không cần nịnh bợ tôi, thêm một kẻ thù thì sau này sẽ bớt đi một cơ hội, tôi nghĩ anh cũng biết đạo lý này, cho dù anh cứu Thất Thất cũng không đủ để tôi giúp anh.”

Lục Nhĩ rít một hơi thuốc nữa rồi nói: “Tôi biết bây giờ anh Thẩm không đồng ý với tôi, nhưng tôi có rất nhiều thời gian nên có thể chờ, tôi nghĩ anh Thẩm sẽ lại đến tìm tôi, hơn nữa còn bằng lòng hợp tác với tôi.”

Thẩm Lãng nhìn vẻ mặt tự tin của Lục Nhĩ cũng không hỏi lại, trực giác nói cho anh biết Lục Nhĩ này còn một âm mưu khác, hơn nữa phía sau nhất định còn dính dáng rất nhiều người, nói không chừng có liên quan đến nhà họ Thẩm.

“Tốt nhất là cách xa em gái tôi ra, nếu không thì đừng nói hợp tác, cho dù là vạch mặt nhau thì tôi cũng không coi là gì.”

Thẩm Lãng nói xong đứng dậy rời đi, lúc mở cửa đi ra, anh chợt nở nụ cười, trong lòng thầm nghĩ chuyện này ngày càng thú vị, anh thích trò chơi như vậy.

Lục Nhĩ cũng cười khẩy, thầm nghĩ trong lòng, Thẩm Lãng nhất định sẽ hợp tác với anh ta, lần này anh ta vất vả lắm mới từ cõi chết trở về, tìm thấy Thẩm Thất Thất, giả bộ đáng thương, rồi rơi vào tầm mắt của nhà họ Thẩm một lần nữa.

Lần trước bị thương nhưng Thẩm Lãng chỉ lộ một bên mặt, lần này mới tính là gặp mặt đúng nghĩa, nếu thái độ của anh ta không nghiêm túc một chút, với tính cách của Thẩm Lãng sẽ không bao giờ liếc anh ta một cái.

Xem ra anh ta đi bước này rất chính xác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK