CHƯƠNG 114: BỊ HÃM HẠI RỒI
Đan Diễn Vy đặt những thứ vừa mua về lên bài, để người khác tự qua đây lấy.
Lại chuẩn bị kéo La Tố Như rời đi.
Không biết ai giơ chân ra, Đan Diễn Vy không chút đề phòng nên bị vấp ngã, cả người ngã bổ lên bàn.
“Bộp” một tiếng, nước hoa quả, cafe toàn bộ đều đổ lên tóc và người cô, bánh mì kẹp, bánh ngọt còn có mấy món đồ ăn cũng theo đó rơi vãi xuống đất.
Tất cả mọi người đều bất ngờ bởi sự cố này, có mấy người ở gần còn lo bản thân bị vấy bẩn, vội vàng lùi lại về sau.
“Vy Vy, cô không sao chứ.” Sau khi La Tố Như hoàn hồn, vội vàng chạy đến đỡ Đan Diễn Vy đứng dậy, phẫn nộ hét lên với Lâm An Nghi bên cạnh: “Cô họ Lâm kia, cô có ý gì hả.”
Lâm An Nghi thổi thổi những hạt bụi vô hình trên móng tay của mình, giả vờ như nghe không hiểu: “La Tố Như, tôi không hiểu cô đang nói gì.”
“Lâm An Nghi, cô đừng giả ngây, tôi nhìn thấy hết rồi, là cô cố ý giơ chân ngáng Vy Vy.” Người phụ nữ này thật quá vô liêm sỉ.
Là cô ta thì sao, có ai có thể chứng minh được, Lâm An Nghi mang theo một tia cảnh cáo, nói: “La Tố Như, nói thì phải có chứng cứ, cô cũng là người học luật, không phải không hiểu tội tùy tiện vu khống người khác sẽ có hậu quả gì chứ.”
“Lâm An Nghi, cô quá đáng quá rồi đấy.” La Tố Như tức giận, vị trí Lâm An Nghiđứng vừa đúng chặn cameram hơn nữa lại là vị trí thấp như thế, thường sẽ không thể quay được hình ảnh, nhưng cô chính là không thể nhịn được.
“Tố Như, tôi không sao, cô đừng tức giận vì cô ta, không đáng.” Đan Diễn Vy sau khi lấy lại tinh thần, vẻ mặt bình thản lau sạch cafe và vụn bánh mì trên mặt, lạnh lùng nhìn Lâm An Nghi đắc ý.
Cô ấy không tính toán, không có nghĩa là cô không tức giận.
“Đan Diễn Vy, ánh mắt đó của cô là sao.”
Trong lòng Lâm An Nghibị ánh mắt viên đạn đó của Đan Diễn Vy làm cho sởn lạnh, sau đó nghĩ đến Đan Diễn Vy căn bản không lấy ra được chứng cứ, khiêu khích nói: “Nếu như cô cảm thấy là tôi làm thì có thể báo cảnh sát, điều tra giám sát, tôi đều thuận theo.”
“Lâm An Nghi, trước nay tôi đều là nước sông không phạm nước giếng, sao cô cứ phải dồn ép tôi như vậy.” Đan Diễn Vy có chút tiếc nuối nhìn nước ép chanh dây trong tay mình, xem ra hôm nay không uống được rồi.
“Đan Diễn Vy, tôi không hề nhằm vào cô, cô vấp ngã chỉ là ngoài ý muốn thôi.” Lâm An Nghikhoanh tay trước ngực, tư thế hất áo cao ngạo nói: “Nói không chừng trong lòng cô bất mãn, cố ý giả vờ vấp ngã để hất đổ đồ ăn của mọi người xuống đất.”
“Lâm An Nghi, cô bị bệnh à? Cô sẽ vất vả tự mình đi mua đồ về, chỉ vì không cho người khác ăn, để đồ mình mua về thảm hại thế này à?” Ăn miếng trả miếng cũng không tùy tiện đến vậy chứ, La Tố Như sắp bị tức đến phì cười rồi.
Người bên cạnh vốn dĩ là có chút tin, nghe thấy lời của La Tố Như, nghĩ lại cũng cảm thấy Đan Diễn Vy chắc không ngốc đến vậy, làm bản thân trở nên thảm hại như thế, còn đắc tội với nhiều người như này.
“Hừ, ai biết chứ, có vài người lòng dạ đen tối, không phải sao?” Trong lòng Lâm An Nghi nổi lên một cảm giác không thoải mái, nhìn thấy những người khác đều không tin lời cô, con mập chết tiệt rảnh rỗi nhiều chuyện, ánh mắt nhìn Đan Diễn Vy càng ác độc hơn.
“Roẹt” một tiếng, kèm theo tiếng hét không dám tin của người phụ nữ: “Aaaa, Đan Diễn Vy, cô lại dám hất nước ép lên người tôi.”
Vốn dĩ đã là nơi có rất nhiều người để mắt đến, lại càng thu hút nhiều người chú ý.
Mọi âm thanh xung quanh trong giây lát đều biến mất, chăm chú theo dõi màn kịch này.
Đan Diễn Vy vứt chiếc bình rỗng vào trong thùng rác, khẩu khí nhàn nhạt nói, “Ừm, cô nói đúng, có vài người chính là tâm ý đen tối.”
Lâm An Nghibuông lỏng năm ngón tay đang bấu chặt vào thân bên, tia phẫn nộ trong mắt lộ rõ đến cực hạn.
Lâm An Nghi cô từ lúc nào phải chịu những ủy khuất này?
Cô là kim bài luật sư duy nhất tại sở Sự vụ, cho dù là ngoại hình hay học thức, bối cảnh đều đá bay Đan Diễn Vy đến mấy con đường, dựa vào đâu mà người phụ nữ này dám đối xử với cô như vậy.
Lúc La Tố Như đang cảm thấy xả hận, khóe mắt liếc thấy Lâm An Nghi giơ cao tay, vội vàng kêu lên: “Vy Vy cẩn thận.”
Âm thanh thánh thót của một cái tát chưa kịp giáng xuống, Đan Diễn Vy đã bắt chắc lấy tay của Lâm An Nghi, lạnh lùng nói: “Lâm An Nghi, cốc nước ép này là tôi có qua có lại mời cô uống, còn chiếc bạt tai này cô vẫn nên tiết kiệm đi.”
Lâm An Nghi không ngờ Đan Diễn Vy sẽ đỡ được cái tát của mình, muốn dùng lực để rút tay về, nhưng chỉ có thể lắc lắc mấy cái chứ không thể rút về, ánh mắt bàng hoàng bất định nhìn người phụ nữ trước mặt.
Trừ phi Đan Diễn Vy là một quái vật.
“Đan Diễn Vy, cô bỏ tay tôi ra, là cô vu khống tôi trước, bây giờ lại đổ nước ép lên đầu tôi, tôi có quyền khiến phòng nhân sự đuổi việc cô.”
“Các cô đây là làm cái gì vậy, việc của mình làm xong hết rồi à.” Lân Hoàng trong phòng làm việc nghe thấy âm thanh cãi cọ bên ngoài, đến xem thử, suýt chút nữa ngất xỉu.
Đây là chuyện gì vậy, Vy Vy sao lại ở cùng với người phụ nữ khó dây vào nhất phòng làm việc.
“Lân Hoàng, anh đến đúng lúc lắm, cô người mới này lại dám vô duyên vô cớ đổ nước ép lên mặt tôi trước mặt tất cả mọi người, cô xem phải làm thế nào đây.” Lâm An Nghi nhìn thấy Lân Hoàng, lập tức kêu gào ầm ĩ.
Trước mặt tất cả mọi người, Lân Hoàng cũng không thể thiên vị Đan Diễn Vy, chỉ có thể giả vờ nghiêm túc hỏi han, “Vy Vy, cô bỏ luật sư Lâm ra trước, việc này rốt cuộc là thế nào.”
Đan Diễn Vy vẫn rất nể mặt Lân Hoàng, tay vừa buông Lâm An Nghi, cô còn chưa kịp mở miệng giải thích.
La Tố Như đã bất bình lên tiếng: “Thư ký Lân, là như này, cả sự việc đều là do Lâm An Nghi gây ra, cô ta để Vy Vy đi mua đồ ăn cho mọi người thì cũng thôi đi, mua về còn cố ý ngáng chân Vy Vy, còn chết không chịu thừa nhận.”
Lâm An Nghi ngang ngược nói: “La Tố Như, cô đừng nói bừa, ai nhìn thấy tôi ngáng chân Đan Diễn Vy chứ, nói chuyện cần có chứng cứ, cô làm luật sư có hiểu được không vậy.”
Tất cả mọi người đều không nhìn thấy Lâm An Nghi ngáng chân Đan Diễn Vy, nhưng tất cả lại nhìn thấy màn Đan Diễn Vy hất nước lên Lâm An Nghi.
Những đồng nghiệp bên cạnh khá là thân thiết phải Lâm An Nghi lần lượt đứng ra nói: “Phải đó thư ký Lân, anh không thể vì Đan Diễn Vy là trợ lý nhỏ của anh mà thiên vị.”
“Chúng tôi đều nhìn thấy rồi, là người phụ nữ này hất nước vào An Nghi.”
“Phải đó, phải đó, một trợ lý bé nhỏ lại oai phong hống hách đến vậy, sau này chúng tôi làm sao dám việc chung một phòng với cô ta.”
“Cũng chăng biết người của ban nhân sự giở trò gì, người như thế này cũng dám đưa vào đây.’
Lân Hoàng nghe người xung quanh, bên trái nói một câu Đan Diễn Vy không tốt, bên phải lại một câu Đan Diễn Vy xấu xa, cảm giác não sắp to lên rồi. Anh có chút gấp gáp nhìn Đan Diễn Vy, giả vờ trấn tĩnh, hỏi: “Vy Vy, cô còn lời nào muốn bổ sung không?”
Nếu như không bổ sung thêm gì nữa, anh ta cũng hết chiêu rồi, nếu không phải không tin tưởng Vy Vy, chỉ là ngay đến Lâm An Nghi không sợ kiểm tra camera thì chắc chắn nắm chắc là không bị quay được.
“Thư ký Lân, trước mắt tôi thực sự không có chứng cứ chứng minh bản thân trong sạch, cho nên do anh tùy ý xử lý.” Đan Diễn Vy cũng biết lúc này gọi anh Lân không thích hợp, gọi thư ký Lân giống những người khác, chẳng qua cô thật sự không có chứng cứ.
Cùng lắm là bị đuổi việc thôi, dù sao cô cũng chẳng muốn ở lại nơi này lâu, chỉ là có chút tiếc nuối, một người bạn vừa mới quen đã sắp phải nói lời tạm biệt.