Mục lục
Giai Nhân Và Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 117 : MƯỜI MỸ NAM CỦA TÒA NHÀ

Đan Diễn Vy hơi áy náy nói: “Xin lỗi, tối nay tớ có chút chuyện nên không thể đi cùng các cậu được.”

“Chuyện gì? Tớ không nhớ là cậu có chuyện gì khác vào buổi tối.” Tư Tư cao giọng nói.

La Tố Nhưdùng vai chạm vào cô ấy: “Tư Tư, cậu đừng nói như vậy, có lẽ Vy Vy có hẹn.”

Trước kia, Tư Tư hay chê cười cô, nhưng bây giờ hai cặp mắt to tròn của cô ấy đang nhìn thẳng vào cô. Đan Diễn Vy không muốn nói cũng không được, chỉ nói ngắn gọn: “Tối nay Cảnh Quân mời tớ đi ăn cơm.”

Tư Tư gật đầu thể hiện đã hiểu rồi.

“Cảnh Quân, cái tên nghe có vẻ quen quen, là bạn trai của Vy Vy à?” La Tố Nhưcảm thấy cái tên nghe có vẻ rất quen, dường như đã nghe thấy ở đâu đó.

“Không phải, chỉ là bạn thôi.” Đan Diễn Vy bất lực giải thích.

Tư Tư nói thêm: “Đúng, đúng. Không phải bạn trai cũng là người đang theo đuổi.”

“Tớ nhớ ra rồi.” La Tố Nhưvỗ tay, đập một cái xuống bàn, chợt tỉnh ngộ nói: “Chính là người họ Hà tên là Cảnh Quân đúng không?”

“Ồ, Tố Như, tin tức cũng nhanh đấy.” Tư Tư nhíu mày nói.

Đôi mắt nhỏ của La Tố Nhưtỏa sáng, với giọng điệu cực kỳ khao khát nói: “Không phải tin tức của tớ nhanh, mà gần đây truyền thông đưa tin Hà Cảnh Quân là một người đàn ông độc thân hoàng kim, ưu tú, vừa đi du học về, hiện đang kế thừa công ty của gia tộc.”

“Nghe nói người đó rất lịch lãm, đối xử với phụ nữ vô cùng lịch sự. Anh ấy là bạch mã hoàng tử trong lòng của rất nhiều người phụ nữ.”

“Nếu Hà Cảnh Quân cưỡi một con ngựa trắng thì nó thực sự đúng là như vậy.” Tư Tư liên tưởng đến hình ảnh kia rồi gật đầu đồng ý.

Tuy nhiên giọng điệu ngừng lại một chút rồi lại nói tiếp: “Tố Như, có phải cậu thay đổi quá nhanh rồi hay không? Vừa nãy không phải là nói thích ông chủ của chúng ta sao? Nhanh như vậy đã thay đổi sở thích của mình rồi.”

“Không phải, không giống như phim Hàn Quốc, còn ngại nhiều chồng sao? Cái kia chỉ có thể… Khụ, khụ, không thể là người kia được.” Vẻ mặt La Tố Nhưhiểu rõ nói.

Tư Tư cũng hèn mọn, bỉ ổi trêu chọc: “Hoá ra tất cả mọi người đều giống nhau.”

Đan Diễn Vy lập tức đưa tay lên che mặt, giả vờ không biết dáng vẻ cười đen tối của bọn họ.

Chủ đề phụ nữ không bao giờ nói hết chính là đàn ông.

Chủ đề đàn ông nói không ngừng chính là phụ nữ.

Vì vậy, đàn ông và phụ nữ vẫn có một điểm chung.

Thời gian nghỉ trưa đã trôi qua hơn nửa, Đan Diễn Vy nhìn hai người họ đang trò chuyện vẫn chưa hết.

Sắp tới giờ đi làm, La Tố Nhưhỏi: “Đúng rồi, Tư Tư, Vy Vy, sao hai người không dùng trang web nội bộ của công ty, như vậy chúng ta có thể dễ dàng trò chuyện.”

“Còn có loại đồ chơi này sao?” Tư Tư tỏ vẻ không biết.

Đan Diễn Vy biết: “Tớ chưa đăng ký.”

“Các cậu trở về đều đăng ký một tài khoản đi.” La Tố Nhưđột nhiên hạ giọng thần bí nói: “Hiện tại trong tòa nhà chính đang tuyển chọn mười mỹ nam, tất cả mọi người đều có cơ hội bỏ phiếu.”

“Tòa nhà của chúng ta còn có chuyện như vậy sao?” Còn tuyển mỹ nam, cảm giác như tuyển chọn cho cuộc thi sắc đẹp vậy.

Tư Tư vẫn có hứng thú hơn: “Tuyển mỹ nam, không tệ, người kia cũng tham gia tuyển chọn sao.”

“Tất nhiên người dẫn đầu là luật sư Lục của chúng ta, còn có ông chủ Tịch, tám tiểu thịt tươi thuộc bộ phận IT ở tầng tám, những người khác đều đăng bài ở trong trang web nội bộ.” La Tố Nhưđắc ý nói.

Đan Diễn Vy nghĩ đến khuôn mặt tảng băng của Lục Trình Thiên treo trên trang web, có chút không nhịn được cười.

“Lục Trình Thiên vẫn cho phép các cậu làm như vậy sao?” Tư Tư cảm thấy khó tin hỏi.

Đan Diễn Vy cũng nghĩ vậy, cô không nghĩ Lục Trình Thiên sẽ để người khác đăng ảnh mình lên xoi mói, cũng tò mò nhìn về phía La Tố Như.

“Tất nhiên là không rồi, nhưng các cậu biết đấy, luật sư Lục của chúng ta mỗi ngày đều trăm công nghìn việc, làm gì có thời gian quan tâm đến trang web nội bộ.” Chuyện này đương nhiên là bọn họ làm sau lưng ông chủ rồi.

“Lợi hại.” Tư Tư chậc chậc vỗ tay gật đầu.

“Được rồi. Nhanh đi làm đi, đến giờ rồi.” Đan Diễn Vy xem giờ nói.

Ba người trở lại vị trí của mình.

Đan Diễn Vy nhớ rằng Lân Hoàng bảo với cô sau giờ nghỉ trưa đến gặp anh ta.

Cô đi thẳng đến văn phòng của Lân Hoàng, gõ cửa nói: “Thư ký Lân, tôi là Vy Vy, bây giờ anh có rảnh không?”

“Vy Vy, cô vào đây đi.” Giọng nói của Lân Hoàng truyền ra từ bên trong cửa kính.

Toàn bộ văn phòng ngoại trừ phòng của Lục Trình Thiên là cửa gỗ ra thì các phòng khác đều là cửa kính mờ, giúp mọi người dễ dàng nhìn thấy xem người bên trong có đang tiếp khách hay không. Tất nhiên, trong phòng cũng được lắp rèm riêng tư.

Lúc Đan Diễn Vy đẩy cửa đi vào, Lân Hoàng vẫn đang quay về phía kệ tài liệu, quay lưng lại với cô nói: “Vy Vy, ngồi xuống trước đi, tôi xong ngay bây giờ.”

“Được.” Đan Diễn Vy trả lời, kéo chiếc ghế trước bàn ra kiên nhẫn ngồi xuống.

Một lúc sau, Lân Hoàng cuối cùng cũng tìm thấy thứ anh ta muốn từ trên kệ, vui vẻ đặt nó trước mặt Đan Diễn Vy nói: “Vy Vy, sau khi tan làm hãy xem qua những thứ này một chút.”

Đan Diễn Vy cúi đầu liếc nhìn tập văn kiện màu xám trước mặt hỏi: “Anh Hoàng, đây là?”

“Ồ, những thứ này đều là hồ sơ. Công việc chính của trợ lý là ghi lại vụ kiện của đương sự, cuối cùng sửa sang lại rồi đưa nó cho luật sư phụ trách.”

Lân Hoàng giải thích: “Bình thường trợ lý như vậy chỉ có luật sư cấp cao mới có. Văn phòng của chúng ta chỉ có một mình cô là trợ lý, hơn nữa hai luật sư vàng của chúng ta đều đã có luật sư thực tập làm chuyện này. Cho nên sau này cô học hỏi thêm từ luật sư thực tập một chút.”

“Nếu có vấn đề gì cô có thể hỏi tôi. Chủ yếu là nghe theo sự sắp xếp của luật sư Lục. Tất nhiên, luật sư Lục có thể không nhớ cho cô đi theo vào phòng họp để ghi chép, nhưng cô phải nhớ nhiệm vụ của mình là gì.”

Đan Diễn Vy khẽ gật đầu, ý của Lân Hoàng chính là sau này công việc chính của cô không chỉ là ghi chép lại biên bản cuộc họp của Lục Trình Thiên, mà còn lắng nghe sự phân công của anh bất cứ lúc nào. Nếu cần thiết, cô cũng phải ghi lại đề án tố tụng.

Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Lân Hoàng bảo người đó đi vào, Đan Diễn Vy thấy La Tố Như đang nháy mắt với cô.

“Vy Vy, sau này cô sẽ đi theo Tố Như để ghi chép.” Lân Hoàng buồn cười nhìn La Tố Như đang nháy mắt không ngừng.

La Tố Như ngay lập tức biểu hiện bộ dạng chó con nói: “Không vấn đề gì, học trưởng.”

“Học trưởng?” Đan Diễn Vy liếc nhìn Lân Hoàng, sao cô chưa từng nghe Tố Như nói về chuyện này.

“À, Tố Như là học muội của tôi, nhưng cũng đã vài năm rồi.” Lân Hoàng mỉm cười nói: “Được rồi. Biết hai người có mối quan hệ tốt, sau này để hai người làm việc với nhau.”

“Thật tuyệt.” La Tố Như vui vẻ nói, sau này cô cũng không cần phải tự mình ghi chép lại.

Đan Diễn Vy cũng rất vui. May mắn thay, Lân Hoàng sắp xếp cho cô làm việc với cô ấy chứ không phải là người khác.

“Được rồi. Các cô ra ngoài làm việc trước đi.” Lân Hoàng còn có việc khác phải làm, để hai người ra ngoài trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK