Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng mấy chốc, giữa sân đã xuất hiện hai bóng người nhanh chóng áp sát đến, Doãn Nhu và Nội Đặc cũng xuất hiện trên bãi biển, hai người đều nguyên vẹn, thậm chí không có một giọt mồ hôi nào.
Doàn Nhu cau mày.
Khi bà ta vừa xuất hiện đã nhảy xuống boong của du thuyền.
Người của hai bên tại hiện trường, sau tiếng gầm lớn của Trác Nhất Minh đã dừng tay, tách ra làm hai bên rất rõ ràng.
Cố Bạch liếc nhìn Trác Nhất Minh, nghiến răng nói: “Lão già chết tiệt này, giờ mới đến, nếu lão đại xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ cho ông ta biết tay.”
“Ở đằng kia… có người xuất hiện!” Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên có người nói.
Mọi người nhìn về phía xa.
Ở đằng xa, một người đàn ông bê bết máu, quần áo rách nát từ từ bước tới, bước chân cũng chậm chạp, cơ thể hơi loạng choạng.
Tay phải của anh đang kéo một người, đang từng bước đi về phía bãi biển.
Phía sau lưng anh, rất dễ nhìn thấy đao Phá Không và Vô Danh!
“Lê Văn Vân...”
“Là Lê Văn Vân!”
“Chúng ta đã thắng rồi!”
“Người đàn ông trên mặt đất đó là Demps!”
...
Trong nháy mắt, toàn bộ người của Thành Phố Tội Ác reo hò không ngớt. Trên địa điểm thăm dò thứ hai, tất cả mọi người đều tỏ ra tuyệt vọng.
Lê Văn Vân từ từ kéo xác của Demps ra ngoài, cảm thấy mình không còn chút sức lực nào nữa.
Anh nhìn qua mạn tàu, sau đó nở một nụ cười trên môi.
Ngay sau đó, tay còn lại của anh giơ lên và làm động tác hướng về người phía trên mạn tàu.
“Lê Văn Vân!” Ở mạn thuyền, Phạm Nhược Tuyết không khỏi lộ ra nụ cười trên khuôn mặt lạnh như băng, nước mắt cũng theo đó mà chảy xuống boong tàu.
Lúc này Lê Văn Vân không thể chống đỡ được nữa, lảo đảo rồi ngã xuống đất.
Đúng lúc này, một bóng người lướt qua, nhanh chóng đỡ lấy anh, trầm giọng nói: “Lão đại, lão đại, anh sao rồi?”
Lê Văn Vân nhìn thấy Hoàng Thi Kỳ, nụ cười trên mặt càng ngày càng đậm, sau đó anh đưa tay ra, chạm vào mặt Hoàng Thi Kỳ nói: “Cuối cùng cũng… đã trả thù cho Đường Đường rồi!”
Hoàng Thi Kỳ gật đầu.
“Lão đại, anh cố lên!” Hoàng Thi Kỳ vội nói.
“Tôi mệt quá!” Lê Văn Vân nói xong, chợt nhắm mắt lại, bàn tay vừa chạm vào mặt của Hoàng Thi Kỳ bất ngờ rơi xuống.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều thót tim.
Sau khi kề cận cái chết mà sử dụng Quỷ Trảm, không ai có thể nói trước được liệu cơ thể của Lê Văn Vân có chịu đựng được hay không.
“Lê Văn Vân!” Một tiếng hét vang lên bên tai Lê Văn Vân, nhưng giọng nói đó càng ngày càng yếu.
Mọi người ở khu thám hiểm thứ hai nhìn xác chết trên mặt đất, có người lặng đi, có người buồn bã!

Đứng thứ ba trong Thiên Bảng, Demps, đã chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK