Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy năm này, Lê Cảnh An sống không tốt lắm. Mãi đến khi Lê Văn Vân có tập đoàn Hãn Vũ, mọi thứ mới thuận lợi hơn. 

Cho nên cái tổ này có cần thiết phải nhận không? Lật quan tài tổ tông nhà họ Lê chắc cũng không tốt lắm nhỉ. 

Anh lười nói chuyện với người nhà họ Lê, cũng cảm thấy không cần phải trả lời, cho nên trực tiếp gọi bố mình rời đi. 

Lê Cảnh An cũng hơi ngẩn người, thế nhưng khi nghe Lê Văn Vân nói như vậy, ông ấy cũng biết thái độ của Lê Văn Vân. Tuy trong lòng vẫn còn lo lắng nhưng ông quyết định nghe theo Lê Văn Vân, dù sao thì ông cũng muốn Lê Văn Vân có thể tẩy trắng. 

"Cậu có ý gì?" Bỗng nhiên Lê Tử Thiện vỗ bàn một cái nói rằng: "Lê Văn Vân, nhớ kỹ, nơi này là Lâm Hải!" 

Lê Văn Vân ngẩng đầu nhìn anh ta một chút, lại nhìn Lê Trung Hằng và Lê Hàng ở bên cạnh, bình thản mở miệng hỏi: "Các người không muốn để tôi điều tra, là đang chột dạ sao?" 

"Chột dạ?" Lê Trung Hằng cười một cái rồi nói: "Không có gì là chột dạ hay không chột dạ cả. Chuyện này đã được quyết định trước cả khi đậy nắp quan tài, cậu trở mình không được đâu. Chẳng qua là cảm thấy chín năm qua, cậu xuất hiện trở lại, nhà họ Diệp bên này không hy vọng cậu tiếp tục điều tra, tạo thành thương tổn cấp độ hai cho Diệp Hinh. Đương nhiên, nếu như cậu muốn tiếp tục truy cứu, hậu quả sau khi tra được, cậu phải cân nhắc cho kỹ." 

Lê Văn Vân cười khẽ. 

Hậu quả? Loại uy hiếp kiểu này, không biết trong đời anh đã nghe được bao nhiều lần. 

Thậm chí anh còn lười nói lời dọa dẫm, dù sao thì nếu người nhà họ Lê muốn chọc vào anh, anh cũng không khách khí là được. 

Anh lười nói những lời vô ích này, anh đến đây cũng không phải để đàm phán cùng với bọn họ. Anh đến chẳng qua chỉ vì lo lắng Lê Cảnh An xảy ra chuyện, đón Lê Cảnh An về mà thôi. 

"Bố, chúng ta đi thôi." Lê Văn Vân cười híp mắt nói. 

Lê Cảnh An gật đầu, đứng lên. 

Lê Tử Thiên cười lạnh mở miệng: "Lê Văn Vân, bởi vì các người đến, bữa cơm này đã chọn xong, một chai vang đỏ chín trăm triệu, cộng thêm những món ăn trên bàn cũng khoảng hơn một tỷ. Các người không cảm kích thì thôi, thế thì thanh toán số thức ăn còn lại đi!" 

Nói xong, anh ta vẫy tay gọi: "Phục vụ!" 

Một người đẹp đứng ở cửa phục vụ riêng cho bọn họ đi đến hỏi: "Xin hỏi có gì cần dặn dò?" 

"Bữa cơm này chúng tôi chia đều, bọn họ sắp đi rồi, cô tính bình quân rồi thu tiền của hai người bọn họ đi." Lê Tử Thiện thản nhiên nói. 

Lê Cảnh An quay đầu nhìn về phía bọn họ. 

Hơn một tỷ, đối với Lê Tử Thiện bọn họ mà nói quả thực không đáng bao nhiêu, thế nhưng cách làm của Lê Tử Thiện thật khiến người khác chán ghét. 

Lê Cảnh An cau mày. 

Lê Tử Thiên cười xòa một tiếng nói: "Lê Cảnh An, chắc không phải chỉ có ba trăm triệu mà chú cũng không trả được đâu nhỉ!" 

Trên mặt nhân viên phục vụ hiện vẻ xấu hổ, nhưng vẫn thành thật nhìn về phía Lê Văn Vân nói: "Hiện tại các người tiêu phí tổng cộng là một tỷ ba trăm triệu, nhưng bởi vì ngài Lê Trung Hằng đây là hội viên bạc kim ở chỗ chúng tôi, có thể hưởng ưu đãi chiết khấu 7%... tổng cộng là." 

"Thẻ hội viên của chúng tôi không cho bọn họ sử dụng, cô khấu trừ phần của bọn họ đi." Lê Từ Thiện mở miệng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK