Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người im lặng, Liễu Ngọc nhìn Lê Văn Vân: "Dù sao, điều nên nói tôi cũng nói rồi, tôi đi về trước!" 

Nhìn bóng lưng của cô ấy, Lê Văn Vân chỉ đành gật đầu! 

Về đến nhà, Tào Dung đang nói chuyện, Liễu Ngọc lôi kéo Tào Dung: "Mẹ, đừng nói nữa, chúng ta đi về trước đi!" 

"Hừ!" Lúc này Tào Dung mới hừ lạnh, đứng lên cùng Liễu Ngọc. 

Hai người Tào Vân và Lê Cảnh An lộ ra vẻ lúng túng, Tào Vân há miệng nhưng không nói gì. 

Đến khi hai người rời đi, Tào Vân nhìn Lê Văn Vân: "Lê Văn Vân, con đừng quan tâm lời dì con nói, tính dì ấy thế đấy, nói lẫy chút thôi." 

"Con không để ý" Lê Văn Vân cười nói: "Con còn chưa ăn cơm nữa, tối nay ăn gì thế?" 

"Có hầm một con gà." Tào Vận cười nói. 

Ăn cơm xong, Lê Văn Vân trở về phòng của mình. 

Sau khi về phòng, anh lấy điện thoại ra, gọi cho Lôi Bân. Rất nhanh sau đó, điện thoại được kết nối, ở đầu kia, Lôi Bân hỏi: "Sao vậy?" 

"Đã tra ra địa chỉ của Lê Hàng chưa?" Lê Văn Vân hỏi. 

"Lê Hàng này cũng khá có năng lực" Lôi Bân nói: "Ông ta có tổng cộng ba địa chỉ, Lôi Sơn Uyển có một ngôi biệt thự, Minh Nguyệt Hương Sơn có một bungalow, ngoài ra còn có một biệt thự tương đối gần khu chung cư Dương Quang ở ngoại thành. Lát nữa tôi gửi địa chỉ cụ thể cho cậu! Còn ông ta ở chỗ nào thì không rõ, ông ta còn có tình nhân, còn có đến mấy người. Ông ta đặt mua một vài bất động sản cho những tình nhân kia, cho nên tạm thời tôi chưa khoanh vùng được." 

Lê Văn Vân trầm ngâm! 

Đã chín năm trôi qua, địa vị của Lê Hàng ở nhà họ Lê hẳn là càng ngày càng cao. 

Dĩ nhiên, Lê Hàng chỉ là chi thứ nên chỉ có thể kiếm một ít tiền, muốn leo đến cấp cao thật sự ở nhà họ Lê vẫn rất khó khăn. 

Với kiểu gia tộc có sản nghiệp này, tất nhiên cổ phần gì đó đều sẽ nằm trong tay dòng chính 

Lê Văn Vân nhíu mày nói: "Được rồi, ông mau sai người tra rõ chỗ ở cụ thể gần đây của ông ta. Đúng rồi, trong tay ông có bất động sản không? Sang tên một căn hộ cho tôi, rộng một chút, lắp đặt thoải mái một chút!" 

"Không thành vấn đề." Lôi Bân gật đầu: "Ngày mai tôi sai người đặt mua một cái cho cậu." 

Đúng vậy, Lê Văn Vân định cho bà ngoại mình một căn hộ. 

Ở Lâm Hải, giá nhà tương đối cao, nhưng đối với Lê Văn Vân mà nói, cũng chỉ là chút chuyện nhỏ! 

Sau khi dặn dò xong, Lê Văn Vân ngồi xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện. 

Đêm đã khuya, ban đêm ở Lâm Hải dậy sóng mãnh liệt. Trong một đêm này, vô số chuyện đang lặng lẽ xảy ra. 

Quán bar vẫn xa hoa truy lạc, vô số người trẻ tuổi bùng phát nội tiết tố, đang đong đưa thân thể của mình ở trong đó. 

Trong đám người, Ngô Nghiêu cất một con dao dính máu trong tay, khóe miệng hơi mỉm cười: "Nhiệm vụ hoàn thành, có thể đi về ngủ." 

Nói xong, Ngô Nghiêu đi ra khỏi quán bar! 

Đồng thời ở chỗ khác, ở vị trí ngược với ngoại ô Lâm Hải, đèn đường cách nhau khá xa, xung quanh hơi tối! 

Một cô gái tóc ngắn mặc quần áo đen, cầm hai trường đao, ngạo nghễ đứng ở trong bóng tối, trong tay cô gái là một thanh trường đao đã ra khỏi vỏ. Gác đao trên tay phải, cô gái nhìn chằm chằm về phía trước! Trong mắt là vẻ lạnh như băng và khát máu! 

Ở nơi đó, có hơn mười cô gái tóc ngắn ăn mặc giống vậy đang khẩn trương nhìn cô gái kia, hai tay của bọn họ đều cầm hai đao. 

Phía sau bọn họ, một người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh đang đứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK