Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta dường như sợ đám người Lê Văn Vân uống hết chai rượu bia nên cẩn thận dùng một sợi dây thừng treo quanh thắt lưng, sau đó cho xương vào túi vịt quay, rồi lại đem mấy chén rượu xuống bếp rửa sạch sẽ, đặt nó vào vị trí ban đầu! 

Tiếp đó, anh ta đi vào bên trong đại sảnh nói: "Nếu nhập bọn rồi, vậy tôi cũng không nhiều lời nữa. Về sau khi nào có việc thì lại đến tìm các anh. Tôi đi trước nhé!" 

Lê Văn Vân gật đầu. 

Bởi vì nhận được thêm ba người, tâm trạng Đao Ba dường như không tệ. Anh ta ngân nga một bài hát rồi lắc lư bước ra khỏi cửa. 

Lý Thu cau mày nói: "Đại ca, anh gia nhập với người này xem ra cũng không có ý nghĩa gì!". 

"Tôi chỉ cảm thấy người này... khá là thú vị, có hơi muốn xem anh ta phát triển thể lực này của mình như thế nào." Lê Văn Vân cười nói. 

Người này hiển nhiên không có tiền bạc gì, tựa hồ cũng không có năng lực gì, nhưng dám hình thành thế lực của mình cũng cần có dũng khí. Bởi vì ở một nơi như khu Tội Ác, một khi có người muốn hình thành thế lực, kết cục của anh ta thường không tốt cho lắm! 

Mà Đao Ba có dũng khí này. 

Bọn họ trở lại lầu, tình trạng của Liễu Ngọc đã tốt hơn nhiều. Cô ấy được Phạm Nhược Tuyết đỡ đến phòng khách lầu hai ngồi, đang nói chuyện phiếm đó. 

Về lại lịch của Lê Văn Vân, và nơi này chính xác là gì, Lê Văn Vân đã giải thích cho Liễu Ngọc rõ một năm một mười. 

Liễu Ngọc nghe xong, ngoài sửng sốt thì cũng không tìm được quá nhiều từ để hình dung. 

Chỉ là trên mặt của cô ấy vẫn còn rất sợ hãi. Điều mà đám người Lê Văn Vân có thể làm là giữ cho cô ấy cảm giác an toàn, để cô ấy có thể hồi phục chấn thương tâm lý càng sớm càng tốt. 

Đến trưa, gia đình Lại Tuấn mới chở xe rau về nhà. 

Trên người bọn họ lại dính đầy bùn đất, nhưng cô bé Lại Dĩnh này lại tỏ ra khá thích thú. Trong tay cô bé ôm một cái gói to, bên trong có vài cái chai rỗng. Nó vui vẻ chạy lên một căn phòng ở tầng một, bỏ cái chai trong túi vào một chiếc túi khác lớn hơn! 

Cố Bạch bước tới cửa, nhìn cô bé và hỏi: "Em nhặt ve chai này để bán à?" 

 

“Dạ!” Nha Đầu rất vui vẻ nói: “Cái túi này có thể đổi được năm đồng lucca đấy!" 

Năm lucca! 

Ở thành phố này, đối với những người nghèo mà nói, thu nhập thấp, giá cả cao, năm lucca có thể chỉ mua được một cây kem que. 

Nghe vậy, sống mũi Cố Bạch có chút đau xót, anh ta lại hỏi: "Vậy em bán kiếm tiền để làm gì?" 

Nha Đầu thì thầm: “Em muốn để dành tiền mua cho mẹ chiếc nhẫn vàng." 

Một mục tiêu to lớn. 

Nhưng cô bé lại đang thực hiện từng chút một. 

Nghe vậy, Cổ Bạch cảm thấy trong lòng hơi hoảng. Anh ta thở ra một hơi, không hỏi nữa. 

Chu Linh mua thêm gạo về, bữa trưa cũng không có thịt, thực ra dầu cũng rất ít, nên bà ấy đã chiên thêm khoai tây vụn và thêm một nồi lớn rau luộc. Nhưng đám người Lê Văn Vân không nói gì nhiều. 

Sau khi ăn cơm xong, Nha Đầu ở nhà. Từ sau khi trong nhà có thêm mấy người Lê Văn Vân, Tiểu Nha Đầu dường như rất vui vẻ, thỉnh thoảng tới hỏi mấy người Lê Văn Vân có cần giúp đỡ gì hay không. 

Sáu giờ tối, sau khi ăn tối xong, Lại Tuấn lái xe tải chở ba người Lê Văn Vân đi đến quán bar Dạ Sắc. 

Dọc theo đường đi, ông ta cũng cẩn thận dặn dò: "Lê Văn Vân à, ba người các cậu mới đến một hai ngày, hắn cũng biết đây là nơi như thế nào rồi. Ở chỗ của chúng ta, nếu có thể không trêu chọc người khác thì hãy cố gắng đừng trêu chọc. Quán bar Dạ Sắc này là quán bar lớn nhất của khu Đông. Thậm chí một số nhân vật lớn của khu khác cũng đến quán bar này chơi. Nếu bị người ta đánh chửi, có thể chịu đựng được thì chịu, thái độ tốt một chút, không chừng còn có thể lấy thêm được một ít tiền boa. Tôi nghe Trần Ngôn Thông nói, có mấy khách hàng hào phóng còn trực tiếp cho mấy ngàn lucca nữa đấy." 

Lê Văn Vân cười nói: "Nếu chúng tôi nhận được tiền boa thì sẽ dùng để mua thịt, sau này chúng ta sẽ ăn thịt mỗi ngày! Đến lúc đó tiền mua thịt không cần chia đều nữa!" 

Lại Tuấn nghe thấy những lời này của Lê Văn Vân thì cũng cười vui vẻ, sau đó nói: "Các cậu vẫn nên giữ lại cho mình mới tốt." 

Không lâu sau, chiếc xe dừng lại trước quán bar. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK