Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi chào tạm biệt mấy người, đám người Lê Văn Vân không thèm quan tâm đến Minh Sùng nữa, bốn người họ lái xe thẳng về phía khu Tội Ác.

 

Lê Văn Vân còn phải chơi trận chung kết để có được năm miếng xương rồng.

 

Trận chung kết được tổ chức vào lúc năm giờ chiều. Đối với Lê Văn Vân, vấn đề của trận chung kết này không quá lớn.

 

Họ lái xe trở lại khu Tội Ác vào khoảng ba giờ, trực tiếp lái xe đến nhà của Lại Tuấn. Khi Hoàng Thi Kỳ nhìn thấy đám Cố Bạch, cô ta kích động đến chảy nước mắt.

 

Tiểu đội 11762, từ lúc đầy đủ đến nay chỉ còn lại có năm người bọn họ, tình cảm của bọn họ là điều mà người bên ngoài khó có thể lý giải được. Những người này đều là những người bước ra từ trong sinh tử.

 

Ngay khi họ gặp nhau, đột nhiên, Lê Văn Vân nghe thấy một loạt tiếng tranh cãi ầm ĩ lớn từ ngoài cửa.

 

Lê Văn Vân bước ra ban công và nhìn thoáng qua thì thấy một cặp vợ chồng đang bị hai người giữ chặt. Hai người này là người bình thường, Lê Văn Vân cũng đã từng gặp họ, họ là hàng xóm của Lại Tuấn.

 

Mà hai người đàn ông kia đều là võ giả từng luyện võ, trên lưng đều mang đao.

 

Trên thực tế, khi Lê Văn Vân trở về đã phát hiện rồi. Ở cuối con phố, nơi Đao Ba sống, lúc này còn một hàng dài người đeo vũ khí trên lưng.

 

Có lẽ là bọn họ đều muốn gia nhập Minh Giáo.

 

Sau trận chiến đêm qua, Đao Ba đã một trận thành danh, giờ đây anh ta đã gây được tiếng vang lớn ở khu Tội Ác và được coi là siêu cấp thứ năm ở khu Tội Ác.

 

Bốn người còn lại, đương nhiên là Hodges cộng với ba vị thánh chủ, Lê Văn Vân không tính!

 

Đi theo siêu cấp, nghĩa là ăn ngon uống cay! Vì vậy, rất nhiều người đã đến đăng ký và muốn gia nhập Minh Giáo! Trong số đó... thậm chí có người dẫn theo một thế lực gia nhập, chẳng hạn như Lý Tương Vũ!

 

Anh ta vốn là một trong những thế lực hàng đầu của khu Bắc nhưng vì một số lý do, anh ta không có lựa chọn nào khác ngoài đến trường đấu thú. Giờ nghe tin Đao Ba đã trở thành siêu cấp, sau khi nghe được tin tối hôm qua, anh ta đã lặng lẽ đến hiện trường để xem. Thế lực của Đào Lực, đỉnh cấp chết gần hết, hơn nữa còn xảy ra chỉ trong vài phút. Ông ta cảm thấy Đao Ba khẳng định là siêu cấp, cho nên trực tiếp mang theo một thế lực lớn đến đầu nhập, ước chừng hai mươi đỉnh cấp, cộng thêm ông ta là một ông lớn đứng thứ chín Địa Bảng!

 

Ông ta hy vọng rằng Đao Ba sẽ giúp ông ta hoàn thành một chuyện thông qua thực lực của mình.

 

Một lượng lớn người đến gia nhập vào Minh Giáo, khiến con phố này hôm nay toàn là các cao thủ qua lại.

 

Lê Văn Vân cau mày nhìn vài người bên dưới.

 

Hai vợ chồng kia lúc này trông có chút luống cuống, người đàn ông kia nói: "Đại gia, hai người không thể như vậy, anh đánh rơi đồ, chúng tôi nhặt được, trả lại cho anh, sao lại bảo chúng tôi tham lam chứ!"

 

"Hừ, đừng nói nhảm, bọn tao tổng cộng có bốn mươi vạn luca bên trong, vốn định hiếu kính cho anh Đao Ba. Nhưng anh Đao Ba nhân nghĩa, không có ý định đòi tiền của bọn tao, bọn tao sơ ý làm rơi mất, mày đã nhặt được nhưng khi trả lại cho bọn tao chỉ có ba mươi lăm vạn thôi, không tin thì mày đếm đi! ”Một trong hai người đàn ông đeo đao trên lưng cười gằn nói.

 

Điều này khiến hai vợ chồng khiếp sợ, người đàn ông kia vội nói: "Đại gia, chúng tôi nhặt được thứ này, thấy là tiền nên đã cất vào nhà, nhiều tiền như vậy, chúng tôi cũng không dám nghĩ tới, cũng không hề đếm, tôi chỉ sợ dẫn tới họa sát thân. Khi các người tới đây hỏi tìm, chúng tôi đã trực tiếp đưa cho anh, chúng tôi còn không biết có bao nhiêu tiền kìa!"

 

“Đừng nói nhảm, lấy ra năm vạn còn lại đi, nếu không ông đây giết mày!” Hai người cười nói.

 

Những lời này khiến sắc mặt của hai vợ chồng thay đổi dữ dội.

 

...

 

Cùng lúc đó, ở khu Bắc, trong trang viên của Lục Khiêm, trong tay Lục Khiêm vẫn còn cầm hai quả cầu sắt, nhưng trong phòng lúc này có chút áp lực!

 

“Giản Hưng đâu?” Lục Khiêm nhìn quanh và cau mày nói.

 

“Không biết đã chạy đi đâu nữa.” Bùi Nghênh Tùng nói: “Không thể tin được đứa cháu trai này. Nếu không phải xem trọng người phía sau cậu ta, tôi thậm chí không muốn hợp tác với cậu ta nữa. Lần trước, chuyện của Lâm Thiếu Hoa, cậu ta đã bỏ trốn rồi."

 

Nói đến đây, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiếp theo chúng ta phải làm gì? Chúng ta thực sự phải đưa năm miếng long cốt cho Lê Văn Vân sao?"

 

Ellen Hibbert suy tư nói: "Còn có thể làm sao? Hodges lên tiếng rồi, cho nên chúng ta phải nể mặt Hodges!"

 

“Nhưng mà!” Nói đến đây, Ellen Hibbert thở dài nói: “Nhưng ý tứ của Hodges cũng rất rõ ràng, chúng ta không thể động thủ ở trường đấu thú, nhưng ông ta có lẽ sẽ không quan tâm đến những nơi khác. Bây giờ chúng ta đã biết nơi ở của tên nhóc Lê Văn Vân này. Chúng ta... chờ khi mọi chuyện chấm dứt thì trực tiếp giết cậu ta. Cậu ta chỉ có một siêu cấp, chúng ta không phải không có cơ hội! Về mặt quân số, chúng ta vẫn có lợi thế tuyệt đối!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK