Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Perrin Dempsey là người nhận huân chương "Tinh Diệu" thế hệ đầu tiên của Người Gác Đêm. Shawn Dempsey là thế hệ thứ ba của gia tộc Dempsey. 

Vì là Tinh Diệu thế hệ đầu tiên nên dòng họ này có ảnh hưởng rất lớn ở Châu u. 

Nghe Hoàng Thị Kỳ nói như thế, suy nghĩ của Lê Văn Vân đột nhiên trở nên hoàn toàn rõ ràng. 

Chẳng trách ban đầu họ bị bao vây, mọi thứ dường như đã được thiết kế sẵn. 

Chẳng trách tất cả đường lui của bọn họ đều bị chặn kín, khiến bọn họ lâm vào tình cảnh tuyệt vọng! 

Hóa ra bên trong đã xảy ra vấn đề, bên trong có chó săn. 

Thảo nào Người Gác Đêm lại tìm thấy mình, sau khi giúp mình khôi phục trí nhớ lại đề nghị mình nên ở thành phố. 

Những người đoạt huân chương Tinh Diệu thế hệ đầu tiên có ảnh hưởng quá lớn đến những Người Gác Đêm. Nếu họ quay lại thì chắc chắn sẽ xảy ra xung đột kịch liệt với anh. Dưới tình huống không có bằng chứng, Người Gác Đêm có thể nội loạn! 

Chẳng trách Tần Quốc Thành lại có biểu hiện kỳ quái như vậy khi nghe nói trước đây anh đã gặp mặt Hoàng Thi Kỳ! 

“Sao cô lại bị thương?” Lê Văn Vân hỏi với ánh mắt đầy ánh sáng lạnh. 

"Tôi đuổi giết Shawn Dempsey. Hiện anh ta đang ở Lâm Hải. Lần đầu tiên tôi ra tay với anh ta đã bị Tần Quốc Thành chặn lại." Hoàng Thị Kỳ mím môi nói: "Hôm qua, tôi đã điều tra ra được vị trí của anh ta. Anh ta thích một cô gái ở Lâm Hải. Hôm qua tôi đã hẹn với người phụ nữ đó và tìm được anh ta, đuổi theo anh ta đến một nơi hẻo lánh ở ngoại ô. Sau đó... tôi gặp 

một cao thủ mặc áo khoác đen. Tôi không nhìn thấy mặt của người đó, nhưng thân thủ của người đó rất tốt. Tôi... không phải đối thủ của người đó..." 

“Có phải là Giản Hưng không?” Lê Văn Vân hỏi. 

Hoàng Thị Kỳ rất mạnh, là số 2 của Người Gác Đêm, cô ta thực sự rất lợi hại. Trong số những Người Gác Đêm, số 0 có lực chiến đấu mạnh nhất, số 1 quanh năm không xuất hiện trong Người Gác Đêm, là người bí ẩn nhất của Người Gác Đêm. Nói cách này, số 2 có thể coi là có sức chiến đấu mạnh thứ hai trong Người Gác Đêm. 

Trong toàn bộ thế giới ngầm, người giỏi hơn Hoàng Thị Kỳ, đã ít càng ít. 

Ngoài ra, gần đây Phạm Nhược Tuyết nói rằng Giản Hưng có thể xuất hiện ở Lâm Hải, vì vậy Lê Văn Vân đã mới suy đoán là anh ta. 

“Có lẽ là không” Hoàng Thi Kỳ lắc đầu nói: “Thân thủ của anh ta hoàn toàn khác với Người Gác Đêm. Không có chút dấu vết nào của Người Gác Đêm” 

Lê Văn Vân thở ra một hơi, nhìn Hoàng Thị Kỳ nói: "Cô nghỉ ngơi cho thật tốt đi! Tôi đi ra ngoài một chuyến." 

"Anh..." Hoàng Thi Kỳ hơi sửng sốt. 

Lê Văn Vân cười với cô ta và nói: "Lúc tôi còn tỉnh táo, hoàn hảo không tổn hại gì, người đã làm cô bị thương, bất kể là ai, đều phải trả một cái giá tương xứng! Chưa kể, kẻ đó lại là hung thủ đã giết chết Đường Đường" 

Khi Hoàng Thi Kỳ nghe được những lời này của Lê Văn Vân, nước mắt lại chảy xuống. Nhìn bóng lưng Lê Văn Vân rời đi, áp lực hơn ba năm qua của cô ta dường như được giảm đi một nửa. 

Khi Lê Văn Vân đi ra ngoài, tại nhà của anh. 

Sau khi Lê Vĩnh Sanh và Lê Cảnh An nói chuyện trong phòng làm việc một lúc lâu, Lê Vĩnh Sanh được Lê Hoán đẩy ra và rời khỏi nhà của Lê Cảnh An với vẻ mặt buồn bã. 

Thấy ông ta rời đi, Tào Vân vội vàng chạy tới, hỏi: "Hai người nói chuyện gì mà lâu như vậy?" 

“Ông ta nói với tôi rằng mọi chuyện đều do Lê Văn Vận chỉ đạo” Lê Cảnh An nói bất lực: “Lại còn cầu xin tôi, để tôi nói vài lời hay giúp họ!” 

“Lê Văn Vân chủ đạo?" Tào Vân ngẩn ra: “Đầu óc của Lê Vĩnh Sanh có vấn đề chắc rồi!” 

Đối với người nhà họ Lê, bà ấy không còn gì để nói. Sau đó bà ấy nhìn về phía Lê Cảnh An hỏi: "Vậy ông nói như thế nào? Không phải là ông đồng ý rồi chứ?” 

Lê Cảnh An thở dài một hơi rồi nói: “Tôi có thể đồng ý điều gì? Tôi không có bất kỳ quyền hạn nào trong tập đoàn Hãn Vũ, chỉ làm tạm bợ thôi. Cho nên ông ta mới bám víu lấy tối..." 

“Nên như vậy!”

Tào Vân oán hận nói: “Trước đây bọn họ đã làm chuyện kinh tởm như thế thì cũng nên trả giá rồi. Mấy người nhà họ Lê lúc đó cũng thừa cơ hãm hại chúng ta. Bây giờ lại chạy tới lấy huyết thống nói chuyện tình thân, hừ!" 

Lê Cảnh An thở dài, ánh mắt thoáng có chút phức tạp. Sau đó ông ta lắc đầu cười nói: "Tóm lại, hiện tại Lê Văn Vân đã chứng minh được sự trong sạch của bản thân nó, chúng ta có thể coi như đã sống sót, cũng không thèm quan tâm đến những người khác!" 

 

Lê Cảnh An tốt bụng, nhưng không phải là thánh mẫu. 

Chuyện xảy ra chín năm trước, trong lòng ông ấy không thể không có vướng mắc. Không giậu đổ bìm leo, với ông ấy mà nói đã là phúc hậu rồi. Còn nói giúp vài lời hay? Sao có thể chú! 

Bây giờ Lê Văn Vân đã được minh oan, bọn họ có thể làm người một cách đường hoàng, không cần quan tâm quá nhiều đến ý kiến của người khác vì thân phận tội phạm của Lê Văn Vân nữa, chỉ cần sống một cuộc sống tốt đẹp là được. 

Như thế đã là đủ rồi. 

Còn về người thân bạn bè?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK