Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Giai Kỳ vội vàng nói: “Vị này chính là người thay mặt cho tập đoàn Trí Đạt, Lê Văn Vân. Lúc trước em học ở Lâm Hải đã quen biết người bạn này” 

Lê Văn Vân hơi mỉm cười chủ động vươn tay nói: “Xin chào, tôi là Lê Văn Vân.” 

Tôn Hạo nhìn cánh tay Lê Văn Vân vươn ra, khóe miệng anh ta nhẹ nhàng nhếch lên, cũng không đưa tay ra bắt tay với Lê Văn Vân. 

Tôn Lượng bên cạnh khẽ cau mày một chút, chủ động giơ tay ra bắt tay một cái, nói: “Xin chào, tôi là Tôn Lượng. Đây là anh họ tôi, Tôn Hạo” 

Tôn Hạo không nhìn Lê Văn Vân, chỉ bình tĩnh nói: “Không ngờ rằng thế mà tập đoàn Trí Đạt cũng có được thư mời tới đây. Chẳng biết chú Quách nghĩ thế nào nữa. Giai Kỳ chúng ta cùng nhau đi vào trong đi.” 

Lê Văn Vân rút tay về, sờ sờ cánh mũi. 

Lúc này Tôn Lượng lắc lắc cái đầu xanh của anh ta, nói: “Mấy người nói chuyện đi, tôi đi tìm các anh em để chơi đây.” 

“Chỉ e là anh lại muốn đi dụ dỗ con gái nhà đại gia nào ý chứ.” Vương Giai Kỳ bĩu môi nói. 

“Chậc... Anh mới không có chút hứng thú nào với đám tiểu thư khuê các gì đó đâu nhé. Mẹ nó, thật sự xảy ra chuyện gì còn phải chịu trách nhiệm. Anh thích loại không cần chịu trách nhiệm hơn” Tôn Lượng nói: “Nếu không phải bố anh cứ một mực giục anh tới đây, thằng cha Quách Vĩ Thịnh kia cũng cứ đòi anh phải đến, nể tình nên anh đây mới tới thôi nhé. Còn chẳng bằng đi hẹn bọn Hoàng Gia Gia đi câu lạc bộ... khụ khụ quán bar chơi còn vui hơn.” 

Lê Văn Vân nghe được lời anh ta nói, khóe miệng anh không nhịn được lộ ra vẻ tươi cười. 

Anh chàng này nói chuyện hành sự giống y như Hoàng Gia Gia kia, đều từ một khuôn đúc ra. Nếu như phải tìm ra một điểm không giống, vậy chắc là anh ta đẹp trai hơn Hoàng Gia Gia rất nhiều mà thôi. 

“Anh đi đây.” Tôn Lượng đi tới bên cạnh Lê Văn Vân, có vẻ như hai người rất quen thuộc, khoác tay lên bả vai Lê Văn Vân nói: “Người anh em, anh cũng đi cùng tôi vào trong trước đi thôi.” 

Lê Văn Vân có thể cảm giác được, hiện giờ anh ta đang dành cho Tôn Hạo và Vương Giai Kỳ có được không gian riêng của hai người. 

Vừa rồi khi Tôn Hạo nói chuyện với Lê Văn Vân cùng với động tác của anh ta có thể nhìn ra được, dường như Tôn Hạo có một chút thù địch với Lê Văn Vân. 

Lê Văn Vân sờ sờ mũi, đối với một cô gái nhỏ như Vương Giai Kỳ, anh không hề có hứng thú gì cả, cũng không quá mức để tâm. Vì vậy anh bèn đi cùng Tôn Lượng đi về phía cửa lớn. 

Vương Giai Kỳ nhìn thấy Lê Văn Vân rời đi, khẽ nhíu mày lại. Lúc này Tôn Hạo đi tới bên cạnh cô ta, cười nói: “Đừng quan tâm tên nhóc Tôn Lượng kia làm gì, tính cậu ta là thế. Chúng ta đi vào trước đã.” 

Lúc này Vương Giai Kỳ mới gật đầu. Cô ta cũng ngại đi theo Lê Văn Vân nên đã cùng đi bên cạnh Tôn Hạo đi về phía cửa. 

Đại sảnh rất lớn, ở bên trong đó đã có rất nhiều người tụ tập với nhau. Sau khi Lê Văn Vân đưa thư mời ở cửa, anh liền cùng Tôn Lượng bước vào bên trong. Sau khi đi tới sảnh tiệc, anh ta cười khẽ nói: "Hầu hết bọn họ ở đây đều là người có uy tín danh dự ở Yến Kinh. Chỉ cần anh tùy tiện câu được một người bất kỳ là có thể đạt được sự hợp tác, cũng để cho tập đoàn Trí Đạt các anh đủ ăn trong mấy năm tới. Cố lên nhé, tôi đi trước đây." 

Nói xong, anh ta vỗ vỗ bả vai Lê Văn Vân sau đó nhìn ngó xung quanh một chút, thấy có một người đang đứng cách đó không xa, anh ta bèn đi về phía ấy. 

Lê Văn Vân lại giơ tay sờ sờ mũi. Anh thực sự không hề có ý nghĩ gì về việc thiết lập mối quan hệ với những người này. Vì thế anh đi tìm đĩa, sau đó lấy đồ ăn thức uống rồi chủ động đi đến một góc ngồi xuống. 

Trong khi ăn, anh cũng để ý xem có điều gì không ổn xung quanh mình hay không. 

Sau khi Vương Giai Kỳ và Tôn Hạo đi vào phòng, rất nhanh đã có không ít người đi về phía bọn họ. Đám người bọn họ túm năm tụm ba tụ tập cùng với nhau. 

Trong lúc này, Lê Văn Vân nhìn thấy Hoàng Gia Gia và một người đàn ông trẻ tuổi nữa cũng bước vào sảnh tiệc. Bọn họ chạy đến chào hỏi với Vương Giai Kỳ, rồi lại chạy về một hướng khác. 

“Mẹ nó chứ, bốn cậu chủ Yến Kinh đã tập hợp đầy đủ rồi.” 

"Thật lòng mà nói, tôi thật sự không biết Quách Khải Thụy đang nghĩ gì nữa. Ông ta không biết cái tính đặc biệt chơi trội của con trai mình hay sao?" 

“Ai mà biết được chứ? Quách Khải Thụy cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất là Quách Vĩ Thịnh. Có lẽ ông ta đang muốn mạnh mẽ đẩy Quách Vĩ Thịnh lên thừa kế sự nghiệp gia đình cũng nên?” 

“Nếu như nhà họ Quách thật sự rơi vào tay Quách Vĩ Thịnh thừa kế, vậy thì e là nhà họ Quách sẽ nhanh chóng lụi bại mất thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK