Theonado cười khẩy: "Quả nhiên là thế, Lê Văn Vân, hôm nay cậu dẫn Bùi Nghênh Tùng đến đây là để ra oai với chúng tôi đúng không? Cậu muốn nói cho chúng tôi biết, cậu định gia nhập vào Hồng Nguyệt để đối đầu với chúng tôi đúng không? Tất cả mọi người nghe lệnh, Lê Văn Vân đã phản bội chúng ta, chúng ta phải mau chóng ra tay chém chết cậu ta."
Lê Văn Vân thấy Theonado hơi tức đến nổ phổi thì khẽ cười nói: "Chẳng phải ông nói tôi đã giết hại người thân của Demps hay sao?"
Nói đến đây, anh khẽ cười nói: "Vậy thì tôi sẽ nói cho ông biết, quả thật hai người đó là tôi
giết."
Toàn trường náo động.
Vô số người đều ngạc nhiên nhìn Lê Văn Vân, cũng có người vốn đã buông dao xuống lại giơ lên.
Demps đã làm rất tốt việc quảng bá trong Người Gác Đêm, nên sức ảnh hưởng của ông ta khá lớn, nhất là Người Gác Đêm hệ Europa, hầu như ai cũng tôn thờ ông ta như một vị thần.
Nhưng bây giờ Lê Văn Vân lại nói rằng mình đã giết người thân của đối phương, chẳng khác nào chứng minh lời cáo buộc của Demps trước đó, nên có mấy người dứt khoát giơ dao lên.
Theonado mừng rỡ, hét lớn: "Mọi người đã nhìn thấy chưa, bây giờ thằng nhãi này đã không đánh mà khai, Frey Demps và Sean Demps đều bị tên này giết chết. Toàn bộ Người Gác Đêm nghe lệnh, mau bắt Lê Văn Vân lại cho tôi, mặc kệ sống hay chết."
Lê Văn Vân khẽ cười nói: "Cho nên trước khi tôi thừa nhận, ông chẳng hề có bằng chứng nào đã định tội tôi, ông đúng là một thiên tài!".
“Phụt!” Hoàng Thị Kỳ đứng sau Lê Văn Vân không nhịn được cười nói: “Còn nữa, ông có cho chúng tôi cơ hội để giải thích hay không?”
“Hôm nay tôi tới đây chuyện thứ hai là để nói cho các ông biết, tôi sẽ ra tay với Demps!” Lê Văn Vân liếc nhìn mọi người, thản nhiên nói: “Tôi sẽ nói cho mọi người biết lý do tại sao”
Dứt lời, anh liền hét lên: "Trần Tiêu!"
Trần Tiêu chủ động bước tới, tháo mặt nạ xuống.
Lúc Lưu Đại Thuận nhìn thấy Trần Tiêu, gương mặt của ông ta khẽ run lên: "Anh Tiêu!"
Lưu Đại Thuận và Trần Tiêu là Người Gác Đêm cùng thời đại. Ở thời đại của họ, Trần Tiêu là một trong những người sáng chói nhất.
Lúc này nhìn thấy Trần Tiêu xuất hiện, ông ta hơi kích động đến mức khẽ run lên.
"Người này tên là Trần Tiêu. 20 năm trước, ông ta nằm trong top mười của Người Gác Đêm hệ Hoa. Ông ta từng đại diện cho Người Gác Đêm hệ Hoa tham gia thi đấu ở khu thám hiểm thứ hai. Sau đó, ông ta được đưa đến khu Tội Ác, là tôi đã dẫn ông ta ra ngoài" Lê Văn Vân lạnh nhạt nói.
Nghe thấy những lời này, trên gương mặt tang thương của Trần Tiểu hiện lên vẻ xúc động.
"Ba năm trước, tôi dẫn Người Gác Đêm số bảy và Người Gác Đêm số hai hệ Hoa, cùng đi tới Viêm Hà Giang Thành để chấp hành nhiệm vụ. Trong trận chiến đó, số bảy đã hy sinh tại chỗ, bị Bùi Nghênh Tùng ở bên cạnh tôi giết chết, số hai thì mất tích, còn tôi thì bị mất trí nhớ ba năm” Lê Văn Vận hờ hững nói.
"Trong trận chiến đó, dường như người của Hồng Nguyệt và Ám Ảnh đã biết toàn bộ đường lui mà chúng tôi đã dự tính. Sau khi chúng tôi lấy được mục tiêu vật phẩm thì không thể nào trốn thoát được." Lê Văn Vân thờ ơ nói.
"Hai tháng trước, khi tôi đang chấp hành nhiệm vụ ở Yên Kinh, còn gia đình tôi sống ở Lâm. Hải, cô Doãn Thị Đan đến từ khu Tội Ác này, đã bắt cóc em họ tôi, rồi dẫn đến khu Tội Ác để dụ tôi tới đó. Ở khu Tội Ác, tôi đã nhìn thấy Ellen Hilbert - Người Gác Đêm hệ Europa của các ông"
Mọi người nghe đến đây thì nhất thời xôn xao.
Ellen Hilbert có địa vị rất cao trong Người Gác Đêm hệ Europa.
Ông ta đứng thứ sáu trong Thiên Bảng.
“À, ông ta đã bị tôi chém chết rồi nên mọi người đừng có ngạc nhiên như vậy” Nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, Lê Văn Vân bĩu môi, khinh thường nói.
Câu nói này đã khiến toàn trường bùng nổ lần nữa, tiếng rút đao cũng ngày càng nhiều.
Theonado nhất thời giận dữ nói: "Lê Văn Vân, cậu dám làm chuyện như vậy, đây chính là siêu cấp, là báu vật của Người Gác Đêm, tương lai khi chiến tranh nổ ra, ông ta sẽ là người đi tiên phong, vậy mà cậu lại dám giết ông ta."
Lê Văn Vân cười khẩy đáp: "Ở khu Tội Ác, ông ta cùng Lục Khiêm, Giản Hưng và Phó Vũ - cựu thành viên của Hồng Nguyệt, bốn siêu cấp đối phó với một mình tôi, muốn dồn tôi vào chỗ chết, ông nói thử xem tôi có nên chém chết ông ta hay không?"
“Cậu đừng có mà ăn nói lung tung!” Theonado giận dữ nói: “Ông Hilbert là chiến thần của Người Gác Đêm hệ Europa, sao có thể bắt tay với người của Hồng Nguyệt cơ chứ?”
"Tại sao lại không thể? Bùi Nghênh Tùng đang ở đây, ông ta đã bị tôi bắt được trong trận chiến đó, hơn nữa bây giờ Giản Hưng cũng bị tôi bắt được, đang ở trong tay Người Gác Đêm hệ Hoa, ông có thể đi dò hỏi." Lê Văn Vân hờ hững nói.
"Tất nhiên, anh ta không phải là kẻ chủ mưu, mà mọi chuyện đều do anh hùng thần thánh tên là Demps của các ông bày ra." Lê Văn Vân khẽ nói: "Nhiều năm trước ông ta đã thông đồng với Hồng Nguyệt, để lấy được phương thức kéo dài mạng sống trong tay Hồng Nguyệt."
"Hai mươi năm trước, Trần Tiêu dẫn Người Gác Đêm hệ Hoa tham gia cuộc thi, nhưng Demps đã sát hại bọn họ, rồi uống máu của bọn họ để kéo dài tuổi thọ"
"Ba năm trước, Demps và Hồng Nguyệt đã thông đồng với nhau cả trong lẫn ngoài, đặt bẫy hãm hại tôi, số hai và số bảy, khiến số bảy hi sinh tại chỗ, tôi thì bị thương nặng suýt chết, còn số hai thì mất tích."
"Đến khi tôi lấy lại trí nhớ, liên lạc với Người Gác Đêm hệ Hoa, sau khi nội ứng hệ Hoa của ông ta biết được, ông ta đã cử Sean Demps đến tìm tôi ngay. Anh em của tôi đã chết dưới tay Demps, nhưng tôi lại không có chứng cứ, nên chưa bao giờ gây rắc rối cho ông ta, nhưng Sean Demps lại dẫn Lâm Thiếu Hoa - thủ lĩnh của Ám Ảnh đánh bị thương số hai, nên tôi đã chém chết anh ta."
"Sau đó Frey Demps cấu kết với Lâm Thiếu Hoa của Ám Ảnh và Giản Hưng, muốn đẩy tôi vào chỗ chết. Trong trận chiến ở Yên Kinh đó, Giản Hưng đã bị tôi đánh lui, còn Lâm Thiếu Hoa thì chết tại chỗ."