Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Hứa Tịnh Nhi thấy sắc mặt Bạch Ngọc Phương dần tái nhợt thì tiếp tục nói: “Nếu như thế này vẫn chưa đủ thì cháu vẫn còn bằng chứng khác nữa!”  

             Vẫn còn sao?  

             Bạch Ngọc Phương mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, bà ta định ngăn lại nhưng trong trường hợp này, nhất cử nhất động của bà ta đều bị đám đông để ý nên chẳng làm gì được. Chỉ có thể đứng ngây ra đó, chờ đợi mình từng bước từng bước bị vạch trần.   

             Hứa Tịnh Nhi quay qua nhìn Tiều Thuần và nháy mắt. Cô gái hiểu ý, bèn nhìn mẹ bằng ánh mắt đầy phức tạp. Thế nhưng cô ấy không hề do dự, chỉ ấy điện thoại ra gọi video call.    

             Đầu bên kia nghe máy. Cô ấy giơ màn hình lên cao. Tất cả mọi người đều nhìn thấy, bên kia là một gương mặt thân quen.   

             Chẳng ai có thể nhận nhầm, đó chính là ông cụ Cố thật sự.   

             Dù ông cụ hôn mê đã lâu, khuôn mặt có phần hốc hác nhưng ngũ quan sắc nét đập vào mắt mọi người khiến mọi người vẫn có thể nhận ra được.   

             Giọng nói ông cụ có phần thều thào nhưng vẫn có thể nghe rõ. Ông cụ nói chưa từng ký tá bất kỳ giấy tờ chuyển nhượng cổ phần nào. Cùng với việc lúc trước ông bị ngã cầu thang không phải là do đứng không vững mà là bị đẩy xuống. Lúc ông nằm trong vũng máu đã mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Bạch Ngọc Phương.   

             Do ông cụ cố không nhìn rõ người gây án, cũng không biết việc mình bị thôi miên nên ngay từ đầu Hứa Tịnh Nhi không để ông đứng ra làm chứng, chỉ đích danh tội trạng Bạch Ngọc Phương mà đợi sau khi ông tỉnh lại mới tung tin.   

             Tin tức trên mạng là do cô tạo ra. Truyền thông đã phóng đại sự việc lên khiến Bạch Ngọc Phương chú ý. Nếu bà ta là thủ phạm thì không thể nào mà khoanh tay đứng nhìn được, chắc chắn phải hành động.   

             Hứa Tịnh Nhi chỉ sợ bà ta bất động.   

             Quả đúng như dự đoán, Bạch ngọc Phương từng bước từng bước rơi vào bẫy của cô và để lộ ra chính mình.   

             Không phải cô thông minh, đa mưu túc trí mà là cô không làm chuyện gì khuất tất thì không phải sợ. Ngược lại, Bạch Ngọc Phương làm chuyện trái với lương tâm nên mới có chút động tĩnh là đã giật mình tìm cách lấp liếm.   

             Từng đòn phủ đầu giáng xuống Bạch Ngọc Phương. Bà ta mấp máy môi, định nói gì đó nhưng có thể nói gì đây?  

             Bà ta có mạnh mẽ, có gắng gượng đến đâu thì mặt vẫn trắng bệch.   

             Cảnh sát không biết từ khi nào đi bước vào, đi trên thảm đỏ tới trước mặt Bạch Ngọc Phương. Đầu tiên họ đưa ra thẻ cảnh sát, sau đó nói: “Bà Bạch Ngọc Phương, bà đã phạm tội cố tính sát hại người khác…mời bà theo chúng tôi về Cục để tiến hành điều tra. Giờ không ép bà nói, nhưng có điều gì bà muốn nói thì những lời đó sẽ trở thành khẩu cung tại hiện trường”.   

             Lúc Bạch Ngọc Phương bị còng tay, bà ngước nhìn ông Tả. Ông Tả không hề nhìn bà ta. Thế là bà cúi đầu rồi quay qua nhìn Tiêu Thuần. Hai mắt Tiêu Thuần đỏ hoe. Cô ấy bặm môi, siết chặt nắm đấm nhưng cũng không hề nhìn mẹ mình.  

             Bạch Ngọc Phương không nói gì, cứ thể bị cảnh sát dẫn đi.   

             Buổi tiệc mừng lại xảy ra chuyện náo loạn. Giờ tốt đã trôi qua, hơn nữa sự việc quá chấn động nên mọi người đều bị sốc, làm gì còn tâm trạng ăn cưới nữa.   

             Tả Tư tức tới mức mặt tối sầm lại.   

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK