Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hôm nay vừa nhìn thấy anh Lâm, biết được đó chính là người ăn cơm hôm trước cùng thiếu phu nhân thì Khiết Thần đã gọi điện dặn thiếu phu nhân mang cơm tới.   

 

Thứ nhất là để tuyên bố chủ quyền. Thứ hai đương nhiên là muốn buổi phỏng vấn được hoàn thành trong tầm kiểm soát của anh, đề phòng thiếu phu nhân lại gặp riêng anh Lâm. Thứ ba, phỏng vấn xong thì thiếu phu nhân sẽ chẳng còn lý do gì gặp anh Lâm nữa.   

 

Một mũi tên trúng ba đích. Chiêu này của Cố tổng thì dù là người trợ lý cũng cảm thấy phục. Cố tổng quả là mặt dày vô đối! Nhưng mà cũng phải, đối xử với tình địch thì phải làm cho dứt khoát, không được nương tay mới có thể diệt trừ tận gốc hậu họa!  

 

Phỏng vấn kết thúc. Hứa Tịnh Nhi đứng dậy, bắt tay với Lâm Vũ Hàm thể hiện hai bên cùng hợp tác vui vẻ.   

 

Cô sửa soạn và nói: “Giờ anh Lâm đi phải không? Tôi tiễn anh nhé!”  

 

 

 

Lâm Vũ Hàm nhìn Khiết Thần, thấy anh không hề có ý phản đối bèn gật đầu với Hứa Tịnh Nhi: “Ok”  

 

Đương nhiên Hứa Tịnh Nhi không cần nhìn biểu cảm của Khiết Thần. Dù sao thì nhiệm vụ của cô cũng đã hoàn thành nên cô chẳng muốn ở cạnh anh thêm một phút giây nào.    

 

Hai người đi ra khỏi phòng làm việc về hướng thang máy. Lúc đợi thang máy, Lâm Vũ Hàm nhìn Hứa Tịnh Nhi và nói với vẻ đáng tiếc: “Không ngờ, cô còn trẻ vậy mà đã kết hôn rồi”.   

 

Hứa Tịnh Nhi chỉ cười trừ: “Duyên phận mà, tới cũng không ngăn lại được”.     

 

Dù cho…cô và Khiết Thần là nghiệt duyên.   

 

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp, kiều diễm của cô, đôi mắt Lâm Vũ Hàm ánh lên nụ cười khổ. Nhưng biểu cảm đó nhanh chóng biến mất: “Cố tổng đúng là một người đàn ông hiếm có. Cô thật có mắt”.   

 

Hứa Tịnh Nhi cười trừ, nói dối: “Cũng tạm, cũng tạm…”  

 

Liên quan tới Khiết Thần, cô thật sự không có gì để nói. Và cô cũng không muốn nhắc tới anh.   

 

Tiếng thang máy vang lên. Hứa Tịnh Nhi vừa định bước chân vào thì nhìn thấy Tiêu Thuần từ trong bước ra. Bốn mắt nhìn nhau đầy vẻ kinh ngạc. Sau đó cô ấy bật cười: “Tịnh Nhi, sao cậu lại đến rồi?”  

 

“Ừ…mình có chút việc”.   

 

Tiêu Thuần nhìn qua Lâm Vũ Hàm. Cô ấy bước tới ôm lấy anh ta.   

 

Lần này đến lượt Hứa Tịnh Nhi cảm thấy ngạc nhiên: “Hai người quen nhau à?”  

 

Sau khi buông ra Tiêu Thuần mới gật đầu: “Anh ấy là đàn anh của mình hồi đi du học. Mình ấy mà, phải cố gắng lắm, rồi dựa cả vào mối quan hệ mới mời được anh ấy tới Cố Thị đấy”.  



Hứa Tịnh Nhi bừng tỉnh: “Hóa ra là như vậy à” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK