Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tiêu Thuần chen vào trong, đi đến trước mặt Hứa Tịnh Nhi, quan sát cô từ trên xuống dưới. Vẻ mặt cô ấy lạnh đi, lập tức xắn tay áo xông tới chỗ Tô Tử Thiến: “Tô Tử Thiến, cô dám đụng vào Tịnh Nhi nhà chúng tôi, tôi phải bẻ gãy một cánh tay của cô!”.  

 

Tô Tử Thiến càng khóc dữ dội hơn: “Khiết Thần…”.  

 

Từ Soái tiến lên, nhanh tay lẹ mắt giữ Tiêu Thuần lại, cực kỳ nhức đầu nói: “Những lúc thế này em đừng thêm loạn có được không?”.  

 

“Từ Soái, anh buông em ra!”, Tiêu Thuần gắt lên.  

 

Từ Soái không những không buông mà còn cứng rắn ôm lấy cô ấy, dẫn cô ấy ra ngoài, để lại cho Cố Khiết Thần một câu: “Khiết Thần, tôi đưa cô ấy đi trước đây”.  

 

Cố Khiết Thần vẫn không quan tâm đến Tô Tử Thiến đang khóc hu hu, tầm nhìn của anh luôn dán chặt lên người Hứa Tịnh Nhi, khoảng hơn một phút mới cất bước đi về phía cô.  

 

Hứa Tịnh Nhi nhìn anh đi tới từng bước. Cô không tránh né, cũng không sợ hãi, cứ vậy đứng đó nhìn anh. Thậm chí lúc anh giơ tay lên, cô cũng chỉ hơi chớp mắt.  

 

Nhưng tay của Cố Khiết Thần không tát vào mặt cô hay gì đó như cô tưởng, mà là nắm lấy cổ tay cô, kéo cô ra khỏi nhà vệ sinh.  

 

Tô Tử Thiến vốn đang chờ Cố Khiết Thần ra mặt thay cô ta dạy dỗ Hứa Tịnh Nhi, không ngờ hai người lại cùng nhau rời đi như vậy, cô ta sốt sắng hét lên với bóng lưng của Cố Khiết Thần: “Khiết Thần! Anh đừng bỏ lại em! Em sợ!”.   

 

 

 

Khiết Thần chẳng thèm quay đầu lại, thậm chí không cả dừng bước. Anh coi Tô Tử Thiến như không khí. Cô ta không cam tâm định đuổi theo thì trợ lý Lâm đã bước tới chặn cô ta lại.   

 

Sao người nào người nấy đều chặn cô ta lại vậy?  

 

Tô Tử Thiến tức tới mức nghiến răng. Cô ta nói năng chẳng chút khách sáo: “Cút đi cho tôi! Anh là cái thá gì mà dám cản tôi?”  

 

Trợ lý Lâm đanh mặt, trầm giọng: “Cô Tô, giờ tôi sẽ gọi người quản lý tới đón cô. Tôi khuyên cô ở lại đây, tốt nhất đừng ra ngoài để bị mất mặt nữa”.   

 

“Anh nói cái gì?”  

 

“Thứ hai, dù tôi không là gì cũng vẫn có thể chặn cô lại. Tôi có ý tốt nhắc thêm cô một câu. Lần này, cô thật sự đã động vào người không nên động rồi. Tốt nhất cô nên lo cho bản thân, đừng có cứng đầu nữa!”  

 

“Anh!”  

 

Dứt lời, trợ lý Lâm cũng không nhiều lời nữa. Anh ta lấy điện thoại ra, gọi xong bèn quay người bỏ đi.   

 

Tô Tử Thiến đứng giậm chân tại chỗ, phát ra tiếng kêu đinh tai đầy bại hoại.   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK